- Không!
Nơi xa, dư quang Trương Chính Đạo thoáng thấy cảnh này, vội hoảng sợ rống to một tiếng.
- Đây là... ! Nhanh, Cửu Diệu sư thúc, chúng ta đi mau!
Trương Thần Hư hoảng hốt kêu gào.
Chỉ có Cửu Diệu chân nhân là thần sắc nghi hoặc không thôi, vẻ mặt các ngươi sao thế? Kinh hoảng vậy làm gì? Sương mù màu vàng mà nguyên thần Vương Khả phát ra là khói độc? Nhưng chúng ta đều đã là Nguyên Thần Cảnh, bách độc bất xâm! Sợ cái gì?
Oanh!
Trương Chính Đạo vượt lên trước một bước, đẩy ra cửa khuê phòng Trương Lý nhi, nhanh chóng tìm đến lối vào.
- Để ta đi xuống!
Trương Chính Đạo kêu lên.
Đáng tiếc, khói vàng đến quá nhanh, nháy mắt liền bao phủ khắp bốn phía Trương phủ. Ai nấy cũng đều bị khói vàng bao bọc.
- Không!
Trương Thần Hư cả kinh thét lên.
- Cái gì? Khói vàng nàng có thể xuyên thấu cương tráo ta?
Cửu Diệu chân nhân cũng thốt lên kinh ngạc.
Chỉ một khắc sau, Cửu Diệu chân nhân, Hoàng Giác, Tử Liên Ma Thần đều cả người co giật, tựa như kinh lôi ầm ầm nổ vang trong đầu.
- Ọe!
- Vương Khả, ta giết ngươi!
- Vương Khả, đây là khí độc gì?
- Vương Khả, ngươi tìm chết!
ầm ầm!
Lập tức, trọn cả Trương phủ sa vào trong điên cuồng.
Cùng lúc, đám người Trương Chính Đạo rốt cuộc cũng tìm được lối vào, cả đám lập tức nhảy xuống.
- Nhanh, đi mau, ọe!
Trong địa đạo, Trương Chính Đạo vừa nôn mửa vừa liều mạng tháo chạy.
Cửu Diệu chân nhân dù đã bên mép biên sụp đổ, tốc độ lại vẫn không giảm, nháy mắt liền đã chạy vượt qua Trương Thần Hư, bỏ lại Trương Thần Hư kéo lấy Thiên Sư lĩnh vực đi ở sau cùng, nét mặt chất đầy tuyệt vọng.
Đám người bị thôi miên trong Thiên Sư lĩnh vực thì đều toàn thân phát run, theo đó đồng loạt thức tỉnh.
- Cải này, cái này, sao ta lại ở đây? Ọe!
- Thối quá, thứ quái quỷ gì vậy, ọe, đã xảy ra chuyện gì?
- Trương Thần Hư, ngươi trở về? Ọe!
Cứ thế, cả đám cùng theo ba người Trương Thần Hư cấp tốc tháo chạy qua đường thông đạo.
Bên ngoài, tùy theo một phen kịch chiến, đột nhiên xuất hiện ánh lửa thiêu đốt khói vàng.
Oanh!
Như có vụ nổ phát sinh, nháy mắt khói vàng liền bị đốt sạch.
- Hợp thể!
Vương Khả hét lớn.
Vương Khả và Đại Nhật Nguyên Thần hợp hai làm một, lập tức, quanh thân toát ra trọc chân nguyên cuồn cuộn trọc, hóa thành Thái Dương Chân Hỏa ngất trời, thiêu đốt không ngừng.
ầm ầm!
Trọn cả đại trạch Trương gia đều bị bao phủ trong Thái Dương Chân Hỏa ngùn ngụt.
Tử Liên Ma Thần và Hoàng Giác đồng loạt biến sắc nhìn Vương Khả.
- Đây là hỏa diễm gì? Sao bá đạo thế này?
Hoàng Giác cả kinh kêu lên.
- Thái Dương Chân Hỏa? Sao có thể là Thái Dương Chân Hỏa?
Hỏa diễm trong kiếm lô Dạ Xoa Vương gia? Điều này sao có thể!
Tử Liên Ma Thần cả kinh kêu lên.
- Ngươi nói cái gì? Thái Dương Chân Hỏa?
Hoàng Giác cũng không khỏi cả kinh.
- Hỏa diễm bá đạo nhất thế gian bá đạo! Thứ chân nguyên ngươi thiêu đốt là Thái Dương Chân Hỏa?
Tử Liên Ma Thần tròn mắt nói.
- Vương Khả, ngươi rốt cục tu luyện công pháp gì?
Hoàng Giác lại thốt lên kinh hỉ.
- Hừ, vừa rồi nguyên thần và thân thể ta tách ra ngăn trở các ngươi, giờ ta đã hợp lại, tiếp tục nào!
Vương Khả hét lớn.
- Tự tìm chết! Dù là Thái Dương Chân Hỏa thì đã sao? Chỉ bằng chút Thái Dương Chân Hỏa này thì còn chưa thương được đến ta!
Tử Liên Ma Thần trừng mắt, lần nữa nhào tới.
- Tử Liên Ma Thần, để lại người sống, ta muốn công pháp của hắn!
Hoàng Giác vội kêu với theo.
Lúc này Hoàng Giác cũng đang phải chịu đựng hỏa diễm cuồn cuộn đốt cháy, nhưng mà, hỏa diễm đốt cháy thế này chí ít cũng đỡ hơn khói vàng vừa rồi, đối phó với hỏa diễm, tối thiểu còn có thể dùng cương tráo ngăn lạii.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tử Liên Ma Thần không ngừng xuất chưởng, chưởng lực khủng bố hình thành phong bạo ngập trời, chỉ là, lúc này Vương Khả và nguyên thần hợp nhất, lực phòng ngự tăng mạnh, không còn giật lui như trước.
- Làm sao có thể, ngươi mới Võ Thần Cảnh tầng thứ nhất, ta lại đã là Đăng Tiên Cảnh, ngươi, tại sao ngươi vẫn có thể chống đỡ được?
Tử Liên Ma Thần cả kinh kêu lên.
- Thần công có thể chống đỡ được uy lực Đăng Tiên Cảnh?
Hoàng Giác lại càng thêm kinh hỉ.
Chỉ có Vương Khả là biến sắc:
- Ta đoán sai uy lực Đăng Tiên Cảnh, đáng chết!
Lập tức, Đại Nhật Nguyên Thần há miệng, đột nhiên phun ra một chùm hỏa diễm sáng rực. Lúc này, lực lượng Tử Liên Ma Thần nhập thể, hóa thành trọc chân nguyên, đây là muốn giúp mình xung kích tu càng cao? Không được, phải trả về, nôn cũng phải nôn trả ra ngoài!
- Trả lại cho các ngươi!
Vương Khả kêu lên.
Oanh Miệng Đại Nhật Nguyên Thần như là pháo lửa, đánh cho Hoàng Giác bỗng chốc bay ngược ra sa.
Hoàng Giác chính là Võ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng đối mặt với Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả lại chẳng thể làm được gì. Song, càng như thế Hoàng Giác lại càng thêm hưng phấn, công pháp này.... Công pháp này nhất định phải giành được! Với Võ Thần Cảnh tầng thứ nhất, lại đã có thể khiến mình chật vật như thế, nếu mình được đến, nhất định sẽ còn lợi hại hơn Vương Khả nhiều!
- Vương Khả, bó tay chịu trói đi!
Hoàng Giác cười lớn vọt thẳng tới.
- Vương Khả, nhận lấy cái chết!
Tử Liên Ma Thân hét lớn.
Oanh, oanh, oanh!
Hỏa diễm trong đại trạch Trương gia càng lớn mấy phần. Tất cả đều là do Vương Khả phun ra.
Lực lượng Tử Liên Ma Thần, Hoàng Giác xung kích vào trong cơ thể Vương Khả, nháy mắt liền được luyện hóa thành trọc chân nguyên, sau đó bị Vương Khả phun ra, lúc này Vương Khả hệt như biến thành cỗ máy chuyển hóa Thái Dương Chân Hỏa.
Không ngừng chuyển hóa lực lượng của đại tuyệt thế cường giả thành Thái Dương Chân Hỏa, đến nỗi, Thái Dương Chân Hỏa trong đại trạch Trương gia càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dữ dội.
Oanh!
Không lâu sau, đại trạch Vương gia như biến thành lò lửa khổng lồ, mặc dù còn chưa khủng bố bằng kiếm lô, nhưng mà, hiện tại cũng đã có uy lực bằng một nửa đương sơ.
- Đáng chết, đáng chết, sao Đăng Tiên Cảnh lại mạnh thế này?
Ta phun ra không kịp mất, dừng tay, Tử Liên Ma Thần, chúng ta ngồi xuống nói chuyện, ngồi xuống nói chuyện! Đợi lát nữa lại đánh, ngừng tay!
Vương Khả lo lắng kêu gào.
Đáng tiếc, Tử Liên Ma Thần thấy được vẻ mặt sợ hãi của Đại Nhật Nguyên Thần, tưởng là Vương Khả sắp chịu hết nổi, lập tức càng thêm điên cuồng.
- Thiên Kiếp Tử Lôi Hỏa!