Vương Cô Sơn trầm giọng nói.
- Ngươi muốn ta giúp thế nào?
Thiên Đạo Chi Nhãn lạnh lùng nói.
- Ghế Đại Đế của ta bị hủy, ta muốn ngươi lại ban thưởng ta một ghế Đại Đế khác!
Vương Cô Sơn trịnh trọng nói.
- A ha ha ha ha ha, ngươi tưởng ghế Đại Đế vị là gì? Cứ muốn ban cho là được? Hết rồi, đó là cái cuối cùng!
Thiên Đạo Chi Nhãn lạnh lùng nói.
- Hiện tại ngươi đang xâm nhập Thiên Đạo Thần Châu Tinh, hẳn là sắp triệt để khống chế Thiên Đạo rồi? Ngươi khống chế Thiên Đạo, lấy danh nghĩa Thiên Đạo ban cho ta ghế Đại Đế thì có khó gì?
Vương Cô Sơn lập tức phản bác nói.
- Ngươi tưởng Thiên Đạo dễ luyện hoá lắm chắc? Ba ngàn năm!
Suốt ba ngàn năm mà ta vẫn chưa thể triệt để luyện hóa, trong địp thiếu chút còn bị nó luyện ngược! Ngươi nghĩ ta có thể tùy ý điều động Thiên Đạo? Ngươi nghĩ ta chỉ cần đòi hỏi Thiên Đạo cấp phúc lợi cho ngươi là xong? Nếu ta có thể triệt để tùy ý điều động Thiên Đạo, ta còn cần các ngươi làm gì?
Thiên Đạo Chi Nhãn lạnh lùng nói.
- Vậy phải làm thế nào? Một ngàn năm, ta lỡ mất một ngàn năm.
Khoan nói cái khác, đám thủ hạ này của ta, ai nấy đều yếu không nỡ nhìn, cả cái tên Ma Thập Tam thuộc Thiên Ma nhất tộc mà ngươi sáng tạo ra nữa, theo ta nhiều năm như vậy, thế mà đến cả Đăng Tiên Cảnh đều không đạt tới! Ta không có phụ tác thực lực mạnh mẽ tương trợ, làm sao đi hoàn thành yêu cầu của ngươi? Ít nhất ngươi phải cho ta vài thứ, để cho ta bù đắp tổn thất trong thời gian ngàn năm qua!
Vương Cô Sơn trầm giọng nói.
- Vương Cô Sơn? Ngươi đúng là to gan! Ba ngàn năm nay, cũng chỉ có ngươi dám nói chuyện với ta như thết Thiên Đạo Chi Nhãn lạnh lùng nhìn Vương Cô Sơn.
- Ta một lòng giúp ngươi, tự nhiên không có gì phải sợ!
Vương Cô Sơn trầm giọng nói.
Thiên Đạo Chi Nhãn gắt gao nhìn chằm chằm Vương Cô Sơn một lúc lâu, cuối cùng quay sang Ma Thập Tam.
- Lão gia, chủ thượng quả thực vì chuyện của lão gia ngài mà cẩn trọng hành sự, thậm chí không tiếc trở mặt với thê nữ! Ma Thập Tam ta có thể làm chứng cho chủ thượng! Chủ thượng một lòng hoàn thành lời hứa với lão gia, chỉ là tu vi đám người chúng ta thực sự quá yếu, nếu có thể, lão gia ngài ban thưởng chút ít pháp bảo vô dụng cũng được, chúng ta tất toàn lực hiệp trợ chủ thượng, sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ lão gia giao phó!
Ma Thập Tam cung kính bái lạy nói.
Thiên Đạo Chi Nhãn nhìn chằm chằm Ma Thập Tam. Thiên Ma nhất tộc là do hắn sáng tạo ra, nhiệm vụ của đám này chính là phụ tá ma đạo kiêu hùng trong thiên hạ. Phụ tá? Không, càng nhiều chính là giám thị! Bởi vì Thiên Đạo Chi Nhãn chỉ tín nhiệm đám Thiên Ma do bản thân sáng tạo ra này mà thôi!
Lời Vương Cô Sơn, hắn còn ôm lấy lo nghĩ, nhưng nếu là lời Ma Thập Tam, Thiên Đạo Chi Nhãn lại cực kỳ tín nhiệm.
- Vương Cô Sơn, ghế Đại Đế tuyệt đối không có, chính ngươi đánh mất, chỉ có thể tự trách ngươi! Giờ ta đang ở thời khắc mấu chốt, lần sau đừng tới tìm ta! Ta ban ngươi sáu viên “Thiên Đạo Đăng Tiên Châu” ! Ngươi tự lo cho tốt!
Thiên Đạo Chi Nhãn lạnh lùng nói.
ầm ầm!
Dứt lời, Thiên Đạo Chi Nhãn chậm rãi đóng lại, đồng thời, trên trời hạ xuống sáu viên quang cầu vàng óng, rơi đến chỗ Vương Cô Sơn.
^. v. ?
- Ma vương, sáu viên “Thiên Đạo Đăng Tiên Châu đủ? Ta vì ngươi làm việc, ngươi lại chỉ cho chừng này... ?
thì làm sao Vương Cô Sơn trừng mắt quát.
Nhưng mà, Thiên Đạo Chi Nhãn đã khép lại, mây đen chậm rãi tán đi, ý niệm Ma Vương ý cũng biến mất.
- Chủ thượng, lão gia đã đi!
Ma Thập Tam cười khổ nói.
Chỉ thấy, mây đen tán đi, hồng quang bao phủ khắp thành cũng từ từ tiêu tán. Bách tính toàn thành theo đó tỉnh lại.
- Vừa rồi là sao thế? Mây đen trên trời là chuyện gì?
- Mau nhìn, bầu trời có sáu viên kim cầu!
- Vừa nãy ta bị cố định? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Toàn thành rộ lên vô số tiếng kinh hô, lại thấy nguyên một đám cường giả trong thành lao vút tới sáu viên kim cầu.
- Làm càn!
Tứ Liên Nhân Hoàng xông lên trời, lập tức thả ra khí tức cường đại, bức lui toàn bộ đám cường giả kia.
Tứ Liên Nhân Hoàng dẫn dắt sáu viên “Thiên Đạo Đăng Tiên Châu”, từ từ điều khiển chúng rơi vào trong tay Vương Cô Sơn.
Ác Thần Đôi!
Trong tay Vương Cô Sơn nắm lấy sáu viên hạt châu vàng óng ánh.
- Thiên Đạo Đăng Tiên Châu?
Trong mắt Tứ Liên Nhân Hoàng lóe lên một tia kích động.
- Chúc mừng chủ thượng được Thiên Đạo lão gia trọng thưởng!
Ma Thập Tam cung kính bái lạy Vương Cô Sơn.
Vương Cô Sơn nhìn sáu viên hạt châu kia, sắc mặt không giấu được về âm trầm:
- Đại Ma Vương đúng là keo kiệt, chỉ bằng mấy viên hạt châu này liền muốn đuổi ta? Ta cần mấy hạt châu này làm gì?
Vương Cô Sơn nói xong, Tứ Liên Nhân Hoàng và Ma Thập Tam không khỏi tròn mắt nhìn Vương Cô Sơn. Ngươi cảm thấy vô dụng, nhưng mà, đối với chúng ta lại hữu dụng! Chỉ là lúc này, ai cũng không dám tìm chủ thượng đòi, ruốt cuộc chủ thượng còn đang bực bội. Lần này bọn hắn lại thiếu chút hại chết vợ chủ thượng!
Vương Cô Sơn liếc nhìn năm tên thủ hạ trước mặt một cái.
- Biết tác dụng của Thiên Đạo Đăng Tiên Châu này không?
Vương Cô Sơn nhìn năm tên thủ hạ tâm phúc, hỏi nói.
- Biết, Thiên Đạo Đăng Tiên Châu ẩn chứa Thiên Đạo chỉ lực, có thể trợ giúp Võ Thần Cảnh đỉnh phong tấn cấp Đăng Tiên Cảnh!
Tạo hóa phi thường, là trọng thưởng của Thiên Đạo!
Hồng Liên Nhân Hoàng mong đợi nhìn Vương Cô Sơn.
- Chủ thượng, Thiên Đạo Đăng Tiên Châu này hình như không có mấy tác dụng đối với ngài?
Ma Thập Tam cũng mong đợi nói.
Vương Cô Sơn nhìn năm tên thủ hạ mắt đầy mong đợi, trầm ngâm một lát, cuối cùng ngẩng đầu nhìn lên chút mây đen còn chưa tiêu tán trên trời.
- Ma Vương? Ai, ngươi thật là giỏi tính toán!
Vương Cô Sơn híp mắt nhìn trời, miệng lầm nhẩm nói.
Sau đó cúi đầu lần nữa nhìn năm tên thuộc hạ:
- Các ngươi thủ hộ ta ngàn năm, Thiên Đạo Đăng Tiên Châu này tự nhiên có thể ban thưởng cho các ngươi!
~ Tạ ơn chủ thượng!
Năm người lập tức kinh hỉ nói.
- Nhưng mà, các ngươi nghe cho rõ ràng, Tiểu Huyền là thê tử của ta! Nếu các ngươi còn dám có chỗ nào bất kính với nàng, ta liền khiến các ngươi phải chết!
Vương Cô Sơn lạnh lùng nói.