- Ai dám động đến nàng, ta kéo kẻ đó xuống địa ngục! Cho dù là Ác Hoàng ngươi, ta cũng không sợ!
Vương Khả lộ vẻ dữ tợn nói.
Giờ phút này, Vương Khả đã rót công đức vào Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, nếu Ác Hoàng động thủ, hắn sẽ dẫn động Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm tru sát Ác Hoàng, hắn không tiếc trả giá đại giới!
Ác Hoàng nhìn Vương Khả bảo hộ Long Ngọc, nắm tay càng thêm siết chặt, thậm chí trán cũng hơi đổ mồ hôi, mà cũng chỉ có Vương Khả mới nghi hoặc nhìn thấy, trên gương mặt Ác Hoàng sao lại xuất hiện chút áy náy và tình cảm vui sướng? Này... đây là đang có chuyện gì?
- Hoàng Thượng, Vương Khả tạo phản, Đại Đế vị đang bị Ma Tôn dung luyện, thời gian không thể trì hoãn, mau, giết Vương Khả, giết Long Ngọc!
Ma Thập Tam dữ tợn hét lớn.
Lập tức thấy Ác Hoàng bỗng nhiên ra tay, nàng vung tay áo lên, thủ đao chém ra, một đạo đao khí hung mãnh từ trên trời giáng xuống.
Tất cả mọi người đều giật mình, ngay cả Thiện Hoàng cũng phát hiện khí thế Ác Hoàng vượt ngoài dự tính của hắn.
- Vương Khả, cẩn thận!
Thiện Hoàng kêu lên.
- Vương Khả!
Trần Thiên Nguyên nơi xa cũng cả kinh kêu lên.
Tứ Đại Liên Hoàng, Ma Thập Tam lại ra sức vui mừng, kết thúc rồi!
Oanh!
Một tiếng vang lớn qua đi, Vương Khả đơ ra tại chỗ, mà Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm trong cơ thể hắn vẫn không nhúc nhích, không phải chứ? Một thủ đao cường đại đến vậy của Ác Hoàng, sao Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm lại không nhúc nhích?
- Không đúng!
Vương Khả trừng mắt nhìn về phía trước.
Liền thấy Ác Hoàng bỗng nhiên chắn trước mặt Vương Khả, thủ đao đó không bổ về phía Vương Khả, mà là chém thẳng vào Ma Thập Tam trong nháy mắt.
Quả nhiên, Ma Thập Tam không chết, lại như bị thiên đao vạn quả, thống khổ không chịu nổi, huyết nhục toàn thân bị thủ đao của Ác Hoàng hóa thành trăm vạn đao khí chém nát, đau đớn xưa nay chưa từng có khiến Ma Thập Tam lập tức kêu thảm liên tục.
- AI Tiếng kêu thê lương thảm thiết của Ma Thập Tam vang vọng khắp vực sâu.
- Cái gì?
Hoàng Thiên Phong, Tứ Đại Liên Hoàng, Tam Đại Chiến Thần đều trợn mắt không tin nổi mà nhìn Ác Hoàng.
Vì cái gì Ác Hoàng lại động thủ với Ma Thập Tam?
- Khương Huyền, ngươi, ngươi đây là... !
Thiện Hoàng cũng không hiểu, hỏi.
- Tiểu Huyền, ngươi đang làm gì?
Vương Cô Sơn cũng không tưởng tượng nổi mà nhìn Ác Hoàng hỏi.
Ác Hoàng ôm một cái tã lót, lạnh lùng nhìn bốn phía.
- Từ giờ trở đi, ai dám động đến một đầu ngón tay của Long Ngọc, Khương Huyền ta sẽ khiến kẻ đó phải chết!
Ác Hoàng dữ tợn nói với mọi người chung quanh.
- Từ giờ trở đi, ai dám động đến một đầu ngón tay của Long Ngọc, Khương Huyền ta sẽ khiến kẻ đó phải chết!
Ác Hoàng dữ tợn nói với mọi người chung quanh.
Ác Hoàng quát lạnh khiến tất cả ngẩn ra, này... này tình huống là thế nào đây? Sao Ác Hoàng lại đứng về phía Vương Khả?
- Ác Hoàng, vì sao, vì sao ngươi lại muốn che chở cho Ma Tôn và Vương Khả? Vì sao?
Ma Thập Tam suy yếu, cả kinh kêu lên.
Ma Thập Tam không thể hiểu nổi, chủ thượng đã thoát khốn, Ác Hoàng vì chủ thượng thủ tiết ngàn năm, đến thời điểm mấu chốt sao lại xoay sang giúp người ngoài? Đây vẫn còn là Ác Hoàng ư?
- Ác Hoàng? Ngươi đây là... !
Vương Khả cũng trừng mắt nhìn về phía Ác Hoàng.
Vương Khả không rõ, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm của ta đã chuẩn bị xong, ta cũng sắp cá chết lưới rách với ngươi, ngươi lại bỗng nhiên bảo hộ ta, kiếm này của ta là chém hay không chém đây?
Ác Hoàng quay đầu nhìn Vương Khả, ánh mắt cảm thán:
- Vương Khả, trẫm phải cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi không màng tất cả bảo hộ Long Ngọc, công trạng của ngươi khiến trẫm có thể đặc xá mọi tội lỗi ngươi đã gây ra! Trẫm thưởng phạt phân minh!
Tấn Vương Khả ngươi thành Đại Ác Ma Thần! Dưới trẫm trên vạn người!
Ác Hoàng mở miệng khiến mọi người chung quanh hít một hơi thật sâu.
Vương Khả thành Ma Thần của Đại Ác hoàng triều? Vì cái gì? Này không hợp lý! Không phù hợp logic!
- Vì, vì cái gì?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Hôm nay là sao thế? Ác Hoàng bỗng nhiên nể tình như vậy làm gì? Đặc xá mọi tỗi lỗi? Còn phong quan? Ma Thần của Đại Ác hoàng triều? Dưới một người trên vạn người? Này không đúng!
Ta chưa chuẩn bị gì hết!
Thiện Hoàng bên cạnh cũng tỏ ra không hiểu mà nhìn Vương Khả, quả thật không hiểu nổi, vốn tưởng Vương Khả sắp xong đời, chính mình đang nghĩ lúc về phải giải thích với U Nguyệt thế nào đây, kết quả, Vương Khả chuyển nguy thành an? Hơn nữa, còn thành Đại Ác Ma Thần?
- Tiểu Huyền? Ngươi làm gì? Ngươi cũng muốn che chở bọn họ?
Ngươi có biết bọn họ đang làm gì?
Vương Cô Sơn bỗng nhiên mỡ miệng kinh giận nói.
- Ta biết! Ta biết hơn ai hết! Long Ngọc đang lợi dụng Đại Đế vị tiến hành chữa trị để sống lại, nàng đang chữa trị thân thể mình!
Vương Khả liều chết bảo hộ Long Ngọc, công lao này, ta muốn thưởng!
Ác Hoàng kiên định nói.
- Ngươi biết? Ngươi biết mà còn để chúng hủy Đại Đế vị của ta?
Ngươi có biết, nàng ta đang dung hợp Đại Đế vị, nàng ta đang đoạt Đại Đế vị của ta, nàng ta đang đoạt cơ hội độc tôn thiên hạ của ta? ! Lại còn hủy địa ngục Âm Hàn của ta! Ngươi đã biết còn che chở bọn họ? Ngươi đang làm gì? Còn các ngươi nữa, thất thần làm gì? Không mau động thủ?
Vương Cô Sơn gào to về phía đám thuộc hạ.
- Vâng!
Tứ Đại Liên Hoàng hét lớn một tiếng, muốn tiếp tục đánh tới.
- Mấy lời trẫm vừa nói, các ngươi không nghe được sao? Dám tiến lên trước một bước, trẫm muốn các ngươi chết!
Ác Hoàng mắt lạnh nhìn Tứ Đại Liên Hoàng.
Ánh mắt Ác Hoàng vừa bắn ra sát khí, Tứ Đại Liên Hoàng đột nhiên giật mình, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Ác Hoàng, bốn người có thể khẳng định, Ác Hoàng tuyệt đối nói được thì làm được. Hơn nữa, giờ phút này chủ thượng đang suy yếu, nếu Ác Hoàng ra tay, chắc chắn chủ thượng không bảo hộ được bọn họ. Này... !
- Tiểu Huyền, ngươi điên rồi? Ngươi đang đối nghịch với ta sao?
Vì hai người ngoài mà lại muốn ta mất mặt? Ngươi có biết một ngàn năm này ta trải qua thế nào không?
Vương Cô Sơn cả giận nói.
- Vậy ngươi có biết, một ngàn năm này ta sống thế nào không?
Ác Hoàng nước mắt nhòe mỉ nhìn về phía Vương Cô Sơn.
Vương Cô Sơn hơi ngừng lại, nhưng vẫn nói: