Bất Diệt Thần Vương

Chương 1953: Mặt nạ rơi xuống




Cung Sơn Hải vung chưởng đánh tới, trong nháy mắt, tất cả kiếm khí vỡ ra, thế chưởng không giảm tiếp tục đánh trúng người Vương Khả, nhưng Vương Khả không đau chút nào, vẫn xông tới như cũ.

- Hồng Liên Kiếm pháp!

Vương Khả càng ngày càng gần, chỉ trong chớp mắt đã tới trước mặt Cung Sơn Hải, một kiếm đâm ngay vào ngực đối phương.

- AI Cung Sơn Hải tránh né rất mau, nên một kiếm này chỉ đâm trúng đùi hắn, nhưng cũng khiến Cung Sơn Hải phải kinh ngạc.

Bởi vì, Vương Khả hợp tác với Bất Giới hòa thượng lại có thể đả thương hắn, sao có thể chứ?

- Vương Khả, quả nhiên ngươi đúng là đồ da dày thịt béo, vậy ta lại cầm chân hắn, còn ngươi tiếp tục đánh!

Bất Giới hòa thượng sáng mắt lên, mừng như điên nói.

Chỉ cần mình cầm chân được Cung Sơn Hải, thì Vương Khả, cái tên dai như đỉa kia có thể chậm rãi tới gần Cung Sơn Hải, đúng là kế sách tuyệt diệu.

Thế là nhất thời, Cung Sơn Hải bị Vương Khả và Bất Giới hòa thượng làm bị thương khắp người.

- Phi! Cái giống gì chứ? Nhân Hoàng thì ghê gớm lắm sao? Dám đến quấy rối, hôm nay ngươi đừng hòng thoát!

Vương Khả dữ tợn nói.

- Giết!

Bất Giới hòa thượng cũng vung Như Ý Thần Châm lên đập xuống.

Oanh!

Ngay tại lúc cả ba đang đánh đến khí thế ngất trời, phía Long Đài bỗng nhiên xuất hiện một bóng người, bóng người kia kim quang vạn trượng, nháy mắt đã nhảy vào trong Long Đài.

ầm ầm ảm!

Phía trên Long Đài nổ vang liên hồi.

- Cung Sơn Hải? Ngươi dám?

Đại Quang Minh Bồ Tát cả kinh kêu lên.

Vương Khả đang chiến đấu ở xa đột nhiên giật mình một cái, lập tức quay đầu lại nhìn, liền thấy phía trên Long Đài còn có một Cung Sơn Hải nữa?

- Hai Cung Sơn Hải? Cung Sơn Hải cũng luyện phân thân?

Vương Khả hốt hoảng.

- Không! Sư tôn cẩn thận!

Bất Giới hòa thượng cả kinh kêu lên.

Lại nhìn thấy, sức mạnh giằng xé khủng bố phía trên Long Đài xông thẳng đến chỗ Cung Sơn Hải phân thân kia, y phục hắn bị xé nát tức thì, máu thịt be bét như thể sắp nổ tan xác ra đến nơi, nhưng Cung Sơn Hải lại không hề công kích Đại Quang Minh Bồ Tát, mà là đột nhiên đánh một quyền vào Long Đài.

Oanh một tiếng, Long Đài lập tức vỡ vụn.

- Nghiệp chướng!

Đại Quang Minh Bồ Tát gầm lên giận dữ.

Oanh!

Hư không chỗ Long Đài lập tức vặn vẹo, khiến người ta không thấy rõ tình huống bên trong, nhưng tất cả mọi người đều biết, chắc chắn bên trong đã xảy ra biến cố kinh thiên nào đó.

- Đồng quy vu tận? Cung Sơn Hải, ngươi dùng một phân thân đồng quy vu tận với sư tôn? Ngươi cái đồ khốn kiếp này!

Bất Giới hòa thượng đột nhiên rống to lên.

Quanh thân Bất Giới hòa thượng bất chợt toát ra vô số huyết vụ, hắn như hóa thành Ma Thần trong phút chốc, bộc phát sức mạnh ngập trời, Như Ý Thần Châm trong tay ầm ầm nện xuống.

Oanh!

Một tiếng vang lớn, Cung Sơn Hải và cả Như Ý Thần Châm đang cầm trong tay cũng bị Bất Giới hòa thượng đánh lún vào trong đất.

- Phốc! Bất Giới hòa thượng, ngươi điên rồi? Dám nổ tung Nguyên Thần kích thích lực lượng tăng thêm mấy lần? Ngươi cũng muốn đồng quy vu tận với ta?

Cung Sơn Hải sợ hãi rống to.

- Ta giết ngươi!

Bất Giới hòa thượng gào lên, lần thứ hai đánh xuống một gậy.

Oanh!

Tiểng nổ vang trời, mặt đất bị đánh lõm ra một cái hố lớn, Cung Sơn Hải bị đánh trúng, đang nằm trong hố sâu, miệng hộc máu tươi, Như Ý Thần Châm trong tay cũng rơi ra.

AôI Đại Nhật Nguyên Thần cũng bay tới, nuốt chửng cây Như Ý Thần Châm thứ hai này vào bụng.

Đại Nhật Nguyên Thần vẫn chưa đủ cường hãn, không vây nổi Cung Sơn Hải, nhưng vây Như Ý Thần Châm lại không khó.

Ngay lập tức, Như Ý Thần Châm giãy dụa bên trong Đại Nhật Nguyên Thần, mà Vương Khả thì nhào về phía Long Đài.

- Ma Tôn, ngươi thế nào?

Vương Khả cả kinh kêu lên.

Tại Long Đài, hư không vặn vẹo, đột nhiên run lên, một cỗ khí lãng lao ra đánh sâu vào đất đá chung quanh, sau đó bắn lên tận trời rồi nổ mạnh tan biến mất.

- Thế nào? Hừ, Long Đài đã bị hủy, sức mạnh giằng xé bên trong bùng nổ cùng lúc, ai cũng không ngăn được, tất cả mọi người đều sẽ chết!

Cung Sơn Hải bị đánh hộc máu ở xa xa cười to dữ tợn.

Chỉ thấy, sau khi bụi mù tan đi, quả nhiên Long Đài đã nát, toàn bộ sức mạnh giằng xé tập trung bùng nổ, phân thân lúc trước của Cung Sơn Hải vỡ nát ngay tại chỗ, mà Ma Tôn, giờ khắc này đang nằm rũ rượi trên Cửu Phẩm Kim Liên.

Cửu Phẩm Kim Liên lách tách rạn vỡ, vết rạn ngày càng nhiều, cuối cùng vỡ vụn.

- Ma Tôn!

Vương Khả cả kinh hét lên.

- Cửu Phẩm Kim Liên dung hợp với thân thể Ma Tôn, tạo thành một thể. Cửu Phẩm Kim Liên đã vỡ, thân xác Ma Tôn cũng diệt, không ai cứu được, ngay cả Tiên Nhân tới cũng vô dụng. Ta đã thành công! Ha ha!

Cung Sơn Hải vui sướng nói.

Cười thật to xong, Cung Sơn Hải quay đầu bỏ chạy về phương xa.

Oanh!

Bất Giới hòa thượng dùng một gậy đập trúng Cung Sơn Hải lần thứ hai, khiến hắn hộc máu, nhưng vẫn cố lết thân bỏ chạy.

- Bất Giới, Cửu Phẩm Kim Liên đã vỡ, Nguyên Thần của sư tôn bám vào Ma Tôn nhất định cũng tan thành mây khói! Vết thương ngày hôm nay, mai sau trả lại trăm lần, phốc!

Cung Sơn Hải ở nơi xa hộc máu không ngừng, nhanh chóng biến mất.

Ngự tỉ của Cung Sơn Hải cũng đột nhiên huých mạnh vào Thần Vương ấn một cái, sau đó chạy theo Cung Sơn Hải.

Bất Giới hòa thượng muốn đuổi theo, nhưng lúc này hắn lại gắng gượng nhịn xuống, hai mắt ướt át nhào tới chỗ Long Đài đã vỡ vụn.

- Sư tôn!

Bất Giới hòa thượng khóc lóc nhào tới.

Vương Khả cũng đến gần Ma Tôn, Ma Tôn đã không còn hơi thở, mà đài sen dưới thân càng vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ. Vương Khả tiến lên sở một cái, đài sen như muốn nát thành bột phấn, khiến Vương Khả biến sắc mặt, lập tức dừng động tác.

- Không, không, Ma Tôn, Ma Tôn ngươi tỉnh tỉnh!

Vương Khả nôn nóng kêu.

Thế nhưng Ma Tôn không có bất kì cử động nào, một chút hơi thở cũng không có, như thể chỉ cần chạm nhẹ một cái, hắn sẽ hóa thành bụi phấn.

Vương Khả hốt hoảng ngây ra.

- Sư tôn, là đệ tử vô năng, không thể thanh lý môn hộ, còn khiến một tia Nguyên Thần cuối cùng của ngươi cũng tan mất! Sư tôn, ngươi chết thảm quá!

Bất Giới hòa thượng khóc sướt mướt.

- Ta còn chưa có chết đâu.

Đột nhiên, từ dưới Long Đài vỡ vụn truyền ra âm thanh.