Bất Diệt Thần Vương

Chương 1820: Khẩu vị nặng như vậy?




- Người này thật là, Tây Môn Tĩnh vời Nam Kiếm Thần đang chơi đùa vui vẻ thế. Lại thêm hai người nữa, bầu không khí biến chất mất!

Vương Khả trừng mắt nhìn Vương Hữu Kiếm.

Vương Hữu Kiếm.

— A1 Bầu không khí? Bọn họ bị đâm vào mông, ngươi muốn bầu không khí kiểu gì đấy? Toàn hình ảnh cay mắt, ngươi vẫn muốn nhìn?

Mặt mũi Vương gia ta giấu đi đâu? Con mẹ nó, ngươi có bệnh à?

Tây Môn Tĩnh lấy một địch ba, trong nháy mắt tình cảnh rất khó khăn!

Cả ba đều có khả năng kiếm pháp rất mạnh. Cùng sử dụng, bốn phía đều bị bao vây bởi đại dương kiếm khí. Dùng ba loại phương thức tấn công khác nhau đánh thẳng tới Tây Môn Tĩnh.

- AI Tây Môn Tĩnh bị ba người tấn công, trên người lập tức xuất hiện vô số vết thương.

- Kiếm pháp của bọn hắn, ngươi biết không?

Vương Khả kêu lên.

- Nam Kiếm Thần là Hồi Thân Kiếm Pháp, Tây Kiếm Thần là Đại Hà Kiếm Pháp, Bắc Kiếm Thần là Liễu Diệp Kiếm Pháp! Ta đều biết, nhưng ta không tỉnh thông!

Tây Môn Tĩnh kêu lên.

Lúc này, Tây Môn Tĩnh bị ba người đánh, đã dồn đến đường cùng.

Tây Môn Tĩnh cũng không biết Vương Khả có phải đã chỉ điểm cho mình không. Nhưng giờ không còn cách nào chỉ có thể nghe theo Vương Khả thôi.

- Không sao, ngươi biết là được. Không nắm chắc? Ta có thể dạy ngươi!

Vương Khả nói ra.

Ba người kia đang chiến đấu ở xa sầm mặt lại nhìn Vương Khả.

Ngươi dạy? Ba bộ kiếm pháp này chúng ta đã lĩnh hội nhiều năm, chẳng lẽ ngươi còn thấu hiểu hơn bọn ta?

- Với Nam Kiếm Thần Hồi Thần Kiếp Pháp. Chính là ở chân, chân sau kéo thêm một tấc, thay đổi phần eo! Đúng! Đâm đi!

Vương Khả kêu lên.

- Uỳnh!

Một tiếng vang lớn nổ ra. Nam Kiếm Thần bị một kiếm đánh tới, lùi lại.

- Cái gì?

Nam Kiếm Thân cả kinh kêu lên.

- Với Tây Kiếm Thần Đại Hà Kiếm Pháp. Kiếm pháp tùy tâm, lòng có sông lớn. Vấn đề ở thế kiếm thẳng không lùi! Đúng! Đừng để đường lui! Đánh về phía trước! Trảm!

Vương Khả kêu lên.

- Uỳnh!

Một tiếng vang lớn nổ ra. Tây Kiếm Thần cũng bị một kiếm đánh lui.

- Với Bắc Kiếm Thần Liễu Diệp Kiếm Pháp. Liễu Diệp theo gió, thân như lá liễu! Không vào, lui, chuyển, đâm, lại lui, chuyển, lại đâm, dùng sức chân phải. Dùng toàn lực! Đâm, lui, lại đâm! Bên trong Vương Khả chỉ điểm.

- Uỳnh!

Một tiếng vang lớn nổ ra. Lập tức, Bắc Kiếm Thần cũng bị mấy đường kiếm pháp đánh phải lùi lại.

- Không thể nào!

Bắc Kiếm Thần cũng kinh ngạc kêu lên.

Ba người kinh hãi nhìn về phía Tây Môn Tĩnh. Tây Môn Tĩnh biết kiếm pháp của mình, ba người họ không có ý kiến gì. Vì dù sao Tây Môn Tĩnh cũng có vòng Luân Hồi, biết được vô số kiếm pháp trên thiên hạ. Vừa rồi còn liên tục bị chúng ta áp chế đánh lui. Không hiểu sao Vương Khả chỉ điểm vài câu đã có thể sánh ngang với thực lực của chúng ta? Điều đó là không thể, vì sao?

Chẳng lẽ, Vương Khả thực sự là cao thủ kiếm đạo?

Trong phút chốc, không cần nói ba người họ kinh ngạc mà tất cả đệ tử Vương gia đều kinh hãi nhìn về phía Vương Khả. Ngươi không phải là đang quấy nhiễu ở ngoài, ngươi thực sự có kiếm đạo rất lợi hại? Điều này sao có thể?

- Trước đây người biết bốn bộ kiếm pháp này?

Vương Hữu Lễ trừng mắt kinh ngạc nói.

- Ngươi quản ta à?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Nhưng mà, không đúng. Ta đã tìm hiểu qua lịch sử của ngươi.

Ngươi chưa từng dùng kiếm pháp, kiếm pháp của ngươi làm sao có thể lợi hại như vậy được!

Vương Hữu Lễ trừng mắt không tin được nói.

- Vì sao mà ta không thể lợi hại như vậy? Sư tôn ta là đệ nhất kiếm đạo trong thiên hạ, sư tôn ta dạy ta!

Vương Khả nói ra.

- Nhưng mà, ngươi không nói ngươi... !

- Ta không nói cái gì? Ta luôn nói kiếm đạo của ta rất lợi hại, ta luôn nói ta là đệ nhị kiếm đạo trong thiên hạ. Không phải ta nói với các ngươi nhiều lần rồi sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

Vương Hữu Lễ, Khương Bính, Khương Song đều trừng mắt nhìn về phía Vương Khả. Ngươi đúng là có nói, nói rất nhiều lần.

Nhưng chúng ta tưởng ngươi chỉ đang khoác loác!

- Hừ! Đệ nhị kiếm đạo trong thiên hạ? Khẩu khí thật lớn! Ngươi trùng hợp biết bốn bộ kiếm pháp này, hoặc là Trần Thiên Nguyên cố ý dạy ngươi để ngươi có thể phá giải, để cho ngươi vượt ải dễ dàng hơn!

Ở cách đó không xa, Vương Hữu Kiếm lạnh lùng nói.

Vương Khả sửng sốt nhìn Vương Hữu Kiếm. Vì sao đến bây giờ rồi ngươi vẫn không tin? Được rồi, không tin cũng được, dù sao người xui xẻo cũng không phải ta.

- Tây Môn Tĩnh, thất thần cái gì? Tiếp tục, ba bộ kiếm pháp của họ người không cần phải để ý đến nữa. Ngươi tiếp tục dùng Hồng Liên Kiếm Pháp. Kiếp pháp không cần nhiều, chỉ cần tỉnh thông.

Có lúc, trong lòng có kiếm, trong tay không kiếm thì vạn vật trên thế gian đều có thể làm kiếm. Không chỉ có kiếm mới có thể thi triển kiếm pháp, ngón tay của ngươi cũng có thể. Lấy ngón tay của ngươi làm kiếm, có thể thi triển Hồng Liên Kiếm Pháp!

Vương Khả kêu lên.

- Vâng!

Tây Môn Tĩnh đáp lời.

Đến giờ phút này, Tây Môn Tĩnh cũng xác định được Vương Khả đúng thật là rất mạnh về kiếm đạo. Con mẹ nó, tùy tiện chỉ điểm cũng có thể giúp ta thắng được? Đúng là gặp quỷ sống.

- Hồng Liên Kiếm Pháp, tay trái thức thứ ba, tay phải thức thứ tám, đúng! Thả! Trảm!

- Uỳnh!

- Không thể nào!

Cả ba kinh ngạc kêu lên.

- Lấy ngón tay làm kiếm, không nên cứng quá, thả lỏng một chút.

Đúng, tay như lá liễu, thân như yến. Lúc kiếm phóng ra, dùng nửa lực trường kiếm! Đúng, đánh!

Vương Khả kêu lên.

- Uỳnh!

Trường kiếm lập tức xé nát quần của Nam Kiếm Thần, ngón tay làm kiếm đâm vào trong tích tắc.

- AI Nam Kiếm Thần phát ra một tiếng hét thê thảm, nhảy ra ngoài.

Xung quanh im bặt.

Nam Kiếm Thần bưng lấy mông mình, xấu hổ nhìn về phía Tây Môn Tĩnh.

- Ngươi, ngươi, ngươi!

Nam Kiếm Thần giống như là vô cùng nhục nhã nói.

- Tây Môn Tĩnh, sao ngươi lại đùa nghịch quá trớn như vậy?

Nhiều người đang nhìn kia kìa, loại việc bẩn thỉu như thế người cũng làm được?

Vương Khả trợn mắt nối.

Tây Môn Tĩnh xoa xoa đầu ngón tay, sắc mặt rất khó coi nói.

- Hắn, vừa rồi hắn hướng mông về phía ta, không thể trách ta!

- Cái gì không thể trách ngươi? Ngươi không thể thanh nhã một chút sao, đánh từ phía sau? Ngươi nhìn mông hắn làm gì? Trường kiếm cứ chằm chằm vào đó cũng thôi đi, đầu ngón tay ngươi cũng muốn mông hắn, ngươi biến thái à?