Dưới sự trợ giúp của Bạch Liên Nhân Hoàng, ác thân kiếm áp chế phía dưới, Ma Thập Tam toàn lực đấu với thiện thần kiếm bên ý chí Thiện Hoàng. Thấy thiện thần kiếm dần dần phát ra những âm thanh run rẩy.
- Ục ục ục!
Ma Thập Tam tỏ ra vui mừng.
- Ma Thập Tam, ta vừa nhìn thấy Hổ Hoàng? Hắn giống như bị mấy đại ma truy sát?
Bạch Liên Nhân Hoàng kinh ngạc nói.
- Ngươi nói cái gì? Không phải Khương Song đã mang theo 10 đại ma vây giết Vương Khả sao? Làm sao Hổ Hoàng lại có chuyện gì?
Hổ Hoàng sao lại ở đây?
Ma Thập Tam sững sờ.
- Ngươi hỏi ta, làm sao ta biết được?
Bạch Liên Nhân Hoàng cau mày nói.
- Chẳng nhẽ đúng như Tử Liên Nhân Hoàng nói, Hổ Hoàng và Vương Khả là huynh đệ tốt? Đến giúp Vương Khả?
Ánh mắt Ma Thập Tam phức tạp nói.
- Có lẽ vậy, ta vừa nhìn thấy còn trong mà sương khói còn có kim sắc, có vẻ như Hàn Băng Thần Trùng Vương đang ứng phó với 4 đại ma! Bạch Liên Nhân Hoàng nói.
- Đáng chết, Vương Khả đúng là chuẩn bị chu toàn đầy đủ. Cũng không sao, có Khương Song là đủ rồi. Khương Song tuy thế nhưng lại có Võ Thần cảnh, đối phó với Vương Khả không có gì khó khăn!
Ma Thập Tam nói.
- Bên kia Khương Đệ Nhất chiến đấu với Trương Tây cũng khó phân thắng bại, bên này ngươi thế nào? Đã lâu rồi, thiện thần kiếm sao vẫn chưa luyện hóa được?
Bạch Liên Nhân Hoàng cau mày nói.
- Ngươi cho rắng ý chí của Thiện Hoàng dễ bị ảnh hưởng lắm sao? Ta đã rất cố gắng! Chỉ cần thời gian nửa chén trà nhỏ nữa thôi, sẽ hoàn toàn luyện hóa, chỉ thiếu một chút nữa thôi! Chúng ta sẽ thành công!
Ma Thập Tam hưng phấn nói.
- Nửa chén trà nhỏ, vậy là tốt rồi!
Bạch Liên Nhân Hoàng bóp bóp nắm tay.
Thứ mà hai người họ chờ đợi cuối cùng cũng tới thời khắc có được thành quả.
- Oàng!
Thiện thần kiếm đột nhiên phát ra âm thanh lớn, phá tan khỏi tay của Ma Thập Tam, bay thẳng xuống, trong nháy mắt bay về phía Thiện Thần Điện.
Không, chỉ một chút nữa thôi, làm sao lại bay mất? Không, quay lại đây!
Ma Thập Tam tuyệt vọng cả kinh kêu lên.
Ác thần kiếm cũng bay thẳng xuống, trong nháy mắt phóng ra kim sắc trong màn sương.
Ma Thập Tam, Bạch Liên Nhân Hoàng trừng mắt nhìn về phía dưới, cố gắng bao lâu, giờ đổ bể hết?
- Không, không, lần này không thể thất bại, không thể thất bị, trả ta thiện thân kiếm!
Ma Thập Tam tuyệt vọng lao thẳng tới phía dưới.
Thiện thần kiếm, ác thần kiếm trở về Thiện Thần Điện!
Ma Thập Tam tức hổn hển phi xuống, trong nháy mắt đã tới Thiện Thần Điện, muốn nhào vào đoạt kiếm.
Nhưng khí tức của Thiện Hoàng và Ác Hoàng quá mạnh, với thực lực của Ma Thập Tam vốn dĩ không xông vào được.
- Uỳnh!
- AI Ma Thập Tam bị khí tức mạnh mẽ của Thiện Ác Hoàng đánh bay ra.
- Ma Thập Tam thời gian dài như vậy mà ngươi vẫn chưa hàng phục được thần kiếm, ngươi đúng là phế vật!
Âm thanh tức giận của Ác Hoàng truyền đến từ bên trong đại điện.
- Ta, ta, hoàng thượng!
Ma Thập Tam nhất thời bi phẫn.
Ta đâu phải tới để nói lí lẽ? Thời gian không đủ mà! Chỉ thiếu một chút nữa, thiếu một chút nữa, ý chí của Thiện Hoàng bên trong thiện thần kiếm đã yếu ớt. Chỉ cần cho ta một chút thời gian nữa là có thể hoàn toàn xóa đi ý chí bên trong thiện thần kiếm, ngươi không cho ta thêm thời gian mà!
Ma Thập Tam lo lắng không biết phải làm như thế nào thì một âm thanh to lớn từ Thiện Thần Điện truyền đến.
- Oàng!
Một tiếng nổ mạnh chấn động.
- Vương Khả, ngươi thế mà lại đi cắt đứt liên hệ của trẫm với thiện thần kiếm, ngươi giúp nàng ta? Ngươi muốn đi tìm cái chết!
Thiện Hoàng gầm lên giận dữ, vang vọng bốn phương.
- Ầm ầm!
Bên trong Thiện Thần Điện phát ra một âm thanh vô cùng lớn.
- Ma Thập Tam chào hỏi mọi người rồi chuẩn bị rút lui thôi.
Vương Khả đã giúp trẫm chiếm được thiện thần kiếm, chúng ta đi thôi!
Âm thanh Ác Hoàng lạnh lùng như bằng truyền đến.
Sắc mặt Ma Thập Tam cứng đờ, cái gì, tình huống này là như thế nào? Vương Khả giúp Ác Hoàng chiếm được thiện thần kiếm?
Làm sao mà Vương Khả lại ở bên trong? Chuyện này là sao? Lần này cưới đoạt được thiện thần kiếm, tất cả công lao đều về tay Vương Khả? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Bên trong Thiện Thần Điện.
Hai người Vương Khả và Trương Chính Đạo đang giả chết! Nằm trên mặt đất, mặc cho Thiện Hoàng và Ác Hoàng mắng chửi nhau. Hai người đều lưỡng bại cầu thương ngất đi, làm gì cũng không tỉnh dậy, cũng không dám tỉnh.
Vốn tưởng là mọi chuyện đã ổn hơn rồi. Ai ngờ Thiện Hoàng, Ác Hoàng lại gọi thần kiếm của mình tới, lần thứ hai hướng mũi kiếm về đối phương. Lúc đó, vô số thần khí của kiếm toát ra, hung hãn kinh khủng mà bay về phía Vương Khả và Trương Chính Đạo.
- Hỏng rồi! Làm sao bây giờ? Ta không muốn chết.
Trương Chính Đạo tuyệt vọng nhìn Vương Khả.
Vương Khả cũng giương mắt nhìn vô số kiếm khí vọt tới. Chẳng nhẽ bản thân ta không thể không động thủ sao? Con mẹ nó, hai chị em ngươi đánh nhau, liên quan rắm gì đến ta? Con mẹ nó!
Kiếm khí hung tàn, Vương Khả không dám chắc bản thân có thể bị chém thành tám khối hay không, hay là xong đời luôn?
Làm sao bây giờ? Chỉ có thể đối phó thôi!
Dùng Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm? Chắc chắn là không được, Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm chỉ công chứ không thủ!
Định Quang Kính? Định Quang Kính cũng chưa chắc có tác dụng! Hơn nữa lúc này lấy đâu tiền mà lên đạn, không được!
Thần Vương Ấn!
Đúng, Thần Vương Ấn có thể chống lại được kiếm khí, chỉ cần ta quán chú phần lớn công đức, có thể tăng vọt được uy lực. Đến lúc này rồi cũng không tiếc công đức nữa. Dù sao Thần Vương Ấn hủy đi cũng không tiếc, cái mạng nhỏ của ta quan trọng hơn.
Ngay lúc Vương Khả muốn lấy ra Thần Vương Ấn, đột nhiên giật mình.
- Mẹ nó, tại sao ta phải dùng Thân Vương Ấn của chính mình?
Không phải vẫn còn một cái sao?
Mắt Vương Khả sáng lên.
Đột nhiên, Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả bỗng nhiên hé miệng.
Vừa mổ ra, trong miệng Đại Nhật Nguyên Thần phun ra một miếng ngự ấn. Chính là lúc mà Khương Song lấy Dạ Xoa ngự ấn chuẩn bị đập chế Khương bính, kết quả là bị Đại Nhật Nguyên Thần nuốt. Lúc này Vương Khả phóng ra, đón lấy khí tức của thiện thần kiếm và ác thần kiếm.
- Uỳnh!
Trong nháy mắt, Dạ Xoa ngự ấn bùng lên ánh sáng vàng, hung hãn bay tới.
- Cái gì?