Bất Diệt Thần Vương

Chương 1977: Đối thoại với Ma Vương




- Chủ thượng, Tứ Liên Nhân Hoàng đã biết sai rồi, huống hồ, trong cơ thể bọn họ Vạn Niên Cổ, không khả năng phản bội chủ thượng, giờ chính là lúc dùng người, mong chủ thượng cho bọn hắn thêm một lần cơ hội!

Ma Thập Tam lập tức nói.

- Mong chủ thượng lại cho một lần cơ hội!

Tứ Liên Nhân Hoàng cũng dập đầu nói.

Vương Cô Sơn nhìn chằm chằm năm người một lúc lâu:

- Niệm tình các ngươi ngàn năm chờ đợi không dễ dàng, ta lại cho thêm một lần cơ hội! Không thể có lần sau, lần sau, ai còn dám ra tay vưới Tiểu Huyền, ai lại đám ngỗ nghịch Tiểu Huyền, người nào tới cầu tình cũng vô dụng, tất cả đều phải chết!

- Vâng! Tạ ơn chủ thượng!

Tứ Liên Nhân Hoàng lập tức kinh hỉ nói.

~ Tạ ơn chủ thượng!

Ma Thập Tam cũng kinh hỉ nói.

Chủ thượng rốt cục vẫn là kiêu hùng, không bị nhi nữ tư tình phân tâm.

- Chẳng qua, một ngàn năm, tu vi Tiểu Huyền đề cao nhiều như vậy, trong khi các ngươi... đúng là khiến ta quá thất vọng, đến giờ vẫn chưa đạt tới Đăng Tiên Cảnh? Đặc biệt là ngươi Ma Thập Tam, ngươi không biết thực lực mới là căn bản cho hết thảy ư?

Vương Cô Sơn lạnh lùng nói.

- Thuộc hạ vô năng!

Năm người lập tức đắng chát nói.

- Không phải là các ngươi vô năng, là các ngươi vô tâm! Thôi, không nói các ngươi nữa, ta ngàn năm tính toán, cuối cùng cũng thất bại trong gang tấc, chẳng những ném mất Âm Hàn Địa Ngục, còn mất luôn ghế Đại Đế! Ngược lại đã cô phụ kỳ vọng của hắn! Ma Thập Tam, Thiên Ma nhất tộc các ngươi là do hắn sáng tạo ra! Hẳn có thể liên hệ được với hắn! Ngươi giúp ta liên hệ hắn đi!

Vương Cô Sơn trầm giọng nói.

- Chủ thượng? Ta... !

Ma Thập Tam biến sắc.

- Không cần giả vờ, ngươi theo ta nhiều năm như vậy, ta còn không nhìn ra? Cứ liên hệ hắn, liên hệ Đại Ma Vương! Ngay bây giờ, ta muốn đối thoại với hắn!

Vương Cô Sơn trầm giọng nói.

Ma Thập Tam thần sắc âm tình bất định, cuối cùng mới cung kính nói:

- Vâng!

Ma Thập Tam lập tức ngồi xếp bằng, quanh thân toát ra hắc khí cuồn cuộn.

Oanh!

Ngoài thân Ma Thập Tam rền vang một tiếng. Khói đen tán đi, chỉ thấy thân hình Ma Thập Tam đột nhiên nhỏ đi một chút.

- Chủ thượng, ta tiêu hao lượng lớn sinh mệnh đi liên hệ, nhưng mà, hình như lão nhân gia không để ý ta?

Ma Thập Tam sắc mặt khó coi nói.

- Lại liên hệ tiếp!

Vương Cô Sơn trầm giọng nói.

- Vâng!

Ma Thập Tam buồn bực nói.

Lập tức, Ma Thập Tam lần nữa thúc giục, trong cơ thể toát ra khói đen, oanh một tiếng, Ma Thập Tam lại nhỏ đi một chút.

- Chủ thượng, lão nhân gia không để ý ta!

Ma Thập Tam buồn bực nói.

- Lại mời!

Vương Cô Sơn trừng mắt quát.

Ma Thập Tam buồn bực tiếp tục.

Cứ thế, sau hơn mười lần, cuối cùng thân hình Ma Thập Tam chỉ còn bằng một nửa trước đây.

Oanh!

Một tiếng rền vang ngất trời vang lên trên không trung Ác Thần Đô.

Chỉ thấy, Ác Thần Đô mới rồi còn là ban ngày, nay đột nhiên mây đen mù mịt, một cỗ thiên uy khủng bố ép xuống, ép cho bách tính toàn thành cả kinh, vô số người đột ngột bị cỗ áp lực kia bức phải quỳ lạy xuống đất.

Cùng lúc, Vương Cô Sơn cũng chậm rãi đi ra đại điện.

Ma Thập Tam, Tứ Liên Nhân Hoàng theo sát phía sau.

Bên ngoài đại điện, Vương Cô Sơn ngẩng đầu nhìn trời, chỉ thấy trên trời mây đen xoay tròn, thời gian dần trôi, ở trung tâm tầng mây xuất hiện một con mắt, một con mắt chấn nhiếp nhân tâm từ trên cao nhìn xuống, quan sát phía dưới.

- Thập Tam? Ngươi không biết ta đang làm gì ư?

Một tiếng hét lớn từ trên không trung vọng lại.

Oanh!

Tùy theo tiếng hét lớn này vang lên, con mắt kia tựa hồ vẩy xuống một loại hồng quang, nháy mắt liền bao phủ khắp trọn cả Ác Thần Đô, toàn thành lập tức như bị đông cứng, bách tính mới rồi hoảng hốt mơ hồ, nay bỗng nhiên bất động, ai nấy đều bị cầm cố lại.

Thoáng chốc đó, chỉ có Vương Cô Sơn, Tứ Liên Nhân Hoàng, Ma Thập Tam là có thể động, còn những người khác hệt như đều bị cố định.

- Ma Vương, ta ra phong ấn!

Vương Cô Sơn ngẩng đầu nhìn lên trời.

Trên trời, con mắt kia trợn trừng, gắt gao nhìn chằm chằm Vương Cô Sơn:

- Vương Cô Sơn? Một ngàn năm, ngươi đúng là vô năng!

Sắc mặt Vương Cô Sơn rất khó coi, bóp bóp nắm tay nói:

- Năm đó ta bị ám toán, chắc ngươi cũng rõ ràng, sao ngươi lại không cứu ta?

- Vì sao ta phải cứu ngươi? Ban ngươi ghế Đại Đế, ngươi cũng thủ không được, ngươi quá khiến ta thất vọng!

Bên trong Thiên Đạo Chi Nhãn phát ra tiếng nói khinh thường.

- Bất kể thế nào, ta cũng đứng về phía ngươi. Ngươi không giúp ta, ta không trách ngươi, là bản thân ta tính sai. Nhưng mà, lúc này, ta cần ngươi hỗ trợ!

Vương Cô Sơn ngữ khí kiên quyết nói.

- Hỗ trợ? Ngươi biết giờ ta đang làm gì không? Ngươi muốn ta hỗ trợ?

Thiên Đạo Chi Nhãn lạnh lùng nói.

- Khi trước, lúc ngươi mời ta nhập ma, chẳng phải chính là coi trọng thân phận ta? Ta là gia chủ tiền nhiệm của Vương gia! Ta nhập ma, ý nghĩa tượng trưng cực lớn, vừa có thể đả kích quyết tâm tru ma của chính đạo, vừa có thể mau chóng hoàn thành kế hoạch toàn cầu nhập ma của ngươi! Ta mới là người quan trọng nhất, dù là Nam Thần Châu Thi Đế cũng không quan trọng bằng ta! Ngươi ban ta ghế Đại Đế, ta có thể cấp tốc nhất thống thiên hạt Vương Cô Sơn trầm giọng nói.

- Nhưng mà, ngươi thất bại!

Thiên Đạo Chi Nhãn lạnh lùng nói.

- Đó hoàn toàn là ngoài ý, ngươi cũng biết mà, bây giờ, ta đã trở về, trước kia đáp ứng ngươi, ta sẽ tiếp tục làm. Ngươi hẳn càng phải biết, năm đó Vương gia ta rất được chính đạo tôn sùng, vậy nên, có rất nhiều đệ tử Vương gia ta gia nhập ba đại thế lực chính đạo, vô luận Phật Môn, Đạo Môn hay là Chiến Thần Điện đều có sự hiện diện của đệ tử Vương gia! Nếu ta thành Đại Đế, chỉ cần vung cánh tay hô lên, những người Vương gia tiểm phục trong chính đạo kia sẽ nghe lệnh mà về, giúp ta mau chóng nhất thống thiên hạ! Đến lúc đó, phối hợp với Thi Đế liền có thể toàn cầu nhập ma!

Vương Cô Sơn trầm giọng nói.

- Vương gia? AI Thiên Đạo Chi Nhãn lộ ra một tia khinh thường.

- Ta biết ngươi xem thường Vương gia, nhưng, ngươi không thể phủ nhận sức ảnh hưởng của Vương gia lực! Ta cũng không muốn ngươi làm gì cả, giờ ta đã đi ra, ta sẽ cấp tốc khôi phục đỉnh phong, nhưng, ta cần ngươi giúp chút chuyện nhỏ!