- Ta tưởng ngươi thích mông, mới chằm chằm vào nó không buồn. Ngươi hỏi mọi người xem, vừa rồi lúc ngươi nhìn mông hắn, hai mắt đều sáng lên!
Vương Khả trợn mắt nói.
Tây Môn Tĩnh, Đông Kiếm Thần nhìn xung quanh.
Thấy Vương Hữu Lễ, Vương Hữu Kiếm và các đệ tử Vương gia khác nhao nhao gật đầu. Đúng thật là lúc đó hai mắt Tây Môn Tĩnh sáng lên.
Tây Môn Tĩnh.
- Tây Môn Tĩnh, hóa ra khẩu vị ngươi lại nặng như vậy?
Vương Khả hứng thú nói.
- Cái rắm, hai mắt ta sáng lên vì lúc đầu ta bị áp chế dần dân mới chiếm được thế thượng phong cho nên mới có cảm giác hưng phấn mà thôi. Không phải vì cái mông của hắn!
Tây Môn Tĩnh buồn bực quát.
- Cũng thế thôi, hưng phấp là được. Tiếp tục đi, dù sao trên mông hắn cũng không còn gì che nữa rồi, lần này ngươi nhìn còn hưng phấp hơn, nhanh lên, tiếp tục đánh hắn!
Vương Khả thúc giục nói.
Tây Môn Tĩnh.
=. Í Đông Kiếm Thần nhanh chóng lấy y phục che chắn cái mông của mình lại.
- 'Ta nhận thua!
Đông Kiếm Thần lập tức kêu lên.
Lại dùng cách đánh biến thái này? Mẹ nó không muốn cho ta còn mặt mũi nhìn người khác sao? Ta không biết xấu hổ à? Con mẹ nó biến thái!
Đông Kiếm Thần nhận thua?
Tây Môn Tĩnh, Vương Hữu Lễ, Khương Song, Khương Bính cũng không biết nói gì nhìn về phía Vương Khả đang cắn hạt dưa.
Hồng Liên Kiếm Pháp của Vương Khả lợi hại thế sao? Vì sao? Hắn chưa từng động vào kiếm mà!
- Nhìn cái gì? Còn ba vị kìa, Tây Môn Tĩnh, chuẩn bị đấu tiếp!
Vương Khả trợn mắt nói.
Sắc mặt ba vị còn lại vô cùng phức tạp, hiển nhiên không thể tin được. Vậy mà Đông Kiếm Thần lại bại như vậy? Cái này không đúng!
- Vương Đông, ngươi không cần nhụt chí. Ngươi không bại trong tay Tây Môn Tĩnh, ngươi thua là do trong lòng mình không chịu đựng nổi, thua là do bản thân quá để ý cái nhìn của người khác.
Vương Khả ở ngoài sân quấy nhiễu, dùng ngôn ngữ vũ nhục, làm ngươi không chuyên tâm chiến đấu với Tây Môn Tĩnh được.
Ngươi thua là do tố chất tâm lý của ngươi quá kém!
Vương Hữu Kiếm lạnh lùng nói.
- Nhưng mà... !
Sắc mặt Đông Kiếm Thần phức tạp.
Những người khác thở dại một hơi, vốn dĩ không phải Vương Khả chỉ điểm lợi hại mà là do Đông Kiếm Thần bị Vương Khả quấy nhiễu mà thôi. Lúc chiến đấu, kiêng ky nhất là phân tâm, vì phân tâm nên Đông Kiếm Thân mới bại? Cho nên, kiếm đạo của Tây Môn Tĩnh cũng không có gì đáng nói?
Nam Kiếm Thần, Tây Kiếm Thần, Bắc Kiếm Thần thở dài một hơi.
- Vương Khả kết hợp với Tây Môn Tĩnh không được coi là một đấu một được, hắn không tuân theo quy củ, các ngươi cũng không cần tuân theo. Cùng lên đi!
Vương Hữu Kiếm trầm giọng nói.
- Cùng tiến lên? Không cần thiết. Mặc dù Tây Môn Tĩnh có ký ức bên trong vòng Luân Hồi nhưng so với 4 chúng ta vẫn không bằng! Một người là đủ rồi!
Nam Kiếm Thần tự tin nói.
Tây Kiếm Thần, Bắc Kiếm Thần cũng nhao nhao gật đầu.
- Các người cùng lên đi, lên!
Vương Hữu Kiếm lạnh lùng nói.
Ta đang an ủi các ngươi, các ngươi không nhận ra sao? Thực sự cho rằng vừa rồi Đông Kiếm Thần bị quấy nhiễu à! Vương Khả đúng là tà môn, số lại tốt, chỉ điểm bậy bạ sao? Nhưng phải công nhận là kiếm đạo của Tây Môn Tĩnh rất tốt. Mặc dù Vương Khả chỉ điểm vài câu thôi, lại toàn là chi tiết nhỏ nhưng vừa vặn thích hợp với Tây Môn Tĩnh. Có lúc, chỉ cần ngộ ra một chút xíu, cũng có thể làm cho khả năng kiếm đạo tăng vọt! Chẳng lẽ, Vương Khả thực sự am hiểu Hồng Liên Kiếm Pháp sao?
- Xin chỉ giáo!
Ba người bước ra.
- Các ngươi không tuân theo quy củ?
Tây Môn Tĩnh trợn mắt nói.
Sắc mặt ba người đỏ lên. Nhưng Vương Hữu Kiếm mở miệng, bọn họ chỉ có thể làm vậy.
- Không sao, đánh với cả ba. Ngươi coi bọn hắn như một Đông Kiếm Thần là được rồi. Một người đâm vào mông được, thì ba người cũng được. Khẩu vị ngươi nặng nhu vậy, tận hưởng một lần đi!
Vương Khả nói.
Mặt Tây Môn Tĩnh đen lại, con mẹ nó ai khẩu vị nặng? Thầy, người đừng làm ô uế danh tiết của ta.
Mặt cả ba người kia cũng đen lại nhìn Vương Khả. Con mẹ nó, còn chưa bắt đầu đánh đã cảm nhận được sự quấy nhiễu vừa rồi của Đông Kiếm Thần. Ba người cùng tiến lên, là tới để cho Tây Môn Tĩnh đâm vào mông?
- Lên!
Nam Kiếm Thần lập tức phóng lên.
- Uỷỳnh!
Một kiếm bay ra, bốn phía lập tức nở rộ vô số kiếm khí.
Tây Môn Tĩnh nhận được sự chỉ điểm của Vương Khả, giờ phút này đã thành thạo hơn.
- A?
Nam Kiếm Thần kinh ngạc kêu lên.
Tây Môn Tĩnh này không yếu đuối giống như Vương Hữu Kiếm nói?
- Ầm ầm!
Lập tức, hai người còn lại cũng xông lên.
- Uỳnh!
Một tiếng vâng lớn nổ ra, trên mông quần Nam Kiếm Thần xuất hiện một vết kiếm hình đóa sen.
Nam Kiếm Thần nhìn mông mình, rồi lại mờ mịt nhìn Tây Môn Tĩnh. Ngươi, ngươi thích đâm vào mông người khác à? Con mẹ nó, ngươi biến thái à?
- Ta, ta không cố ý! Vừa nãy là trùng hợp, trùng hợp!
Tây Môn Tĩnh lo lắng nói.
- Trùng hợp con mẹ ngươi. Ngươi thích chiêu này, giờ lại am hiểu thêm một chút, càng thấy hưng phấn. Đây là đòn sát thủ của ngươi, ngươi không cần ưu thế hơn người sao? Tiếp tục đi, ngươi đang dần dần hiểu được tinh túy của Hồng Liên Kiếm Pháp. Mà Nam Kiếm Thần này có vẻ thích đưa mông về phía đối thủ, rất thích hợp với ngươi! Một người thích đánh, một người thích bị đánh, rất tốt!
Vương Khả bình luận.
Mặt Nam Kiếm Thần đen lại.
- Ai thích đưa mông về phía đối thủ? Xem ta đây!
- Tây Môn Tĩnh! Tiếp tục đâm!
Vương Khả kêu lên.
Tây Môn Tĩnh.
Nam Kiếm Thần.
“| ầm ầm!
Hai người chiến đấu lần thứ hai. Nam Kiếm Thần lại sử dụng kiếm đó lần thứ hai, nhưng còn chưa kịp trở về đã bị Tây Môn Tĩnh đâm tới mông hắn một kiếm. Đám ngươi kia nghe Vương Khả miều tả, rồi lại nhìn cảnh tượng này thì cảm nhận đúng là Nam Kiếm Thần muốn đem mông mình hướng về phía Tây Môn Tĩnh, cho Tây Môn Tĩnh đánh. Sau đó Tây Môn Tĩnh lại đâm một kiếm hình hoa sen. Con mẹ nó, cay con mắt.
Đệ tử Vương gia, Vương Hữu Lễ, Khương Song trợn tròn mắt ngốc nghếch nhìn.
Hai người này, dưới hàng trăm con mắt nhìn trừng trừng lại biểu diện tiết mục khẩu bị nặng? Bọn họ, bọn họ là sao thế?
- Hai ngươi bất thần cái gì, xông lên!
Vương Hữu Kiếm quát.
Tây Kiếm Thần, Bắc Kiếm Thần chỉ có thể cầm kiếm lao tới.