Bất Diệt Thần Vương

Chương 1829: Vương Hữu Lễ phá trận




Vương Hữu Lễ kêu khóc.

Lúc kêu khóc, nước mắt Vương Hữu Lễ như bão áp, hiển nhiên là một màn khổ sở. Vương Hữu Lễ bá trên lạy xuống, khóc thảm, vẻ mặt tuyệt vọng khẩn cầu. Giống như mà biểu diễn của ảnh đế, có thể nói làm người nghe thương tâm, người nghe rơi lệ.

Lúc này, Vương Khả, Vương Hữu Kiếm, đệ tử Vương gia, Tây Môn Tĩnh không ngừng hít khí lạnh.

VIh phá kiếm trận, là cầu khóc ư? Cầu đại tiểu thư trên trời có linh, không, cầu đại tiểu thư ở nơi xa xôi, nghe được âm thanh ở đây, thu hồi kiếm trận?

Cái này, còn có cái loại phá trận này ư?

Vương Khả trừng mắt ngây người.

Vương Hữu Kiếm cũng không ngờ được. Mẹ nó, không biết xấu hổ à? Đấy là cách phá trận của ngươi?

- Đại tiểu thư, ta biết ngài nghe được ta nói. Có mười hai gia chủ Vương gia Dạ Xoa chúng ta ở đây, Vương Hữu Lễ ta nói thật hay không đại tiểu thư xem một chút là biết. Vương gia có người có dã tâm bừng bừng, muốn cướp ngôi. Đại tiểu thư, Vương gia không thể bị hủy hoại trong tay người có dã tâm này được. Đại tiểu thư, mời thu hồi lại trận pháp, để ta có thể tuân theo ý chỉ của ngài, lấy gia chủ lệnh thay mặt đại tiểu thư bảo vệ Vương gia thật tốt. Đại tiểu thư! Vương Hữu Lễ khóc mời người!

Vương Hữu Lễ khóc thút thít bái hạ lần thứ hai.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều sợ ngây người. Ai có thể nghĩ tới, cách phá trận lại là khóc lóc thế này đâu? Con mẹ nó gặp quỷ sống à, kia là Vương Hữu Lễ đức cao vọng trọng sao?

Vương Hữu Kiếm mở to hai mắt nhìn.

- Vương Hữu Lễ, ngươi đừng làm mất mặt Vương gia ta ở đây nữa. Mặt mũi Vương gia ta đều bị ngươi vứt sạch rồi. Đây là kiếm trận mà đại tiểu thư bố trí, để thử thách đệ tử Vương gia chúng ta, chỉ có phá được kiếm trận mới có thể đi vào. Ngươi cho rằng ngươi quỳ khóc ở đấy là được sao? Đại tiểu thư đã mất tích 1000 năm, nếu có thể cảm nhận được, thì trong thời khắc đại tiểu thư phân thân đã không phát ra hiệu lệnh. Ngươi quỳ ở đây cũng không có tác dụng gì đâu! Đại tiểu thư sẽ không hiển linh, ngươi đừng làm Vương gia thêm xấu hổ nữa!

Vương Hữu Kiếm khiển trách. Một đám đệ tử Vương gia cũng nhao nhao gật đầu. Hiển nhiên không coi trọng cái màn khóc lóc kia của Vương Hữu Lễ. Con mẹ nó, nếu cách này mà được thì há chẳng phải những năm qua đều là đùa giỡn sao?

- Uỳnh!

Cùng lúc đó, kiếm trận run lên, vô số kiếm khí bỗng nhiên hội tụ, chắp thành một dáng người phụ nữ. Thân ảnh này nhìn không rõ dung mạo, chỉ là kiếm khí hợp thành mà thôi. Nhưng ai nấy đều thấy được đó là mộ nữ tử.

- Nội bộ Vương gia loạn sao?

Nữ tử kiếm khí phát ra một tiếng nghi vấn.

Vương Hữu Kiếm trừng mắt.

Tai Đệ tử Vương gia.

Ngay cả Vương Khả, Tây Môn Tĩnh, Khương Bính, Khương Song cũng trừng mắt nhìn về phía nữ tử được ngưng tụ bằng kiếm khí kia.

- Đại tiểu thư Vương gia?

Khương Song không tin nổi nói.

- Đại tiểu thư Vương gia, thật sự hiển linh?

Khương Bính cũng trợn mắt nói.

- Thật sao?

Vương Khả cũng kinh ngạc.

- Đại tiểu thư, ngài còn sống! Quá tốt rồi, đại tiểu thư những gì tại hạ nói đều là thật. Mười hai gia chủ Vương gia đều ở đây. Toàn bộ đều biết rõ chúng ta muốn gia chủ lệnh. Mong đại tiểu thư thành toàn. Có để tử Vương gia muốn mưu quyền soán bị, muốn để Vương gia gặp nguy hiểm, đại tiểu thư! Ngày phải làm chủ!

Mặt Vương Hữu Lễ đầy nước mắt kể lể.

Mặt đám người Vương Hữu Kiếm đen lại, ngươi đang cáo trạng ta sao?

Vương Hữu Kiếm lập tức bái hạ.

- Đại tiểu thư, không như Vương Hữu Lễ nói đâu. Mà là Khương Song, hắn nhập vào ma đạo, thiên hạ đều biết. Vương gia ở Dạ Xoa muốn phụ trách lo cho bách tính, không thể để cho Khương Song cầm quyền nữa! Đại tiểu thư minh giám, rõ ràng là Vương Hữu Lễ cấu kết với người ngoài, thừa dịp đại tiểu thư không có ở đây muốn gạt đại tiểu thư. Hắn muốn phá hư quy củ của ngài, cướp đoạt gia chủ lệnh. Mong đại tiểu thư minh giám!

- Đại tiểu thư, tại hạ một lòng vì Vương gia! Không dám có một chút lòng riêng, đại tiểu thư minh giám!

- Đại tiểu thư, tại hạ một lòng vì Vương gia! Không dám có một chút lòng riêng, đại tiểu thư minh giám!

Vương Hữu Kiếm, Vương Hữu Lễ chỉ trích nhau trước mặt nữ tử kiếm khí kia. Lúc này, không ai nhường ai, ai cũng có lý.

Nữ tử kiếm khí híp mắt nhìn hai bọn họ. Giờ phút này, đám gia chủ Vương gia kia cũng nhao nhao bái lạy nữ tử kiếm khí. Chia làm hai phái, một phái ủng hộ Vương Hữu Lễ, một phái ủng hộ Vương Hữu Kiếm.

Lúc này, nữ tử kiếm khí kia mới chú ý đám đệ tử kia đang nháo nhào khác nhau. Nhưng rốt cuộc là ai đang nói láo, thì nữ tử kiếm khí không thể nào dựa vào vài lời nói mà kết luận được.

- Quy định của ta, các ngươi quên rồi sao?

Nữ tử kiếm khí lạnh lùng nói.

- Quy định của tiểu thư không ai đám làm trái. Vị Vương Khả này mặc dù không phải người Vương gia ở Dạ Xoa. Nhưng đại tiểu thư nói rồi, thiên hạ Vương gia đều là một nhà, hắn cũng họ Vương. Hắn đã vượt qua ba cửa ải của mộ kiếm, có tư cách tiến vào cửa thứ tư lấy gia chủ lệnh!

Vương Hữu Lễ nói ra.

- Đại tiểu thử, quy định của ngày chính là quy đinh. Kiếm trận này được bố trí không có đệ tử Vương gia nào xông vào được.

Dựa vào cái gì mà Vương Hữu Lễ muốn phá quy định của ngài?

Vương Khả muốn gia chủ lệnh, thì có thể xông vào trận, vì sao muốn đại tiểu thư cho hắn? Vương Hữu Lễ không tuân theo quy định! Đại tiểu thư, mong ngài ra lệnh, nghiêm trị!

Vương Hữu Kiếm lập tức nói ra.

- Đại tiểu thư, tại hạ đảm bảo cho vị Vương Khả này, hắn là họ Vương, không tính là người ngoài! Xin đại tiểu thư thành toàn!

Vương Hữu Lễ lập tức nói.

- Quy định chính là quy đỉnh. Vương Hữu Lễ, ngươi định phá hỏng quy định của đại tiểu thư còn cướp từ đoạt lý?

Vương Hữu Lễ trừng mắt mắng.

- Đại tiểu thư, quy định của ngài không ai dám không tuân theo.

Lời của ngài chính là quy định của Vương gia. Mỗi điều ngài nói và làm chính là tương lai của Vương gia ta. Hiện tại Vương gia đang ở ngã ba, đệ tử Vương gia không có khả năng siêu việt.