Bất Diệt Thần Vương

Chương 1975: Thoa ngoài da




Trần Thiên Nguyên tự tin nói.

- Chúc mừng sư tôn!

Vương Khả vui vẻ chúc mừng.

- Vương Khả, ta ở đăng Tiên cảnh chờ ngươi.

Thiện Hoàng trịnh trọng nói.

Trần Thiên Nguyên hơi hơi mỉm cười:

- Thiện Hoàng, yên tâm, ta sẽ đuổi kịp ngươi rất nhanh, không mất nhiều thời gian đâu.

- Ồ?

Thiện Hoàng kinh ngạc nhướng mày.

Thiện Hoàng rất rõ, Trần Thiên Nguyên chưa bây giờ thổi phồng bản thân, hắn nói sẽ đuổi kịp mình rất nhanh, hiển nhiên là có niềm tin cực lớn.

- Vương Khả, có chuyện gì thì chờ ta trở lại! Không cần lo lắng, có vi sư đứng phía sau ngươi, không ai có thể khinh nhục ngươi!

Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.

- Vâng! Tạ sư tôn!

Vương Khả lập tức cung kính.

- Nguyệt Nga, bảo trọng!

Trần Thiên Nguyên nhìn về phía Hoàng Nguyệt Nga.

Ánh mắt Hoàng Nguyệt Nga sáng lên, nàng nói:

- Ừ, ta chờ ngươi trở về.

Trần Thiên Nguyên hơi thi lễ với mọi người, sau đó đạp chân bay lên không trung, trong nháy mắt đã biến mất ở cuối chân trời.

- Năm đó, Trần Thiên Nguyên chính là thiên tài kiếm đạo, ngay cả ta cũng.. năm đó không thỏa mãn với thiên phú sẵn có, còn muốn phế công trùng tu, sáng lập tân kiếm pháp? Hắn thật đúng là kiếm giả điên.

Vương đại tiểu thư cảm thán.

- Lúc trước, thực lực Trần Thiên Nguyên còn không bằng ta.

Trương Tây Lai sắc mặt khó coi nói.

- Nhìn ra bản thân không đủ? Thời điểm vi phụ bế quan dưỡng bệnh, ngươi cũng bế quan cùng ta, ta bảo Trương Chính Đạo đem Bát Cửu Huyền Công đưa cho ngươi, mấy năm qua ngươi đều học thành cầu à? Đến bây giờ còn không đạt được đăng Tiên cảnh?

Trương thiên sư bực bội mắng mỏ.

Trương Tây Lai hậm hực:

- Cha, ta có được Bát Cửu Huyền Công hoàn chỉnh phải tốn rất nhiều năm.

- Tốn rất nhiều năm? Bát Cửu Huyền Công tàn khuyết năm đó của ngươi đã đủ khiến ngươi đạt tới đăng Tiên cảnh rồi, sao ngươi lại không tu tới? Suốt ngày không làm việc đàng hoàng, suy nghĩ bậy bạ gì hả? Theo đuổi Vương đại tiểu thư? Chẳng lẽ ngươi đã quên, Vương đại tiểu thư là cùng thế hệ với vi phụ? Đồ thứ nghiệp chướng nhà ngươi! Cả ngày không biết tốt xấu.

Trương thiên sư mắng.

Trương Tây Lai méo mặt, cha, ngài là cố ý đúng không?

- Cháu ngoan!

Trương thiên sư kêu lên.

- Gia gia! Trương Chính Đạo tức khắc dùng vẻ mặt lấy lòng tiến lên.

Vương Khả ở bên cạnh nhìn biểu tình đầy xúc cảm kia của Trương Chính Đạo, thật sự muốn nôn ói một chút, sao Trương Chính Đạo này ra vẻ dễ thương mình lại muốn đánh hắn một trận chứ?

- Gia gia bị phong ấn mấy năm nay, có nặn ra hai viên, cho ngươi và Trương Thần Hư mỗi người một cái, trong đó có năng lượng và Ngộ Đạo dành cho các ngươi, hẳn là có thể giúp các ngươi tiến sâu vào Võ Thần cảnh một chút. Nhưng, có thật sự đạt tới Võ Thần cảnh hay không, là phải xem ở tạo hóa của các ngươi.

- Võ Thần cảnh? Gia gia, ngài thật đúng là gia gia ruột của ta mài!

Rốt cuộc ta không phải là đứa nhỏ không ai thương nữa rồi!

Trương Chính Đạo lập tức kích động tiếp nhận hai viên.

Đám Chiến Thần Điện Chiến Tướng chung quanh lập tức tỏ ra hâm mộ, tiến sâu vào Võ Thần cảnh nhé, cũng chỉ có Trương thiên sư mới dám chơi lớn vậy thôi, sao mình không có gia gia như vậy nhỉ?

Chỉ có Vương Khả là nhìn chằm chằm hai cái viên đen đen kia mà sửng sốt một hồi, bởi vì Vương Khả nhớ rõ, vừa rồi Trương thiên sư miêu tả hai viên này là nặn ra chứ không phải luyện ra! Nặn?

Nặn ở đâu?

~ Ái ôi! Gia gia, sao viên này vào miệng lại có mùi thum thủm thế?

Trương Chính Đạo gấp chờ không nổi bỏ một viên vào miệng ăn, sau đó la toáng lên.

- Ngươi là heo à? Ai bảo ngươi ăn? Đây là thoa ngoài da, không phải để nuốt! Ngươi mau đi tìm chỗ bế quan đi, đừng để lực lượng nổ bạo.

Trương thiên sư trừng mắt mắng.

- Ôi cha, lực lượng khổng lồ quá! Ta đã xuất hiện cảm giác muốn nôn mửa! Gia gia, ta đi trước!

Trương Chính Đạo lập tức kích động chạy biến mất.

Vương Khả ở một bên:: “!"

- Trương thiên sư, ngươi có thù oán với Diêm La Nhân Hoàng à?

Thiện Hoàng bỗng nhiên mở miệng hồi.

- Diêm La Nhân Hoàng?

Trương thiên sư nhíu mày hồi lại.

- Đúng vậy, tại thời điểm trước khi mở ra phong ấn, Diêm La Nhân Hoàng đã mang theo phân thân của Hoàng Gíac đến vực sâu trước, muốn hủy hoại Long Đài nơi ngươi ở!

Thiện Hoàng nói.

Trương thiên sư nhướng mày:

- Hắn muốn giết ta?

- Ta thấy rất giống, nhưng mà hình như thực lực của hắn chỉ là Võ Thần cảnh đitnh, nên mới giả mạo Ác Hoàng.

Thiện Hoàng nói.

Trương thiên sư trầm mặc một hồi lâu, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.

- Hắn đi phá hỏng Long Đài, không phải để khiến Vương Cô Sơn chết, mà là vì giết ngươi? Hắn biết ngươi ở dưới đó?

Thiện Hoàng hiếu kỳ hỏi.

Vương đại tiểu thư ở bên cạnh cũng nhíu mày nói:

- Không đúng, Tam Tài Phong Đế trận lúc trước đã chết không ít người, ngoại trừ ta, Vương Cô Sơn với hai Chính Đạo đăng Tiên cảnh khác. Phân thân trước đây của ta chưa từng bị bại lộ, sao Diêm La Nhân Hoàng lại biết dưới đó là ngươi?

Trương thiên sư trầm mặc một chút mới nói:

- Diêm La Nhân Hoàng là sư huynh ta. Trước kia, quan hệ của chúng ta vô cùng tốt, nói một cách chính xác thì, lúc trước đại biểu cho Đạo Môn tham gia trấn áp Vương Cô Sơn chính là hắn, nhưng hắn lại mời ta tới hỗ trợ, nên ta mới thế thân hắn tọa trấn vực sâu. Bởi vậy, hắn biết dưới Long Đài là ta.

- g, Diêm La Nhân Hoàng biết đó là mà còn muốn hại ngươi?

Hắn là sư huynh ngươi? Hắn đây là muốn giết ngươi diệt khẩu hay gì?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Năm đó, trước khi ta thế thân cho hắn, hắn đã đồng ý với ta là sẽ thay ta chiếu cố con cháu của ta.

Trương thiên sư nhíu mày nói.

- Chiếu cố? Hừ, cha, nếu hắn chiếu cố ta, ta còn trở thành Chiến Thần Điện Chiến Thần ư? Ta sẽ phản bội Diêm La hoàng triều ư? Hắn chính là luôn chèn ép chúng ta, đặc biệt là sau khi phân thân kia của cha trấn áp Long Hoàng 200 năm trước. Ta không thể nhịn nổi, cũng chỉ có đại ca tính tình thành thật kia mới luôn ở lại Thiên Sư Điện chịu đựng. Sư bá? Phi!

Trương Tây Lai trừng mắt mắng.

Trương thiên sư khẽ nhíu mày:

~ Ta cũng không rõ lắm tình huống là thế nào, nhưng chắc chắn thực lực của Diêm La Nhân Hoàng không chỉ dừng ở Võ Thần cảnh đỉnh.

- Không chỉ dừng ở Võ Thần cảnh đỉnh?