- Hoàng Thượng? Sao ngươi lại tới đây? Mới nãy không phải là ta mắng ngươi.
Vương Khả giải thích.
Thiện Hoàng trừng mắt nhìn Vương Khả như thể muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, khi nãy là ai nói ta không phải hạng tử tế gì chứ?
- Vương Khả, chúng ta vẫn luôn không đi, ban nãy ở lại nhìn ngươi độ kiếp. À, hai vị này là Trương thiên sư và Vương đại tiểu thư.
Trần Thiên Nguyên mở miệng nói.
Vương Khả lập tức tiến lên:
- Trương thiên sư, ngươi còn sống sao?
Vương Khả vui mừng nói.
Trương thiên sư đen mặt, ngươi có biết nói chuyện không thế?
- Vương đại tiểu thư? Lại gặp mặt! Lần trước thật là đa tạ ngươi!
Vương Khả nhìn sang nữ tử bên cạnh, nói.
Vương đại tiểu thư nhìn Vương Khả, hơi gật đầu.
- Vương Khả, người cũng đã chào hỏi rồi, vậy bây giờ ngươi giải thích ta nghe một chút, Ma khí của ngươi là thế nào!
Thiện Hoàng trầm giọng nói.
Trong lúc nhất thời, một đám người đều nhìn về phía Vương Khả, ai nấy về mặt ngưng trọng.
~ Ma khí? Ma khí cái gì chứ? Ta không có Ma khí, đó là ta lừa gạt Ma Đạo thôi. Hoàng Thượng, không phải lúc đó ta đã nói với các người rồi sao? Đó là giả.
Vương Khả tức khắc kêu lên.
Thiện Hoàng và Tam Đại Chiến Thần đều đen mặt nhìn Vương Khả, ngươi nghĩ bọn ta rất dễ lừa? Vương Cô Sơn kia là Tiên Nhân, chẳng lẽ Tiên Nhân còn nhìn lầm? Vương Cô Sơn đã nói đó chính là Ma khí, là Ma chủng mà Đại Ma Vương ban cho ngươi.
- Là thật, đây là chân nguyên của ta, các ngươi nhìn xem.
Vương Khả nói.
Nói xong, trong lòng bàn tay Vương Khả xuất hiện một quả cầu chân nguyên, chỉ là giờ phút này đục chân nguyên đã trở nên ánh vàng rực rỡ, chính khí lẫm liệt, nào có lấy một tia hắc khí?
Thiện Hoàng nhìn đục chân nguyên của Vương Khả, cũng không kiểm tra, mà là trừng mắt nhìn Vương Khả.
- Hoàng Thượng, các ngươi không xem một chút à?
Vương Khả đưa quả cầu chân nguyên ra.
Nhưng không có ai cầm lấy, hiển nhiên, đám người Thiện Hoàng đã từng kiểm tra chân nguyên của Vương Khả rồi.
- Trẫm là hỏi ngươi, trước đó Ma khí trong chân nguyên của ngươi là thế nào? Ngươi đã làm được kiểu gì?
Thiện Hoàng trầm giọng nói.
- Cái này, Hoàng Thượng, đây là bí mật của ta, ta không thể nói!
Ta còn trông cậy vào nó để sau này đến Đại Ác hoàng triều nằm vùng nữa! Hiện tại ta đã nằm vùng thành Đại Ác Ma Thần, nếu bắt ta nói ra, ta còn nằm vùng sao được?
Vương Khả mạnh miệng.
Giỡn chơi cái gì vậy, cái này là căn cơ gốc rễ của ta, sao có thể nói chứ?
- Ngươi còn muốn đi làm nằm vùng?
Thiện Hoàng ngạc nhiên.
- Đúng vậy, hiện tại ta chính là Đại Ác Ma Thần, có thể làm rất nhiều chuyện! Hiện giờ Ma Đạo Tiên Nhân thoát khỏi phong ấn, Chính Đạo đã chịu đả kích to lớn, cần có loại người như ta, một người không tiếc hi sinh thanh xuân tài năng của mình nỗ lực vì mọi người, vì bá tánh thương sinh Chính Đạo! Ta không thể nói, cho dù Hoàng Thượng có trách phạt, ta cũng không thể nói!
Vương Khả cự tuyệt.
Thiện Hoàng đen mặt nhìn Vương Khả, dựa vào ngươi? Còn vì bá tánh thương sinh không tiếc hy sinh?
- Hiện tại không cần ngươi đi làm nằm vùng, ta muốn ngươi nói ra ngươi đã lừa gạt Ma Đạo thế nào, nói!
Thiện Hoàng trầm giọng nói.
- Không được không được! Ta nói ra thì sẽ không còn là bí mật nữa, nếu sau này bị người khác tiết lộ ra ngoài, chắc chắn ta sẽ bị đuổi giết. Ta còn muốn đến Ma Đạo nằm vùng, ta không thể nói.
Vương Khả tức khắc cự tuyệt.
- Ngươi? Ngươi mà đi nằm vùng? Ngươi là đi hái hoa ngắt cỏ thì có! Ngươi là đi tìm Long Ngọc gì gì đó về đúng không? Ngươi không khiến U Nguyệt thất vọng sao? Chân đạp hai thuyền, chẳng lẽ ngươi không biết người làm là trời đang nhìn? Ngươi sẽ không có kết cục tốt!
Thiện Hoàng trừng mắt cả giận nói.
Thiện Hoàng nói xong, đám người chung quanh đột nhiên trầm mặc hẳn, cùng nhau dùng vẻ mặt cổ quái nhìn về phía Thiện Hoàng.
Thiện Hoàng ngươi hàng năm ra ngoài hái hoa ngắt cỏ, có khi còn nhiều hơn cả hắn đi? Ngươi là đang nguyền rủa chính ngươi?
Thần sắc Vương Khả cũng cổ quái một hồi, vốn dĩ ta cũng đâu có muốn, còn không phải do lúc trước ngươi làm hại?
- Ta vốn đem lòng hướng trăng sáng, chẳng ngờ trăng sáng chiếu mương ngòi! Hoàng Thượng, ngươi không tin tim ta hướng về Chính Đạo, ta cũng chẳng có cách nào, chân nguyên ta ở ngay đây, thoải mái tiếp nhận kiểm tra của mọi người. Nếu Hoàng Thượng cứ nhất định thấy ta chướng mắt ngài, vậy cùng lắm ta từ quan không làm nữa.
Vương Khả lời lẽ hùng hồn tuyên bố.
- Ngươi nói cái gì?
Thiện Hoàng trừng mắt nói.
Vương Khả, ta mới nói ngươi có hai câu, ngươi liền đòi vứt gánh giữa đường? Mẹ kiếp, ngươi cho Đại Thiện hoàng triều ta là chỗ nào? Là nơi ngươi muốn đến thì đến muốn đi thì đi? Sao ngươi không đi hỏi thăm thử xem, ở Đại Thiện hoàng triều có quan viên nào dám uy hiếp trước mặt trẫm không? Muốn lên trời ở à?
- Hoàng Thượng, Hoàng Thượng bớt giận!
Tây Môn Thuận Thủy nhanh chóng tiến lên ngăn đón Thiện Hoàng.
- Tây Môn Thuận Thủy, ngươi làm gì? Ma khí của hắn, ngay cả Vương Cô Sơn cũng nói đó là sơ đại Ma khí, chứng cớ vô cùng xác thực, hắn còn ra vẻ đúng lý hợp tình! Ngươi còn biện giải thay hắn?
Thiện Hoàng quát.
- Hoàng Thượng, không phải thần biện giải thay Vương Khả, mà là, Vương Khả Thượng Thư thật sự vô tội!
Tây Môn Thuận Thủy cười khổ nói.
- Vô tội?
Thiện Hoàng trừng mắt nói.
- Đúng vậy, có lẽ Vương Khả có bí mật nào đó, nhưng hắn không muốn nói, Hoàng Thượng cũng đâu thể ép buộc hắn? Còn việc Vương Khả là Chính Đạo hay Ma Đạo, vậy lại càng dễ, Vương Khả tru Ma có công đức hay không?
Tây Môn Thuận Thủy hồi.
Thiện Hoàng sắc mặt cứng đờ.
Trần Thiên Nguyên bên cạnh lập tức thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên, ngày xưa lúc ở Thập Vạn Đại Sơn, Trần Thiên Nguyên đã thấy Vương Khả mượn Định Quang Kính thu thập công đức tru Ma, vậy đồ đệ của mình chắc chắn là không có vấn đề gì.
- Thiện Hoàng, ta có thể đảm bảo cho thân phận của Vương Khả.
Còn về chân nguyên của hắn, Hoàng Thượng cũng có thể kiểm tra lại một phen.
Trần Thiên Nguyên nói giúp Vương Khả.
- Cho ta xem!
Trương thiên sư ở bên cạnh nói.
- Cho ta xem!
Vương đại tiểu thư cũng mở miệng nói.
Hiển nhiên, Vương Khả xuất ra hai quả cầu chân nguyên đưa sang, hai đại đăng Tiên cảnh lập tức bắt đầu dò xét.
Đục chân nguyên của Vương Khả đã biến thành kim sắc, chính khí lẫm liệt, nào có chút Ma khí nào?