- Cho nên kiếm trận này không ai có khả năng phá được. Có phá được thì cũng chỉ có chính đại tiểu thư mà thôi! Giờ đây tại hạ khẩn cầu đại tiểu thư, cho Vương Khả gia chủ lệnh!
Vương Hữu Lễ trịnh trọng nói ra.
Sắc mặt Vương Hữu Kiếm cứng đờ.
- Vương Hữu Lễ, ngươi không biết xấu hổ.
Mẹ nó, quy định của đại tiểu thư không sai, đệ tử Vương gia không ai dám vi phạm cũng không sai. Nhưng không có nghña là đại tiểu thư phải sửa đổi. Ngươi muốn luồn lách quy định của đại tiểu thư sao?
Hơn nữa, trước đây chúng ta đều phải xông lên để vượt ải? Đến lượt ngươi thì ngươi lại bày trò vô lại?
- Đại tiểu thư, quy định của ngài chính là quy định! Vương Khả chỉ là một người ngoài không rõ lai lịch! Những năm này hắn trà trộn ma đạo, không rõ thân phận! Vương Hữu Lễ cũng không thể đảm bảo!
Vương Hữu Kiếm lo lắng nói.
Nữ tử kiếm khí chợt nhìn về phía Vương Khả đang ở giữa đám người.
- Vương Khả?
Nữ tử kiếm khí trầm giọng nói.
- Đúng, là gia chủ Vương gia ở Thập Vạn Đại Sơn, Vương Khả.
Gặp qua gia chủ Vương gia tại Dạ Xoa! Vương Khả hơi hành lễ.
- Ta đã từng nghe nói về ngươi!
Nữ tử kiếm khí bình tĩnh nói.
- Hả? Nghe nói về ta?
Vương Khả sững sờ.
Không chỉ có Vương Khả kinh ngạc, đám đệ tử Vương gia ở xung quanh cũng kinh ngạc. Sao đại tiểu thư lại nghe nói về Vương Khả? Vương Khả mười mấy năm qua mới xuất hiện. Phân thân của đại tiểu thư ba mươi mấy năm trước đã chết rồi. Chẳng lẽ, đại tiểu thư còn một bản thể ở Thập Vạn Đại Sơn? Nhưng mà không thể nào! Hoặc lạ, thanh danh của Vương Khả đã truyền đi nơi khác? Làm sao có thể?
- Trà trộn chính đạo, ma đạo? Gia chủ Vương gia tại Thập Vạn Đại Sơn, Vương Khả? Nghe nói, ngươi bắt cóc con gái của Khương Hoàng và Trương Đông Lai? Chân đạp hai thuyền, ngươi đúng là không sợ chết!
Nữ tử kiếm khí lạnh lùng nói.
Vương Khả sững sờ, chuyện này là như thế nào? Đại tiểu thư Vương gia này sao lại nắm rõ thông tin của ta như vậy?
- Đại tiểu thư minh giám, Vương Khả không phải là chân đạp hai thuyền mà còn có một nữ tử tà ma nữa là Long Ngọc. Vương Khả là chân đạp ba thuyền!
Vương Hữu Lễ mở miệng.
Mặt Vương Khả đen lại.
Rốt cuộc là ngươi về phe nào? Ngươi lấy đời tư của ta ra nói làm gì? Ta chân đạp ba thuyền lúc nào? Đến bây giờ ta vẫn còn là chàng trai vàng, mẹ nó.
- Chân đạp ba thuyền?
Nữ tử kiếm khí híp mắt nhìn Vương Khả.
- Haiz! Vương đại tiểu thư, có thể đừng nhắc đến vấn đề này được không, đây là đang sát muối lên vết thương của ta mà! Ta chân đạp ba thuyền lúc nào? Hiện tại ta một cái thuyền cũng không có. Ta cũng là bất đắc dĩ thôi! Ta khổ quá mà!
Vương Khả kỳ quái nói.
Đám đệ tử Vương gia nhìn về phía nữ tử kiếm khí kia. Sao đại tiểu thư lại biết được chuyện của Vương Khả?
- Đại tiểu thư, bản thể của ngài vẫn luôn ở Thần Châu sao? Nếu không thì làm sao mà biết được chuyện của Vương Khả?
Vương Hữu Kiếm cũng kinh ngạc.
Nữ tử kiếm khí lúc này mới khẽ nói.
- Gần đây, ta thấy quá mức nhàm chán, nên trò chuyện một chút về thiên hạ. Dần dần hàn huyên tới Vương Khả, tên kia vừa mắng vừa khen Vương Khả, nên ta mới nhớ kỹ về hắn!
- Hả? Mấy người các ngươi? Là sao? Vương đại tiểu thư, bên cạnh ngươi là người quen của ta?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đại tiểu thư, bản thể của ngài rốt cuộc là ở đâu?
Vương Hữu Lễ cũng nói.
Nữ tử kiếm khí lại lắc đầu, cũng không muốn nói.
- Vương Hữu Lễ, Vương Hữu Kiếm!
Nữ tử kiếm khí trầm giọng nói.
- Vâng!
Hai người đáp.
- Những năm này bản thể của ta không ở nhà, trong nhà đúng là có nhiễu loạn. Ta không trách cứ các ngươi, là ta sắp xếp không chu toàn, kiếm trận này các ngươi cũng không thể phá được.
Thôi, kiếm trận này coi như bỏ đi, coi như qua được ba cửa ải trước mặt đệ tử Vương gia, có thể trực tiếp vào trận. Vương Khả xông qua được ba cửa trước, vậy thì vào đi!
Nữ tử kiếm khí nói ra.
- đại tiểu thư, cái này không công bằng!
Vương Hữu Kiếm cả kinh kêu lên.
Dựa vào cái gì mà Vương Khả có thể vào? Chúng ta phải làm sao bây giờ? Chúng ta còn chưa kịp vượt ải, Vương Khả nhanh chân tới trước lại được vào? Trước kia chúng ta đều vượt ải rồi mà?
- Công bằng, đây chính là công bằng, chỉ có đệ tử Vương gia mới có thể đi vào! Cho dù đệ tử Vương gia tiến vào, có thể lấy được gia chủ lệnh của ta cũng không phải dễ dàng! Đều phải dựa vào bản lĩnh thật sựt Nữ tử kiếm khí nói ra.
- Đa tạ đại tiểu thưt Vương Hữu Lễ kích động nói.
- Đại tiểu thư!
Vẻ mặt Vương Hữu Kiếm phiền muộn, Sớm biết sẽ dễ dàng như vậy ta đã đi cầu ngươi rồi, khóc lóc là có thể? Vì sao?
- Vương Khả, ngươi phải vào sao?
Nữ tử kiếm khí nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả sửng sốt một chút.
- Vương Khả, nhanh, ta giúp người nghĩ rồi, tiến vào nhanh đi!
Cầm gia chủ lệnh, mọi chuyện đều có thể giải quyết dễ dàng!
Vương Hữu Lễ kích động nhìn về phía Vương Khả.
- Nhưng mà không phải Vương đại tiểu thư nói rồi sao, vào đó lấy được gia chủ lệnh cũng không phải dễ dàng. Nơi này còn Thái Dương Chân Hỏa? Có thể hay không!
Vương Khả cau mày nói.
- Người khác sợ, ngươi thì sợ cái gì? Vì sao mà ta lại ủng hộ ngươi? Ngươi không nghĩ đến sao?
Vương Hữu Lễ nói.
- Vì sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Không phải ngươi có Hàn Băng Thần Trùng Vương sao? Hàn khí của Hàn Băng Thần Trùng Vương có thể giúp người ép Thái Dương Chân Hỏa ra. Ngoại trừ ngươi thì ai có thể làm được.
Nhanh, nhanh, người mang theo Hàn Băng Thần Trùng Vương đi vào đi, cầm gia chủ lệnh ra!
Vương Hữu Lễ thúc giục nói.
- Vương Hữu Lễ, ngươi không nghe thấy đại tiểu thư nói sao? Chỉ có đệ tử Vương gia mới có thể tiến vào, người khác đều không được!
Vương Hữu Kiếm lập tức kêu lên.
Hàn Băng Thần Trùng Vương? Vương Khả mà mang vào, thì thật sự có thể lấy được gia chủ lệnh, cái này sao có thể.
- Hàn Băng Thần Trùng Vương không phải người khác. Vốn dĩ hắn không phải là người. Nó là vật cưỡi, là vật cưỡi của Vương Khả. Vật cưỡi cũng có sức mạnh, giống như thần kiếm, không phải con người!
Vương Hữu Lễ lập tức kêu lên.
- Cái rắm ý! Ngươi lại cưỡng từ đoạt lý!
Vương Hữu Kiếm trợn mắt nói.