Tử Liên Ma Thần cũng biểu tình cổ quái nhìn Vương Khả. Ta ở đâu? Ta đang làm gì? Ta muốn làm gì?
- Vương Khả, ngươi đang dạy ta hành sự?
Tử Liên Ma Thần lạnh giọng nói.
- Ta đang phân tích tình huống cho ngươi! Ngươi xem, giờ ngươi còn chưa động thủ, thế nên mọi thứ còn có đường lùi. Ngươi không muốn bị Vương Cô Sơn truy cứu thì nhất định phải làm đến mọi sự hoàn mỹ. Ngươi thử nghĩ mà xem, hôm nay ngươi tới đây mai phục ta, có người nào biết được? Sau khi giết chúng ta rồi, ngươi liệu có phải cũng nên giết người diệt khẩu? Nếu ngươi làm được sạch sẽ, không khả năng bị người uy hiếp, vậy thì trực tiếp động thủ đi. Nhưng mà, nếu ngươi làm không sạch sẽ thì sao? Như thế chẳng phải để người nắm lấy đằng chuôi? Giết ta lại không chỉ có mỗi cơ hội này, dù sao cừu gia ta cũng nhiều lắm, ngươi có thể tìm Tứ Liên Ma Thần bàn chuyện hợp lực động thủ. Cơ hội còn đầy ra đấy, lần sau động thủ cũng không vội. Chỉ là, nếu bởi thế mà bị người uy hiếp, liệu có đáng không? ! Ngươi thấy ta phân tích hợp lý chứ?
Vương Khả khuyên nhủ.
Tử Liên Ma Thần trầm mặc.
- Ngươi đừng nghe hắn nói bậy bạ, Tử Liên Ma Thần, ta sẽ không nói ra, ngươi động thủ đi!
Hoàng Giác lập tức kêu lên.
- Hay là, trước bắt lại Hoàng Giác? Chúng ta và ngươi cùng lúc tra hỏi? Dù sao thời gian vẫn kịp, chúng ta cũng không gấp!
Vương Khả nhìn Tử Liên Ma Thần, đề nghị nói.
Tử Liên Ma Thần vẫn cứ trầm mặc.
Hoàng Giác tròn mắt, sao lại thành thế này? Ngươi trầm mặc cái gì? Ngươi thật muốn nghe theo lời Vương Khả, bắt ta lại thẩm vấn? Ngươi đến đây là để cùng ta giết Vương Khả! Ngươi và ta là cùng một phe!
- Tử Liên Ma Thần, Vương Khả đang khích bác chúng ta, ngươi không thấy được ư? Hắn và ngươi có thù giết con, chúng ta cùng lúc tiêu diệt hắn, ta thu lấy công pháp, ngươi lấy mạng, thế chẳng phải càng tốt?
Hoàng Giác buồn bực kêu nói.
- Con trai ngươi, tiền nhiệm Bạch Liên Thánh Sứ, đúng là đã chết rồi, nhưng, chỉ cần ngươi không thất bại, ngươi liền có thể sinh thêm mười tên tám tên con trai đều được! Lại đâu phải không thể sinh! Kỳ thật, thù oán giữa ta với ngươi không sâu lắm đâu.
Có thù với ngươi chính là Hoàng Giác, lúc trước phân thân hắn giả mạo Tử Liên Thánh Sứ, trơ mắt đứng nhìn con trai ngươi chết, lại thấy chết mà không cứu, đấy mới là sự thật! Tiếp nữa, biết rõ mình là cừu nhân của Vương Cô Sơn, lại vẫn kéo ngươi ra tay, thế không phải cố ý đẩy ngươi vào chỗ chết thì là gì? Sao ngươi có thể hợp tác với hắn được? Ngươi có thể tìm Tứ Liên Ma Thần còn lại đến hợp kích ta, tại sao cứ phải hợp tác với Hoàng Giác? Hắn đây là đang cố ý hãm hại ngươi. Hơn nữa, tên Hoàng Giác này đến cùng có nhập ma hay không? Không chừng hắn đang lừa gạt ngươi, đặt bẫy ta chỉ là nhân tiện, mục đích thực sự là đang tính toán ngươi! Bên ngoài Bắc Đấu Tử Lôi Trận này không khéo còn mai phục với ngươi? Hay là bắt lại thẩm vấn thử xem! Vương Khả khuyên nhủ.
Tử Liên Ma Thần trầm ngâm một lúc lâu.
- Ta nhập ma, ngươi xem! Ta nhập ma! Hơn nữa, ta là được một vị Thiên Ma dẫn vào ma đạo, vị Thiên Ma kia có quen biết với Ma Thập Tam, hắn đáp ứng giúp ta giải thích hiểu lầm ở thâm uyên lần trước, Ma Thập Tam còn đưa cho hắn một tấm lệnh bài, chính ngươi nhìn đi, lệnh bài này đại biểu Ma Thập Tam thiếu nợ hắn một phần nhân tình. Ma Thập Tam nhất định sẽ toàn lực tương trợ, vậy nên, chuyện hủy Long Đài lần trước nhất định có thể được hóa giải. Ta cũng là bị Diêm La Nhân Hoàng mê hoặc, lại thêm cuối cùng cũng không thành công hủy đi Long Đài!
Ngươi xem!
Hoàng Giác lập tức cầm ra một tấm lệnh bài đưa cho Tử Liên Ma Thần.
Lệnh bài này vốn là có thể thỉnh mời Ma Thập Tam làm chuyện khác, nhưng giờ lại chỉ có thể dùng để hóa giải cừu hận trong lòng Vương Cô Sơn. Đúng là quá lãng phí. Chẳng qua, nếu còn không sớm lấy ra, Tử Liên Ma Thần liền sẽ động thủ với hắn mất.
Hắn cũng rất đành chịu!
Tử Liên Ma Thần tiếp lấy lệnh bài, nhìn một lát rồi nói:
- Quả nhiên là lệnh bài của Ma Thập Tam, hừ, giờ lệnh bài này về tay ta, ta sẽ đưa trả cho Ma Thập Tam, tính là vật chứng thanh bạch của ta!
Hoàng Giác há hốc mồm, sau cuối cùng vẫn buồn bực gật đầu.
Không gật đầu không được, ngươi đều sắp thành cùng một phe với Vương Khả.
- À đúng rồi, Hoàng Giác, ngươi đang làm Thiên Sư chính đạo yên lành, sao đột nhiên lại đi nhập ma?
Vương Khả hiếu kỳ hỏi.
- HừI Hoàng Giác hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên không muốn giải thích.
- Còn sao trăng gì nữa? Hắn sắp hết làm Thiên Sư được rồi, gia gia ta chuẩn bị trở về chấn chỉnh Thiên Sư Điện, mấy năm nay hắn vì quyền lợi, khiến Thiên Sư Điện chướng khí mù mịt, còn hại thảm rất nhiều Phán Quan Thiên Sư Điện vốn là thủ hạ của gia gia, ngay cả nhị thúc Trương Tây Lai đều bị bức mưu phản Thiên Sư Điện, đến lúc đó khẳng định phải tìm hắn tính sổ, hắn bèn dứt khoát, trực tiếp nhập mai!
Trương Thần Hư khinh thường nói.
- Hừ, nhãi ranh, nơi này không đến lượt ngươi nói chuyện!
Hoàng Thiên Sư trừng mắt nhìn Trương Thần Hư.
Sau đó lại quay đầu nhìn sang Tử Liên Ma Thần:
- Tử Liên Ma Thần, vẫn là câu nói kia, hôm nay động thủ, nhất định phải sạch sẽ, ta lấy công pháp của Vương Khả, ngươi lấy mạng hắn! Đương nhiên, công pháp Vương Khả cũng có thể sao cho ngươi một phần! Ta điều động Bắc Đẩu Tử Lôi Trận này, toàn lực hiệp trợ ngươi!
- Được!
Tử Liên Ma Thần mắt lạnh nhìn Vương Khả.
Hiển nhiên, không cần cố kỵ tới thái độ Vương Cô Sơn, Tử Liên Ma Thần liền vẫn muốn giết chết Vương Khả. Rốt cuộc, những năm nay thù hận giữa hắn và Vương Khả đã không phải một hai câu liền có thể hóa giải. Huống hồ, giết Vương Khả cũng là điều mà Ma Thập Tam rất muốn.
- Bắc Đầu Tử Lôi Trận? Các ngươi cho rằng, bằng thứ này liền có thể vây khốn ta?
Vương Khả khinh thường nói.
- Bắc Đẩu Tử Lôi Trận cố hóa hết thảy vật chất bốn phía, hiện tại, dù các ngươi dốc hết toàn lực cũng không phá nổi cánh cửa này! Thậm chí là Võ Thần Cảnh đỉnh phong cũng đừng hòng phá mở! Đúng rồi, Vương Khả, hình như ngươi còn có một thanh thần kiếm? Hay là cầm ra thử xem?
Hoàng Giác híp mắt nói.
- Thần kiếm?