- Thiện Hoàng, hẳn là ngươi đã hiểu lầm Vương Khả.
Trương thiên sư thở dài nói - Chân nguyên này chính khí lẫm liệt, sao có thể là Ma khí?
Vương đại tiểu thư cũng chứng minh nói.
- Đa tạ nhị vị tiền bối!
Vương Khả tức khắc thu hồi lại chân nguyên của mình.
Không có biện pháp, chân nguyên của mình không thể tản ra, nhỡ đâu mọi người nhận ra, chỉ sợ hôm nay không thoát nổi.
- Được rồi, được rồi, cho dù ngươi là Chính Đạo, cho dù ngươi không nhập Ma, nhưng ngươi đi nằm vùng Ma Đạo là để nói chuyện yêu đương sao? Ai cho ngươi thông đồng với Long Ngọc gì gì kia? Ngươi làm xằng làm bậy ở chỗ khác cũng thôi đi, ngươi còn tìm nữ nhi của Khương Huyền? Ai bảo ngươi cố tình tìm nữ nhỉ của Khương Huyền? Ngươi đừng mong cưới U Nguyệt!
Thiện Hoàng trừng mắt nói.
- g, Hoàng Thượng, ngươi quên sao? Không phải là ngươi bảo ta tìm à?
Vương Khả phản bác.
- Ngươi nói cái gì?
Thiện Hoàng lạnh lùng nói.
- Hoàng Thượng, Vương Khả nói không sai, thật sự là Hoàng Thượng bảo Vương Khả tìm!
Tây Môn Thuận Thủy lên tiếng.
- Tây Môn Thuận Thủy?
Thiện Hoàng trừng mắt nhìn Tây Môn Thuận Thủy.
- Hoàng Thượng, ngươi quên mất? Lúc trước Vương Khả xin được cầu thân U Nguyệt công chúa, ngươi đưa ra yêu cầu, bảo Vương Khả phải tìm ba kiện sính lễ, chỉ cần Vương Khả tìm được ba kiện sính lễ, ngươi sẽ không ngăn cản Vương Khả cưới Ủ Nguyệt công chúa nữa, ngươi đã quên?
Tây Môn Thuận Thủy cười khổ nói.
- Ba kiện sính lễ?
Vương đại tiểu thư hiếu kỳ hỏi.
- Kiện sính lễ đầu tiên, giúp U Nguyệt công chúa có được Qủy Thần Kiếm!
Kiện sính lễ thứ hai, giúp U Nguyệt công chúa trở thành Thi Qủy nữ hoàng!
Kiện sính lễ thứ ba, chính là giúp Ác Hoàng tìm được nữ nhị, cũng chính là tìm được chất nữ của ngài!
Ba kiện sính lễ, Vương Khả đều làm được hết!
Tây Môn Thuận Thủy nói.
Thiện Hoàng trừng mắt nhìn Tây Môn Thuận Thủy, mẹ nó chứ, giờ trách ta?
Ba kiện sính lễ, kiện sau còn xảo quyệt hơn kiện trước, sao ta có thể ngờ được Vương Khả lại thật sự làm nổi? Huống chỉ kiện sính lễ cuối cùng đó, lúc ấy ta cho rằng nữ nhi Ác Hoàng đã chết tám đời rồi còn đâu, là ta muốn khó xử Vương Khả thôi! Ta nào nghĩ được Vương Khả lại hoàn thành chứ?
- Cho nên nói, Hoàng Thượng, từ giờ trổ đi, ngài không thể lại ngăn trở Vương Khả nghênh thú U Nguyệt nữ hoàng!
Tây Môn Thuận Thủy trịnh trọng nói.
Thiện Hoàng bực bội nhìn Tây Môn Thuận Thủy, rốt cuộc ngươi là thần tử của ai?
Ánh mắt Vương Khả cũng sáng lên, Tây Môn Thuận Thủy đúng là quá nể tình, không uổng công ta dẫn dắt con trai hắn.
Chẳng qua, nhìn hai mắt tóe lửa của Thiện Hoàng, Vương Khả biết không thể tiếp tục đề tài này nữa, nhất định phải dời lực chú ý sang chuyện khác mới được.
- Hoàng Thượng và các vị tiền bối, mọi người cứ yên tâm, mặc kệ thế nào, Vương Khả ta đều là người của Chính Đạo, tim ta luôn hướng về thương sinh Chính Đạo. Hiện giờ, ta đã thành Đại Ác Ma Thần, ta sẽ lợi dụng thân phận này, tiếp tục cống hiến vì Chính Đạo, tuyệt đối không để mọi người thất vọng!
Vương Khả lập tức trấn an mọi người.
- Đại Ác Ma Thần? Vương Khả ở Ma Đạo, có khi còn được ưu đãi nhiều hơn lúc ở Chính Đạo.
Tây Môn Thuận Thủy cảm thán.
- Lần này mở ra phong ấn, Vương Khả có công với thiên hạ, tất nhiên phải tấn làm Chiến Thần Điện Chiến Thần!
Trần Thiên Nguyên bỗng nhiên mở miệng nói.
- Chiến Thần?
Thiện Hoàng nhíu mày nhìn Trần Thiên Nguyên - Không sai, lần này mở ra phong ấn, Đại Đế từng dặn dò, người ngăn cản Vương Cô Sơn kế thừa Đại Đế vị, là có công với Chiến Thần Điện, ta phải tấn phong người đó làm tứ phẩm Chiến Thần!
Đây là ý chỉ của Đại Đết Trần Thiên Nguyên lấy ra một thánh chỉ.
- Phong làm Chiến Thần?
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Vương Khả.
- Lần này Vương Khả ngăn cản Vương Cô Sơn kế thừa Đại Đế vị, ta tận mắt nhìn thấy, nên sẽ tấn phong Vương Khả thành Chiến Thần!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
Thần sắc mọi người đều trở nên kỳ dị.
- Sư tôn, ta thăng quan đột ngột quá, có làm Chiến Thần hay không cũng không sao, nếu không có chỗ nào tốt thì không tính cũng được?
Vương Khả nhìn về phía Trần Thiên Nguyên.
Mọi người: -... !
- Làm càn! Chiến Thần Điện Chiến Thần có thể gặp Chính Đạo Nhân Hoàng mà không cần bái lễ, nếu vào Phật Môn hay Đạo Môn cũng như khâm sai của Đại Đế. Đây là Đại Đế ban tặng, không thể không nhận!
- Có thể gặp Nhân Hoàng mà không cần bái lễ?
Ánh mắt Vương Khả sáng lên.
Vậy, chẳng phải là ta làm việc không cần nhìn sắc mặt cha vợ nữa rồi?
- Đại Thiện Chiến Thần? Có thể gặp Nhân Hoàng mà không cần bái lễ? Tứ phẩm cũng được sao?
Vương Khả sáng mắt nhìn về phía sư tôn mình.
- Chiến Thần tam hay tứ phẩm đều là xưng hô bên trong Chiến Thần Điện, còn bên ngoài, toàn bộ Chiến Thần đều đại biểu cho Chiến Thần Điện, không chia cấp bậc.
Trần Thiên Nguyên giải thích.
- Vâng!
Vương Khả lập tức bái lễ sư tôn.
- Vương Khả, ngươi nhìn ta làm gì? Ngươi không muốn bái lễ trẫm sao?
Thiện Hoàng nhướng mày hồi.
Vương Khả cứng miệng.
Tuy rằng Chiến Thần có thể không cần bái lễ Thiện Hoàng, nhưng Thiện Hoàng lại là phụ thân U Nguyệt, gặp cha vợ mà không bái, có khi nào bị sét đánh?
- Hoàng Thượng nói đùa, thần vẫn là Lễ Bộ Thượng Thư của Đại Thiện, sao có thể không bái lễ Hoàng Thượng?
Vương Khả lập tức khách khí nói.
Trước khi ta tạm biệt cuộc sống độc thân, vẫn nên thôi vậy! Cha vợ không thể trêu vào!
Thiện Hoàng trừng mắt nhìn Vương Khả, hiện tại không cần từ quan nữa sao?
- Vương Khả, về Chiến Thần lệnh thì ngươi dùng tạm cái của ta trước đi, sau này ta sẽ đến chỗ Đại Đế thỉnh cái khác, còn thân phận Chiến Thần của ngươi sẽ do Hoàng Nguyệt Nga Chiến Thần giúp ngươi công bố thiên hạ.
Trần Thiên Nguyên nói.
- Sư nương giúp ta công bố? Vậy sư tôn đâu?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
- Vi sư cảm giác muốn đột phá, yêu cầu bế quan một thời gian, thẳng tiến đăng Tiên cảnh!
Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.
- Nhanh như vậy?
Hoàng Nguyệt Nga kinh ngạc nói.
- Trần Thiên Nguyên, ngươi muốn vào đăng Tiên cảnh? Ngươi mới ở Võ Thần cảnh mấy năm đâu? Không, Nguyên Thần Cảnh của ngươi chưa đến mười năm đúng không? Lúc ở Nguyên Anh cảnh ngươi mệ nhọc lâu như vậy, sao bây giờ tốc độ lại nhanh đến thế?
Trương Tây Lai cũng ngạc nhiên hỏi.
- Trước kia phương hướng tu không đúng, cho nên mới bị chậm, hiện tại tu đúng rồi, tự nhiên ta thẳng tiến không lùi, kiếm đạo của ta tất nhiên là như diều gặp gió!