Bất Diệt Thần Vương

Chương 1710: Xử trí Nhị Phẩm Tử Liên




- Hổ Hoàng đáng chết! Cư nhiên dám kết bè với Vương Khả, hại ta vốn đã trọng thương lại càng thêm thê thảm. Vương Khả hảo huynh đệ? Hổ Hoàng, ta nhất định sẽ giết ngươi!

Tử Liên Nhân Hoàng bi phẫn quát.

Thiếu chút nữa thôi là mình đã tin tưởng Hổ Hoàng có thù oán với Vương Khả, thiếu chút nữa thôi là mình đã bị lừa.

- Hiện tại một con súc sinh cũng có kỹ thuật diễn xuất tốt như vậy? Có khi nào ta hiểu lầm gì không?

Tử Liên Nhân Hoàng lẩm bẩm.

- Không, không có hiểu lầm! Chắc chắn không có hiểu lầm! Vốn đĩ lúc này ta chỉ đuổi giết một mình Hổ Hoàng, kết quả vòng đi vòng lại thành ra thảm như vậy! Nguyên thần ta bị thương nặng cũng thôi đi, Nhị Phẩm Tử Liên của ta lại bị Vương Khả hủy hoại!

Tử Liên Nhân Hoàng bi phẫn nói.

- Ha hả, ha ha ha, Vương Khả, ngươi cầm Nhị Phẩm Tử Liên của trẫm thì sao chứ? Nó là ngự tỉ của trẫm, trẫm có thể cảm ứng được vị trí của nó! Chờ thương thế trẫm tốt rồi, trẫm sẽ dùng nó tìm tới chỗ ngươi, lấy tính mạng của ngươi!

Tử Liên Nhân Hoàng dữ tợn nói.

Thế nhưng Tử Liên Nhân Hoàng vừa định an tâm chữa thương, lại đột nhiên biến sắc mặt.

- Không đúng! Tại sao cảm ứng của Nhị Phẩm Tử Liên càng ngày càng yếu như vậy? Sao bỗng nhiên trở nên yếu chứ? Ta sắp không cảm ứng được nữa! Không có khả năng, cái đồ bệnh tâm thần Vương Khả kia, ngươi sẽ không hủy Nhị Phẩm Tử Liên của ta đấy chứ?

Tử Liên Nhân Hoàng chịu đựng thương thế tức khắc đứng dậy.

Hắn nhắm mắt lại, chậm rãi cảm ứng.

Cảm ứng một hồi, sắc mặt Tử Liên Nhân Hoàng trở nên kinh hãi:

- Vị trí tại Ác Thần đô? Cảm ứng của Nhị Phẩm Tử Liên đang yếu dân? không, không!

Phanh!

Tử Liên Nhân Hoàng lập tức mở tung cửa đại điện, bây giờ hắn không để tâm đến cả thương thế của bản thân, chỉ muốn chạy đến Ác Thần đô trước.

Ác Thần đô, Ác Thần Điện!

Ác Hoàng ngồi trên long ở, trong tay ôm một cái tã lót trống trơn.

Trước mặt Ác Hoàng là Ma Tôn cùng Vương Khả.

- Hồng Liên Thánh Sứ, Hắc Liên Thánh Sứ? Các ngươi muốn gặp trãẫm?

Ác Hoàng lạnh lùng nói.

Vương Khả nhìn sang Ma Tôn bên cạnh, thần sắc cổ quái, lần này đi tìm Ma Tôn hỗ trợ, sao Ma Tôn lại đưa ta tới trước mặt Ác Hoàng chứ?

- Vương Khả, lấy ra!

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Uhm.

Vương Khả lật tay lấy ra một đóa Nhị Phẩm Tử Liên.

- Nhị Phẩm Tử Liên?

Ác Hoàng cũng tỏ ra kinh ngạc.

- Hoàng Thượng hảo nhãn lực, tin tức Âm Sơn hẳn là còn chưa được truyền đến, ta đi không ngừng nghỉ đến Ác Thần đô chính là để bẩm báo với Hoàng Thượng!

Vương Khả lập tức nói.

Vốn dĩ Vương Khả tới Ác Thần đô là để tìm Ma Tôn.

Nhị Phẩm Tử Liên là thứ tốt, quan trọng là thứ đồ chơi này không bán được, ai mà dám mua nó chứ? Chính mình cũng không dùng tới, nó là ngự tỉ của Tử Liên hoàng triều, trấn áp biển công đức của Tử Liên hoàng triều, mình cũng từng nghĩ tìm biện pháp lấy sạch toàn bộ công đức của Tử Liên hoàng triều ra, nếu không được liền đập nát, xem nó như linh đan diệu dược đưa cho Long Ngọc ăn, giúp Long Ngọc nâng cao tu vi cũng tốt lắm!

Nhưng mà, sau khi Ma Tôn nhìn thấy Nhị Phẩm Tử Liên, hỏi rõ nguyên do xong liền trầm mặc một phen, cuối cùng đề nghị mang Vương Khả đến gặp Ác Hoàng, thỉnh Ác Hoàng xử lý.

Phải biết rằng Tứ Đại Ma Hoàng canh giữ Nhị Phẩm Liên Hoa của mình nghiêm ngặt đến cỡ nào, bảo vệ nó chẳng khác nào sinh mệnh bản thân, ngay cả nàng cũng không đoạt được Nhị Phẩm Tử Liên, kết quả lần này Vương Khả lén lút đến tìm nàng, từ trong ngực móc ra một cái Nhị Phẩm Tử Liên, hỏi nàng nên ăn kiểu gì, thật là...

- Ngươi làm thế nào mà có được Nhị Phẩm Tử Liên? Tử Liên Nhân Hoàng đâu? Đã chết rồi sao?

Ác Hoàng cũng kinh ngạc hỏi.

- Kia thật không có, hắn may mắn chạy được, nếu không lúc đó ta đã có thể làm thịt hắn!

Vương Khả nói.

Ác Hoàng: -.... !

Ngươi? Ngươi mới vừa vào Nguyên Thần cảnh đúng không? Bốc phét gì ghê thế?

- Vương Khả, mau bẩm báo kỹ càng tỉ mỉ cho Hoàng Thượng!

Ma Tôn quát khẽ.

- Vâng! Hoàng Thượng, mọi chuyện đều phải nói từ chỗ Tử Liên Thánh Sứ, hắn là cái tên tâm thần phân liệt, tự dưng phái người đến nằm vùng ở Thần Vương công ty của ta, sau đó...

Vương Khả thêm mắm dặm muối miêu tả lại trận chiến ở Âm Sơn một phen, dĩ nhiên miêu tả cũng chọn chỗ trọng điểm chút, về mấy lời cuối cùng của Qủy Đế nói với mình, hắn cũng gia giảm chút ít, chín phần thật một phần giả, nghe càng giống thật!

- Thiên Đạo chi nhãn? Thi Đế? Qủy Đế?

Ác Hoàng cau mày.

- Vâng, Hoàng Thượng. Không biết Thi Đế kia có địa vị thế nào?

Ta hỏi người khác, người khác cũng không biết.

Vương Khả hiếu kỳ nói.

Ác Hoàng lại trầm ngâm một lát mới đáp:

- Năm đó Long Hoàng phản bộ Phật Môn, đầu nhập Ma Đạo. Hắn đến bái kiến Thi Đế, Nam Thần Châu Thi Đế liền viết một phong thư tiến cử, bảo Long Hoàng đưa tới Trung Thần Châu, muốn trẫm an bài chức vị Nhân Hoàng cho Long Hoàng. Trẫm không đáp ứng, chỉ cho Long Hoàng một vị trí Hắc Liên Thánh Sứ, Long Hoàng không hài lòng, liền gây với trẫm một trận, sau đó dưới cơn nóng giận bỏ đến Thập Vạn Đại Sơn.

- Thi Đế là người quen của Hoàng Thượng?

Vương Khả lập tức hỏi.

- Không phải!

Ác Hoàng trầm giọng đáp.

- Không phải? Vậy thì việc gì Hoàng Thượng phải cho hắn thể diện? Cho Long Hoàng một chức Hắc Liên Thánh Sứ đã rất không tệ rồi, còn dám không biết đủ, đáng đời!

Vương Khả tức khắc nịnh nọt nói.

Ác Hoàng nhìn chằm chằm Vương Khả một hồi:

- Ngươi lần này thật đúng là may mắn, cư nhiên nhặt được món hời lớn đến thế.

- Hoàng Thượng, không phải ta nhặt được món hời lớn, ta cũng biết Nhị Phẩm Tử Liên này là một tai họa. Lúc trước Bạch Liên Thánh Sứ có thể cảm ứng được vị trí của Nhất Phẩm Bạch Liên, Nhị Phẩm Tử Liên này của ta nếu không được xử lý cho chóng, rất nhanh thôi, ta sẽ trở thành bia ngắm của Tử Liên Nhân Hoàng. Thiên Phạt ngày đó chắc chắn không lấy được mạng của hắn, khẳng định là hắn đang chữa thương, một khi khôi phục được thương thế, hắn sẽ lại lên cơn động kinh chạy đi tìm ta báo thù. Hiện tại ta rất sợ! Hắn là đồ tâm thần, ta với hắn không oán không thù, một hai cứ phải nhắm vào ta!

Vương Khả buồn bực mắng.

Ma Tôn bên cạnh cùng Ác Hoàng trên long ÿ đều mang vẻ mặt cổ quái mà nhìn Vương Khả.