Bất Diệt Thần Vương

Chương 1803: Việc hỉ




- Nhị ca, ngươi đừng không để ý đến ta, quyết định này của phụ hoàng, ta cũng không nghĩ tới ngươi sẽ trở nên như vậy!

Khương Bínhcười khổ nhìn về phía lão già kia.

Chính là Khương Song đã bị tước đoạt hết tu vi, trở thành một người thường trong tích tắc. Nháy mắt đã trở nên già yếu, tiểu tụy như một lão già.

Nhưng giờ đây Khương Song vốn dĩ không hề để ý tới Khương Bính. Ngẩn người, tựa như là không còn gì luyến tiếc nữa.

- Nhị ca! Khương Bính cười khổ gọi.

- Thôi được rồi, A Bính ngươi đứng ra đi. Ngươi đoạt đi tu vi của người ta, đương nhiên là người ta không muốn để ý tới ngươi rồi!

Vương Khẳtrừng mắt nhìn Khương Bínhnói.

- Cũng có thể!

Khương Bínhsốt ruột.

Vương Khảlại tiến về phía trước.

- Nhị thái tử, mặc dù lần này ngươi phạm tội mưu phản rất lớn.

Nhưng dù sao ngươi cũng là con trai của hoàng thượng, hoàng thượng không đành lòng phạt ngươi, người các cũng không dám phạt ngươi. Cho nên ta với hoàng thượng thương lượng! Có việc hỉ, coi như là sự việc lần này được bỏ qua, hòa hoãn!

- Việc hỉï?

Khương Bính ở bên kia sững sờ.

- Ta muốn cưới U Nguyệt, dù sao thì ngươi cũng là anh vợ của ta!

Ngươi phạm phải đại tội ta cũng không thể nào thờ ơ được. Cho nên ta đã hỏi ý kiến biểu tỉ của ta, xem tỉ ấy có đồng ý cưới ngươi không. Ngươi là anh vợ của ta, ta là em vợ ngươi. Sau này ngươi cưới biểu tỉ của ta, sống hạnh phúc, được không?

Vương Khả khuyên nhủ.

- Vương Khả, hôm qua ngươi gặp cha ta chính là để nói chuyện này? Ngươi tìm một mối hôn sự cho nhị ca ta?

Khương Bính trợn tròn mắt nói.

- Đúng vậy. Thực ra những năm nay Thiện Hoàng cũng rất lo lắng. Ba huynh đệ các ngươi làm sao vậy. Thiện Hoàng phong lưu như vậy mà 3 người con đến 1 người cũng chưa thành thân. Còn lo lắng các ngươi có vấn đề về tâm lý!

Vương Khả nói ra.

Mặt Khương Bính đen lại.

- Ngươi mới có vấn đề về tâm lý!

- Ta muốn cưới U Nguyệt, ta rất bình thường, các ngươi mới là không bình thường. Nó ví dụ như Khương Song, cũng làm hoàng thượng mà hậu cung đến một phi tử cũng không có, tất cả đều là đàn ông. Không chỉ hoàng thượng cảm thấy kỳ quái, đến chúng ta còn cảm thấy vậy. Đêm dài đằng đãng mà Khương Song với một đám thị vệ làm gì? Chẳng nhẽ Khương Song có sở thích khác lạ? Tất cả mọi người đều hoài nghi!

Vương Khả giải thích.

Khuôn mặt vốn không còn luyến tiếc gì của Khương Song cuối cùng cũng thay đổi một chút. Rất muốn rống to một tiếng với Vương Khảnhưng mà lúc này đây bản thân không còn sức lực gì, làm sao bây giờ?

- Cho nên ta đã nói với hoàng thượng, giới thiệu biểu tỷ của ta cho nhị thái tử. Sau này buổi tối nhị thái tử không cần phải ở cùng với một đám đàn ông thị vẹ, có thể làm một người đàn ông chân chính. Ngươi xem, chân dung của biểu tỷ ta mang đến rồi!

Vương Khả lập tức lấy chân dung ra.

Vừa mở bức chân dung ra, trong nháy mắt hiện lên hình ảnh đại biểu tỷ của Trương Chính Đạo.

- Đây là... !

Khương Bính sợ ngây người.

Con mẹ nó người này là phụ nữ? Mặt đây râu gốc rạ, vẻ mặt thô giống như đàn ông, lại còn cái tư thế ngón trỏ đặt ở lỗ mũi.

Khương Bính khẽ run rẩy, xoay đầu qua, không đành lòng nhìn thẳng.

Mà bức chân dung vừa vặn để Khương Song thấy được, mặt Khương Song bắt đầu run rẩy. Cái gì, đùa gì thế?

- Biểu tỷ của ngươi cũng quá xấu rồi, quá xấu!

Khương Bính lo lắng nói.

- A Bính, ngươi nói cái gì? Đây là nhị tẩu của ngươi, xấu cái gì mà xấu? Với lại không phải cưới ngươi, ngươi có tư cách gì mà nói biểu tỷ của ta? Ngươi có bệnh à!

Vương Khả trừng mắt mắng.

Khương Bính trừng mắt nhìn Vương Khả muốn mắng, nhưng lại nhìn nhị ca ở bên kia, nhất thời thẫn thờ không nói lên được.

- Cái này gọi là xấu nhưng trân quý, cưới vợ hiển không cưới sắc.

Nhị thái tử cưới vợ thì liên quan gì đến ngươi. Ngươi chuẩn bị kỹ càng lì xì là được rồi, nói nhảm nhiều thế làm cái gì? Người biểu tỷ ta lấy là nhị thái tử chứ không phải ngươi! Ngươi kích động cái gì?

Vương Khả trợn mắt nói.

Khương Bính trừng mắt nhìn Vương Khả. Ngươi hắt nước bẩn vào nhị ca ta! - Nhìn cái gì? Đừng tưởng là ta không biết suy nghĩ của ngươi.

Ngươi cảm thấy biểu tỷ ta không xứng với nhị thái tử sao? Biểu tỷ ta là hồng hoa đại khuê nữ, hơn nữa còn rất trẻ, thân thể khỏe mạnh! Tốt hơn nhị ca ngươi nhiều. Ngươi nhìn lại nhị ca ngươi hiện tại đi, như một lão già tóc thì bạc hết. Biểu tỷ ta có điểm nào không bằng hắn? Biểu tỷ ta không chê nhị thái tử thì thôi, hắn còn không biết xấu hổ mà chê biểu tỷ ta xấu xí?

Vương Khả trợn mắt nói.

Mặt Khương Bính đen lại.

- Được rồi, ta không nói nữa, ngươi tiếp tục, ngươi tiếp tục đi!

Lúc này Vương Khả mới quay đầu nhìn Khương Song nói.

- Nhị thái tử, ngươi cũng thấy đấy, hiện nay biểu tỷ ta là người Thập Vạn Đại Sơn, là nữ hoàng hoàng triều Đại Chu. Gả cho ngươi, cũng không bị hạ thấp thân phận của ngươi! Ta nói qua về ngươi với biểu tỷ, nói ngươi chỉ là nhất thời xuống phong độ thôi, ta còn cho biểu tỷ xem chân dung ngươi trước đây. Biểu tỷ ta rất hài lòng với ngươi! Về sau, các ngươi thành thân có thể nói là trời đất tạo nên một đôi, có thể so sánh như bỉ dực song phi, uyên ương nghịch nước! Đúng là đẹp đôi!

Vương Khả nói với nhị thái tử.

Khương Song nghe Vương Khả nói bỉ dực song phi, uyên ương nghịch nước thì nhịn không được nữa. Mẹ né, ta đã như thế này rồi, ngươi còn nói ta như vậy?

- Vương Khả ngươi đang nằm mơ đấy à?

Khương Song trừng mắt quát.

- Ta mơ tưởng? Ta đã nói với hoàng thượng rồi, hoàng thượng cũng gật đầu. Một khi đã hạ chỉ, chỉ được phụng chỉ thành hôn, ai cũng không thay đổi được. Đếm lúc đó ngươi phải cưới, không cưới cũng phải cưới. Đúng rồi, biểu tỷ ta có chút mạnh mẽ, đến lúc đó ngươi chỉ cần nghe theo là được rồi! Năm sau, sinh cho ta một đứa cháu là được, sinh đôi cũng được!

Vương Khả vừa cười vừa nói.

- Người đừng mơ, ta thà chết cũng không cưới biểu tỷ ngươi!

Khương Song lập tức quát.

- Việc này không do ngươi quyết, phụng chỉ thành hôn. Đây là đại hỉ sự. Đại biểu tỷ đã từng cùng ta cứu U Nguyệt, xem như là có công. Chiến công của biểu tỷ sẽ giúp ngươi đền tội, ngươi có thể cưới biểu tỷ là phúc tám đời của ngươi đó!