Bất Diệt Thần Vương

Chương 1846: Ta chỉ là một người qua đường vô tội




Nữ tử kiếm khí vừa ra, một luồng kiếm khí kinh khủng tuôn trào ra, bay thẳng ra bốn phương tám hướng.

- Sư tôn cẩn thận!

Tào Hùng liên tiếp bị đánh về phía sau, núp ở sau lưng Khương Đệ Nhất.

Khương Đệ Nhất chĩa kiếm, trừng mắt nhìn nữ tử kiếm khí kia.

- Là ngươi?

Khương Đệ Nhất sầm mặt lại.

- Đại tiểu thư, đại tiểu thư, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện!

Không để cho Vương gia ta mất mặt!

Vương Hữu Lễ kích động nhìn về phía nữ tử kiếm khí.

- Vương đại tiểu thư?

Mắt Vương Khả sáng lên.

Cuối cùng cũng gọi được một thần niệm của Vương đại tiểu thư tới, quá tốt rồi.

- Vương Khả? Vương Hữu Lễ? Khương Đệ Nhất?

Nữ tử kiếm khí nghi ngờ nhìn bốn phía.

- Đại tiểu thư, Vương gia đại loạn. Vương Hữu Kiếm phản bội đại tiểu thư, nhập ma đào, hợp tác với tà ma Khương Đệ Nhất. Ta và Vương Khả dùng gia chủ lệnh giả, vất vả lắm mới vạch trần được âm mưu của hắn. Nhưng nội bộ Vương gia không hiểu cho. Đại tiểu thư, ngươi phải làm chủ cho chúng ta!

Vương Hữu Lễ lập tức kêu lên.

Nữ tử kiếm khí ngơ ngác một chút.

- Gia chủ lệnh giả?

- Vương đại tiểu thư, việc làm giả gia chủ lệnh chúng ta nói sau.

Ngài còn nhớ Khương Đệ Nhất này sao? Nghe nói, phân thân kia của ngài chính là bị hắn giết, ngài có biết không?

Vương Khả lập tức châm ngòi nói.

- Hả?

Nữ tử kiếm khí nhìn Khương Đệ Nhất ở cách đó không xa.

- Vương đại tiểu thư? Ngươi còn để lại một thần niệm ở đây?

Khương Đệ Nhất trợn mắt nói.

- Hả, Khương Đệ Nhất? Phân thân kia của ta là do ngươi giết?

Vương đại tiểu thư lạnh lùng nói.

- Hừ! Ngươi quản nhiều làm gì!

Khương Đệ Nhất lạnh lùng nói.

Quả nhiên không có ý giảo biện. Thiên hạ đều biết, không gạt được, huống chỉ bản thân còn không sợ Vương đại tiểu thư này.

- Ha ha, tà ma Khương Đệ Nhất? Ha ha, một thân kiêu ngạo tự xưng là ánh sáng chính đạo, lại sinh ra một đứa con trai đi theo tà ma? Thật đúng là nực cười!

Vương đại tiểu thư cười lạnh nói.

- Hừ! Ma thì sao? Vương gia ngươi không có ma sao? Ma của Vương gia ngươi là ma đầu tuyệt thế, ta còn kém hơn hắn!

Khương Đệ Nhất lạnh lùng nói.

- Hừi Vương đại tiểu thư giống như đang cực kỳ tức giận.

Ma đầu ở Vương gia kia, là nỗi đau lớn trong lòng đại tiểu thư.

Vương Khả sững sờ, chuyện này là thế nào? Vương gia cũng có đại ma đầu? Sao ta chưa từng nghe nói?

- Khương Đệ Nhất, ngươi nói càn nói bậy cái gì? Người Vương gia lúc nào cũng là một thân chính đạo, nào có ma đầu?

Vương Khả trừng mắt mắng.

Khương Đệ Nhất nhìn Vương Khả kỳ quái, người của Vương gia chính đạo? Ngươi không biết xấu hổ mà tự khen bản thân à?

- Vương đại tiểu thư, Khương Đệ Nhất này ngày xưa đánh lén giết chết phân thân của ngài, vừa rồi còn tra tấn Vương Hữu Lễ. Ngươi xem trên người Vương Hữu Lễ toàn là máu, thật thê thảm. Khương Đệ Nhất nói, hắn muốn phanh thây xé xác người của Vương gia. Tra tấn Vương Hữu Lễ xong còn muốn đi tra tấn người khác. Để Vương gia không còn chỗ chôn, muốn giết toàn bộ Vương gia. Đại tiểu thư, hắn muốn diệt toàn bộ Vương gia.

Ngươi không ra tay thì toàn bộ Vương gia đều bị diệt trong tay hắn!

Vương Khả lo lắng nói.

Vương Hữu Lễ trừng mắt nhìn Vương Khả. Ta đã mặt dày khoa trương, ngươi còn không biết xấu hổ hơn ta, đi vu khống vu oan?

Khương Đệ Nhất ở cách đó không xa sầm mặt lại, ta nói muốn giết sạch người Vương gia lúc nào?

- Vương Khả, bọn họ nói ngươi thích khoác lác. Ngươi muốn mượn tay ta giết Khương Đệ Nhất?

Vương đại tiểu thư lạnh lùng nói.

Sắc mặt Vương Khả cứng đờ.

- Ai? Ai nói xấu ta? Vương đại tiểu thư, ta trong sạch mà!

- Trong sạch? Hừ, ngươi nói Khương Đệ Nhất muốn giết sách Vương gia, còn tra tấn Vương Hữu Lễ. Vì sao trên người Vương Hữu Lễ toàn là máu, còn ngươi lại không bị gì? Không phải ngươi cũng họ Vương sao? Khương Đệ Nhất sao không ra tay với ngươi?

Vương đại tiểu thư lạnh lùng nói.

- Khương Đệ Nhất sợ sẽ chết trong tay ta, nên không dám ra tay!

Vương Khả giải thích.

Vương đại tiểu thư.

—..] Mẹ nó, ngươi đùa ta đấy à? Tu vi này của ngươi đang đùa cái gì?

- Ta nói thật, Vương đại tiểu thư, ngươi không tin ngươi hỏi bọn hắn đi!

Vương Khả trợn mắt nói.

Vì sao, mỗi lần ta nói thật đều không có ai tin?

Vương đại tiểu thư.

- Đại tiểu thư, trên người Vương Khả đúng là có một thanh thần kiếm nào đó, Khương Đệ Nhất lo lắng ra tay với Vương Khả thần kiếm sẽ bảo vệ chủ làm hắn bị thương. Cho nên Khương Đệ Nhất mới tra tấn ta, uy hiếp Vương Khả!

Vương Hữu Lễ giải thích.

- Hả? Thần kiếm? Mười đại thần kiếm trong thần kiếm, ta đều biết rõ ở đâu, trên người ngươi sao lại có một chuôi?

Vương đại tiểu thư ngạc nhiên nói.

Vương Khả kỳ quái nói.

- Vương đại tiểu thư, đây không phải điều quan trọng. Quan trọng là Khương Đệ Nhất đang gây chuyện Vương gia, xúi giục Vương Hữu Kiếm nhập ma, muốn trắng trợn đồ sát Vương gia.

Hắn còn tra tấn Vương Hữu Lễ, giết phân thân của ngài, không phải nên xử lí hắn trước sao?

Lúc này Vương đại tiểu thư mới nhìn Khương Đệ Nhất lần thứ hai.

- Vương đại tiểu thư, đây chỉ là thần niệm của ngươi thôi, đây là ân oán của ta và Vương Khả, ngươi không có quyền quản!

Khương Đệ Nhất lạnh lùng nói.

- Khương Đệ Nhất, ngươi giết người, giết phân thân của đại tiểu thư còn có mặt mũi nói Vương gia ta không cần quản? Để cho ngươi làm xằng làm bậy? Ngươi để mặt mũi của đại tiểu thư chỗ nào?

Vương Khả trừng mắt châm ngòi.

Khương Đệ Nhất đen mặt nhìn Vương Khả, ngươi đúng thật là cáo mượn oai hùm.

- Hừ đã vậy thì chúng ta tới thôi!

Khương Đệ Nhất lạnh lùng nói.

Giờ phút này, Khương Đệ Nhất không xuất kiếm mà hất tay áo lên, một luồng gió lớn bay thẳng về phía Vương Khả, giống như muốn cuốn Vương Khả đi.

- Hừ, mộ kiếm Vương gia ta là nơi để ngươi càn rỡ à?

Vương đại tiểu thư quát lạnh một tiếng.

- Uỳnh!

Một đạo kiếm bay thẳng đến, trong nháy mắt đã đánh vào người Khương Đệ Nhất. Trường kiếm chạm vào nhau, kiếm khí phá tan trong phút chốc.

- Vương đại tiểu thư, ta khuyên ngươi tốt nhất không nên nhúng tay vào. Đây chỉ là một thần niệm của ngươi, ngươi muốn ngăn cản ta, đừng trách ta không khác khí! Đánh thần niệm này của ngươi, ngươi sẽ không liên lạc với bên ngoài được nữa!

Khương Đệ Nhất lạnh lùng nói.