- Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương hưng phấn nói gì đó với Vương Khả.
- Ngươi có ý gì? Mấy lần trước ngươi muốn xông tới, đều bị kiếm trận ở bên ngoài cản lại? Kiếm trận của Vương đại tiểu thư kia có uy lực lớn như vậy?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương gật đầu một cái. Tiếp tục kể lể với Vương Khả.
- Ngươi cảm tạ ta đã mang theo ngươi đến? Ha ha, ngươi với ta còn khách khí làm gì? Chỉ cần tìm được trái cây mà ngươi muốn ăn, để ngươi tiến hóa, ta có thể không vui mừng được sao? Ta giúp ngươi lấy được trái cây, về sau ngươi tiến hóa nhất định phải giúp ta đó!
Vương Khả nói ra.
- Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương gật đầu một cái khẳng định.
- Thái Dương Chân Hỏa này càng đi sâu vào trong thì càng nhiều.
Chuyện này là thế nào? Trái cây ngươi muốn ăn sao lại ở cái nơi này? Đúng là tà môn!
Vương Khả kỳ quái nói.
- Ôi chao, lào Hàn. Không đúng, vừa rồi hàn khí của ngươi còn ngăn ngọn lửa trong vòng nửa trượng, sao giở lại rút nhỏ rồi?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
- Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương phát ra tiếng kêu.
- Ngươi đã hết sức rồi? Càng đi vào trong, Thái Dương Chân Hỏa càng mạnh, đấu với hàn khí của ngươi?
Vương Khả kinh ngạc nói.
= Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương gật đầu.
Sắc mặt Vương Khả khó coi.
- Lão Hàn, ngươi cố chịu đựng! Hai chúng ta mới tiến vào không lâu đâu.
- Ùng ục ục!
Vương Khả mang theo Hàn Băng Thần Trùng Vương tiếp tục tiến vào bên trong. Càng đi càng thấy kết giới hàn khí càng nhỏ. Cuối cùng đã kề sát thân ngoài của Vương Khả.
Mặt Vương Khả đen lại.
- Lão Hàn, kết giới hàn khí này của ngươi đã hết sức rồi sao? Ta cảm giác sắp bị thiêu cháy rồi!
= Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương lập tức gọi, biểu thị là đã hết sức.
Nhưng muốn ăn trái cây thì càng phải vào sâu, muốn Vương Khả tiếp tục vào trong.
Vương Khả.
Lão Hàn hết sức rồi, không còn trông cậy được nữa, tiếp tục đi sao?
Nghĩ nghĩ, Vương Khả vẫn tiến về phía trước một bước.
Hỏa diễm? Ta không sợ lửa! Được rồi, đến cũng đến rồi, tìm một chút Bước ra một bước, quả nhiên càng có nhiều Thái Dương Chân Hỏa đè ép. Kết giới hàn khí trong nháy mắt không còn bao lấy thân thể Vương Khả. Đầu Vương Khả lộ ra ngoài.
- Uỳnh!
Vô số Thái Dương Chân Hỏa bay thẳng đến đầu Vương Khả, thấy đâu Vương Khả thì bốc cháy ngay lập tức.
Đầu lửa cháy không tính là gì, Vương Khả bị lồng lửa che đậy, làn da và tóc cũng không bị phỏng. Lúc này, Vương Khả bỗng nhiên ngừng lại.
- Gì, gì vậy? Đây là Thái Dương Chân Hỏa?
Vương Khả kinh ngạc kêu lên.
Lại thấy, cánh tay Vương Khả thò ra khỏi kết giới hàn khí, sở vào Thái Dương Chân Hỏa. Sờ sờ, Vương Khả sợ đến ngây người.
- Ngọn lửa này, không phải là giống ngọn lửa Đại Nhật Bất Diệt Thần Công ta tu luyện sao? Ngọn lửa do hỗn loạn chân nguyên mà cháy?
Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói.
Chân nguyên hỗn loạn mà bản thân tu luyện lại chính là Thái Dương Chân Hỏa?
- Ôi chao! Các ngươi làm gì thế này?
Vương Khả đột nhiên cả kinh kêu lên.
Là vô số Thái Dương Chân Hỏa leo lên đầu, lên tay Vương Khả.
Trong nháy mắt điên cuồng tràn vào thể Vương Khả.
- Ẩm ầm!
Vô số Thái Dương Chân Hỏa bay thẳng vào Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả. Giống nhu muốn thôn tính vạn vật, vô số Thái Dương Chân Hỏa chui vào trong thân thể của Vương Khả.
- Con mẹ nó. Các ngươi điên à, chui vào Đại Nhật Nguyen Thần của ta làm gì? Muốn lấy mạng ta à! Lão Hàn, mau lui lại!
Vương Khả cả kinh kêu lên.
- Uỳnh!
Thân thể Vương Khả bỗng nhiên phóng ra một luồng khí khổng lồ.
Do vô số Thái Dương Chân Hỏa tràn vào trong người Vương Khả, tràn vào Đại Nhật Nguyên Thần. Sau khi bị Đại Nhật Nguyên Thần hấp thụ, tu vi và sức mạnh của Vương Khả đột phá.
Nhưng Vương Khả lui lại một khoảng cách, toàn thân bị hàn khí bao vây lần thứ hai, Vương Khả cũng đơ rồi.
- Con mẹ nó, Nguyên Thần cảnh thứ tư? Đột phá? Ta bị ly hỏa hóa, chỉ còn lại một bước cuối cùng?
Vương Khả trừng mắt kinh dị nói.
- Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương tựa như không hiểu nhìn về phía Vương Khả.
- Những cái này thuộc về Thái Dương Chân Hỏa vô chủ. Mà chân nguyên hỗn loạn của ta chứa ấn ký Thái Dương Chân Hỏa, nó cũng là Thái Dương Chân Hỏa. Cái ở đây là hoang dã, còn cái của ta là đã có chỗ nuôi dưỡng? Bị người ta đánh, ta dựa vào Đại Nhật Bất Diệt Thân Công hấp thụ sức mạnh, biến ngoại lực trở thành món ăn của nội lực. Những cái Thái Dương Chân Hỏa hoang đã này nhập vào cơ thể ta, đối với thần công của ta mà nói, chính là thịnh yến đó! Mẹ, loại hoang dã này rất tốt. Hấp thụ z ý À+ ` F4. AZ tramex nhát mắt, vnYa rÃi ta lầm hâm màÂt nht aÁ thể travn tiến - Con mẹ nó đây không phải lò kiếm, đây là lò đốt xác ta mà. Mộ kiếm này muốn thiêu chết ta mà!
Vương Khả tuyệt vọng.
= Ùng ục ục?
Hàn Băng Thần Trùng Vương nhìn về phía Vương Khả.
- Tiếp tục đi vào? Đùa gì vậy? Ta không muốn chết, đi vào nữa là không ra được!
Vương Khả kinh dị nói.
- Ùng ục ục?
- Gia chủ lệnh? Gia chủ lệnh con mẹ nhà ngươi. Đến lúc này rồi ai còn để ý đến cái gia chủ lệnh nữa, tìm cái cọng lông ý. Vương Hữu Lễ kia, đúng là lừa ta!
Mặt Vương Khả bi phẫn.
Bên trong lò đốt xác. Không, bên trong biển lửa Thái Dương Chân Hỏa, Vương Khả khiên Hàn Băng Thần Trùng Vương giương mắt nhìn biển lửa mênh mông trước mắt, tìm gia chủ lệnh? Làm sao mà tìm được? Đây không phải là muốn giết ta sao?
Tiếp tục đi vào trong, bản thân Hàn Băng Thần Trùng Vương còn khó bảo toàn huống chỉ là che chở ta? Đến lúc đó chỉ cần mình tiếp xúc với những cái Thái Dương Chân Hỏa hoang dã này, trong nháy mắt chân nguyên sẽ hấp thụ, bản thân sẽ bị thiêu cháy mà chết!
Mặt Vương Khả đen lại nhìn biển lửa bao la, trầm giọng nói.
- Thôi, gia chủ này ta cũng không nghĩ tới nữa. Lão Hàn, chúng ta rút thôi, về phần để cho Khương Bính đăng cơ, ta còn có biện pháp khác!
- Ùng ục ục!
Hàn Băng Thần Trùng Vương lắc đầu.
- Lão Hàn, trong tâm cái hỏa hoạn này, chưa chắc ngươi đã chịu được. Ngươi nói thứ trái cây kia ở nơi trung tâm nhất của biển lửa. Nếu đi về phía trong thêm nữa, chỉ sợ ngươi không chịu được!