Bất Diệt Thần Vương

Chương 1982: Ma đạo nhất thống




Đến đây, ma đạo Trung Thần Châu nghênh đón một trường cự biến kinh thiên động địa, toàn bộ Tứ Liên Nhân Hoàng đều hiệu trung Đại Ác, chuyển thành Tứ Liên Ma Thần! Cũng từ khoảnh khắc này, ma đạo chỉ còn một thế lực, đó chính là Đại Ác hoàng triều!

Hết thảy ma đạo theo đó sôi trào.

Nhưng mà, Tứ Liên Ma Thần sau khi tán quốc gia nhập Đại Ác, lại mãi không thấy lộ diện.

Thẳng đến hai tháng sau. Nguyên Tử Liên Thân Đô, nay là Tử Liên ma đảo, đột nhiên mây đen vần vũ, sấm sét vang trời, một cỗ khí tức khủng bố ép xuống, khiến vô số trú dân trên Tử Liên ma đảo kinh hoảng không thôi.

- Đây.... đây là thiên kiếp gì? Thật khủng khiếp!

- Đi mau, đi mau, cứu mạng!

Bách tính toàn thành kinh hoảng trốn chạy, chỉ có trên một nơi lầu các, mấy tên nam tử an tĩnh đứng đó, thần sắc lộ vẻ hâm mộ, người cầm đầu chính là Diêm La hoàng triều Hoàng Thiên Sư.

- Cha, Tử Liên Nhân Hoàng đang độ kiếp? Không, phải là Tử Liên Ma Thần mới đúng? Đây là Đăng Tiên Kiếp?

Con trai Hoàng Thiên Sư kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, Đăng Tiên Kiếp. Tên Tử Liên Ma Thần này đúng là vận mệnh tốt, Thiên Đạo Đăng Tiên Châu? Bảo vật như thế không ngờ lại rơi vào trong tay hắn! Vương Cô Sơn vẫn là Vương Cô Sơn của một ngàn năm trước, ra tay thật hào phóng! Chẳng qua cũng tốt, Tử Liên Nhân Hoàng vượt qua kiếp nạn lần này, thành là Đăng Tiên Cảnh, đối với chúng ta lại càng có lợi!

Hoàng Thiên Sư híp mắt nói.

- Đăng Tiên Kiếp?

Đám người sau lưng Hoàng Thiên Sư nhìn về Tử Liên hoàng cung nơi xa.

Chỉ thấy, Tử Liên Ma Thần đạp bước đi ra, quanh thân lấp lánh ngàn vạn tinh quang, nhìn lên kiếp vân trên trời, lộ ra một tia phấn khởi, tung người lao vút lên trời, nghênh đón thiên kiếp.

Oanh!

Thiện Thần Đô, sản nghiệp viên Thần Vương số một, văn phòng Vương Khả!

Vương Khả nhìn Tử Bất Phàm phía đối diện, biểu tình không khỏi cổ quái:

- Lão Tử, giờ ngươi đúng là lớn gan thật đấy. Nơi này là bên ngoài Thiện Thần Đô, ngươi còn dám tới? Chẳng lẽ không sợ bị cường giả chính đạo vây giết?

- Ma Thần Đại Ác như ngươi ở đây đều vô sự, ta còn sợ cái gì?

Rốt cuộc nếu xảy ra chuyện, đã có ngươi gánh lấy!

Tử Bất Phàm nhấp một ngụm trà, cười nói.

- Ta khác ngươi khác, ta là nằm vùng!

Vương Khả giải thích nói.

Tử Bất Phàm thần tình cổ quái nhìn Vương Khả. Từ lúc nào mà nằm vùng lại trở thành bia đỡ đạn cho việc xuất nhập chính ma lưỡng đạo?

- Hết cách rồi, tìm ngươi mà không thấy đâu, ta đành phải đi theo thủ hạ ngươi, yên ắng tiềm phục đến đây! Ngươi ở chỗ này, sao bên ngoài chẳng có chút tin tức nào cả?

Tử Bất Phàm hiếu kỳ nói.

- Úc, ta không lộ diện mà thôi, gần đây không ngừng điều phái nhân thủ đi nguyên Tứ Liên hoàng triều tiếp nhận quan chức, ta phải làm tổng chỉ huy, nếu mà lộ diện, bị Thiện Hoàng biết được, kéo ta qua đi làm công thì phải làm sao? Mặc dù là lễ bộ thượng thư Đại Thiện, nhưng mà, có thể không đến đi thì tốt nhất đừng đi!

Vương Khả nói.

- Quan vị lễ bộ thượng thư Đại Thiện mà ngươi cũng ghét bỏ?

Tử Bất Phàm cổ quái nói.

- Không phải ghét bỏ, ta đi lễ bộ Đại Thiện làm việc, mệt gần chết cũng chỉ là giúp người khác làm việc! Lại được lợi lộc gì?

Còn không bằng ở trong này làm công cho chính mình! Ta cũng bận lắm chứ có phải rảnh rang gì đâu!

Vương Khả lập tức nói.

Biểu tình Tử Bất Phàm lại càng thêm cổ quái.

- Đúng rồi, Tứ Liên Nhân Hoàng đều thành Đăng Tiên Cảnh, chuyện này ngươi biết không?

Tử Bất Phàm trầm giọng hỏi.

- Ta biết, vừa nãy thủ hạ mới đưa tới tin tức, bốn đứa chết tiệt này, sao vận khí tốt thế không biết! Ta vừa đến Vũ Thần Cảnh, còn chưa đi tìm bọn hắn để gây sự, bọn họ lại đã đều thành Đăng Tiên Cảnh? Mẹ nó chứ, giờ nghĩ cách đối phó bọn hắn đã không còn dễ dàng như trước!

Vương Khả nhíu mày nói.

- Ngươi còn muốn đối phó bọn hắn?

Tử Bất Phàm nghi hoặc nói.

- Không phải ta muốn đối phó bọn hắn, bọn họ có thù với ta, ta không tìm bọn họ gây sự, bọn họ nhất định sẽ tới tìm phiền phức cho ta! Lại nói, ta đang ở Nguyên Thần Cảnh ngon lành, chính vì bốn đứa chết tiệt bọn hắn, nhất định phải cùng lúc đánh ta, cường hành bức ta đến Võ Thần Cảnh, thù này, có thể không báo ư?

Vương Khả tức giận nói.

Tử Bất Phàm:

Đau Bọn họ giúp ngươi đề cao tu vi, thế mà cũng kết thù? Là ta hiểu sai về định nghĩa của kết thù rồi ư?

- Công pháp tu hành này của ngươi đúng là quỷ dị! Thôn phệ lực lượng người khác để tiến hành đề thăng tu vi, lại tu luyện đến Võ Thần Cảnh mà vẫn chưa tự bạo? Chậc chậc, đoạn thời gian này, có không ít người nghị luận công pháp ngươi! Thậm chí nghị luận đến cả trước mặt Ác Hoàng!

Tử Bất Phàm nhíu mày nói.

- Vậy lại thế nào? Ngươi tưởng rằng ta muốn tu công pháp này chắc, ta cũng là bị ép!

Vương Khả thở dài nói.

Tử Bất Phàm:

— su)

- Đúng rồi, gần đây không phải mấy người các ngươi rất bận ư?

Lão Hoàng cũng thành Đăng Tiên Cảnh, hiện tại hình như đang xử lý chuyện bạo loạn trong cương thổ Tứ Liên hoàng triều. Đều là ngươi, lão Chu, lão Nhiếp đang chạy, sao ngươi có rảnh tới chỗ này?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Hoàng thượng sai ta mang đến cho ngươi bốn phần cổ dẫn!

Tử Bất Phàm lật tay lấy ra một chiếc hộp ngọc.

- Cổ dẫn?

Vương Khả sửng sốt.

- Là cổ dẫn của Tứ Liên Ma Thần, hoàng thượng nói, rốt cuộc ngươi và Tứ Liên Ma Thần có thù, thứ này tính là phần thưởng cho việc ngươi hộ giá Long Ngọc!

Tử Bất Phàm nói.

- Cổ dẫn Vạn Niên Cổ? Mẹ nó, giờ cho ta thứ này thì ích gì? Sao không đưa ta sớm chút? Tứ Liên Ma Thần đều đã thành Đăng Tiên Cảnh, có thể áp chế Vạn Niên Cổ, sau đó từ từ khu trừ. Nếu hoàng thượng sớm đưa cho ta, ta thúc giục ngay lúc Tứ Lúc Ma Thần độ kiếp thì tốt biết mấy? Đúng là phí của trời!

Vương Khả buồn bực nói.

Nhìn bốn đạo cổ dẫn trong hộp ngọc nơi tay, Vương Khả hận không thể quẳng nó xuống đất, giờ đưa thứ này cho ta làm mẹ gì? Tứ Liên Ma Thần đều đã vượt qua thiên kiếp, ta còn cần thứ này làm gì?

- Ác Hoàng không phải không thể đưa sớm cho ngươi, mà là phải đợi Tứ Liên Ma Thần bước vào Đăng Tiên Cảnh mới có thể cho ngươi!