Tử Bất Phàm giải thích nói.
- Vì sao? Chẳng lẽ Ác Hoàng không biết, khi bọn họ độ kiếp mới là thời cơ tốt nhất để thúc giục Vạn Niên Cổ?
Vương Khả nghi hoặc nói.
- Thiên Đạo Đăng Tiên Châu là ân thưởng Vương Cô Sơn ban cho Tứ Liên Ma Thần, giúp bọn hắn đạt tới Đăng Tiên Cảnh! Ác Hoàng sẽ không động đến bọn hắn, cũng không cho phép chúng ta động đến bọn hắn, đây là sự tôn trọng mà Ác Hoàng dành cho phu quân nàng! Vậy nên, Ác Hoàng sẽ không phá hoại quá trình Tứ Liên Ma Thần và Ma Thập Tam đạt tới Đăng Tiên Cảnh.
Nhưng mà, sau khi Tứ Liên Ma Thần đạt đến Đăng Tiên Cảnh, đồng nghĩa với ân thưởng kia cũng kết thúc, Ác Hoàng liền cho phép chúng ta động thủ!
Tử Bất Phàm nói.
- Phiền toái vậy à? Ta còn tưởng Ác Hoàng và Vương Cô Sơn có xích mích, bọn họ đây là... !
Vương Khả thần sắc cổ quái nói.
~ Tình cảm giữa Ác Hoàng và Vương Cô Sơn cực kỳ thâm hậu!
Làm sao có thể tuỳ tiện trở mặt?
Tử Bất Phàm lắc đâu.
- Nhưng giờ đưa ta thứ này đã vô dụng! Đăng Tiên Cảnh có thể áp chế, đồng thời chậm rãi khu trừ Vạn Niên Cổ trong cơ thể!
Vương Khả nhíu mày nói.
- Ác Hoàng nói, Tứ Liên Ma Thần vừa mới bước vào tầng thứ nhất Đăng Tiên Cảnh, không có một hai năm thì không cách nào khu trừ Vạn Niên Cổ, tiếp sau, dù bọn họ có áp chế được Vạn Niên Cổ, chỉ cần thúc giục cổ dẫn cũng sẽ kích lên chút ảnh hưởng đối với bọn hắn!
Tử Bất Phàm giải thích nói.
- Chút ảnh hưởng? Thế thì tác dụng mẹ gì!
Vương Khả nhíu mày nói.
- Ngươi không cần thì thôi, quay đầu ta trả lại cho Ác Hoàng!
Tử Bất Phàm trừng mắt nói.
- Ách, cần, cần chứ, ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi!
Vương Khả lập tức cười bồi, nhận lấy cổ dẫn.
Chút ảnh hưởng cũng được. Không cần thì phí!
- Đúng rồi, bốn đạo cổ dẫn này, ngươi chỉ cần tùy tiện phái người đưa đến cho ta là được, cần gì phải đích thân chạy một chuyến?
Không phải gần đây các ngươi đang rất bận ư?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
Tử Bất Phàm nhíu mày:
- Ta tới là muốn xin ngươi giúp một chuyện!
- Giúp đỡ?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
Ngươi không đi tìm Chu Hồng Y, lại tìm ta giúp đỡ?
Tử Trọng Sơn, ca ca ta, bị Hoàng Thiên Sư của Diêm La hoàng triều luyện thành phân thân, ta muốn tìm ra phân thân kia. Dù ca ca ta chết rồi, nhưng không thể để hắn làm nhục thi thể ca ca ta! Chính ma khác biệt, lần này tới, là muốn ngươi phái người giúp ta tìm trong chính đạo xem xem!
Tử Bất Phàm hít sâu một hơi rồi nói.
- Ca ca của ngươi?
Vương Khả khẽ nhíu mày.
Năm đó Tử Trọng Sơn đi ra Thập Vạn Đại Sơn, tưởng rằng được tiền bối Đạo Môn nào đó coi trọng, đi được chỗ dựa, kết quả lại bị luyện thành phân thân của Hoàng Thiên Sư, hẳn là bị Hoàng Thiên Sư hại chết! Chỉ là Hoàng Thiên Sư kia cực kỳ giảo hoạt, không ngừng phân thân, một mực không tìm thấy phân thân Tử Trọng Sơn ở đâu cả.
- ÙI Tử Bất Phàm ngưng trọng gật đầu.
- Đừng tìm nữa, ta lập tức phải tới Diêm La hoàng triều một chuyến, nếu ngươi có rảnh thì đi luôn cùng đi!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Ngươi muốn đi Diêm La hoàng triều?
Tử Bất Phàm kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, bên kia xảy ra chút chuyện!
Vương Khả cười khổ nói.
Tử Bất Phàm đang muốn hỏi dò. Ngoài cửa chợt truyền đến tiếng kêu của thuộc hạ Vương Khả!
- Gia chủ, hai vị quản lý Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư đã đến!
- Để bọn hắn vào đi!
Vương Khả mở miệng nói.
- Vâng!
Ngoài cửa truyền đến tiếng đáp của tên thuộc hạ.
- Tử Bất Phàm, ngươi tạm lánh phòng bên chờ đợi một lúc?
Vương Khả nhìn sang Tử Bất Phàm nói.
Tử Bất Phàm gật đầu, lần này len lén đến đây, mặc dù biết Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư và Vương Khả có quan hệ rất tốt, nhưng tốt nhất vẫn nên tránh đi.
Két Trương Chính Đạo đẩy cửa đi vào.
- Vương Khả, ngươi vội vã tìm chúng ta tới như vậy làm gì?
Trương Thần Hư mới vừa độ kiếp xong, còn chưa kịp bắt tay củng cố tu vil Trương Chính Đạo tiến vào trong phòng, nghênh ngang ngồi xuống.
- Hả? Vừa có người tới? Đây là trà còn thừa lại?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
Vương Khả mặc kệ Trương Chính Đạo, quay sang nhìn Trương Thần Hư nói:
- Ngươi đã đột phá đến Võ Thần Cảnh?
- Đúng vậy, viên thuốc gia gia lưu lại cho chúng ta kia, bên trong ẩn chứa lực lượng khổng lồ, ta cũng mới vừa hấp thu xong! Cảm giác của Võ Thần Cảnh đúng là không sai, ha ha ha!
Trương Thần Hư hài lòng cười lớn nói.
- Ngươi đắc chí cái gì? Cùng viên thuốc đấy, ta chỉ mất một tháng liền vượt qua Võ Thần Kiếp, ngươi lại phải dùng nửa năm, còn dày mặt đắc ý!
Trương Chính Đạo khinh thường nói.
- Ta khác ngươi khác, ta chỉ thoa ngoài da, ngươi lại uống vào, tự nhiên phải khác chứ! Ngươi biết viên thuốc kia làm từ cái gì không?
Trương Thần Hư đắc ý hỏi ngược lại.
Sắc mặt Trương Chính Đạo tối sầm, hiển nhiên không muốn đi truy đến cùng việc này.
- Vương Khả, ngươi gọi chúng ta từ xa xôi tới làm gì?
Trương Chính Đạo lập tức đổi chủ đề.
- Đúng vậy, ta còn có cả đống việc ở Thập Vạn Đại Sơn, còn cả Thần Vương vật lưu, hiện tại ta sắp bận điên rồi!
Trương Thần Hư cũng nhíu mày nói.
- Các ngươi không biết?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Biết cái gì?
Trương Chính Đạo khó hiểu nói.
- Đúng vậy, ngươi hỏi không đầu không đuôi như thế, ta sao biết là chuyện gì?
Trương Thần Hư cũng trừng mắt nói.
- Cha ngươi chết rồi!
Vương Khả nói.
Trương Chính Đạo:
F8 ggy)
Trương Thần Hư:
— xui Hai người ngây người mất một lúc.
- Cha ngươi mới chết ấy!
Hai người gần như đồng thời mở miệng mắng Vương Khả.
- Là thật, Trương Thần Hư, cha ngươi chết thật rồi, đây là tình báo vừa lấy được hôm nay, chính ngươi nhìn!
Vương Khả lập tức đưa tới một phong thư.
Trương Thần Hư trừng mắt nhìn Vương Khả, song vẫn tiếp lấy phong thư, mở ra đọc. Trương Chính Đạo cũng nghiêng đầu nhìn nội dung trong thư.
- Làm sao, làm sao có thể? Điều này sao có thể!
Trương Thần Hư cả kinh kêu lên.
- Cha ngươi chết thật rồi?
Trương Chính Đạo cũng cả kinh kêu lên.
- Đây không phải là thật, đây nhất định không phải thật, Vương Khả, ngươi nói đi!
Trương Thần Hư lập tức kinh hoảng nói.
- Hẳn đã mười ngày, mười ngày nay, cha ngươi một mực không ra khỏi cửa, hơn nữa nhà ngươi một mực phong tỏa tin tức, công ty Thần Vương chúng ta có phân bộ ở Diêm La Thần Đô, đệ tử Vương gia nơi đó hiếu kỳ thăm dò một phen, thấy không chỉ nhà ngươi yên ắng phong bế, một ít tông tộc bản gia cũng bắt đầu bị phong tỏa!