Tử Liên Thánh Sứ lập tức nhìn về phía nằm vùng chỉ.
- Được rồi, ngươi đi đi.
Tử Liên Thánh Sứ phân phó.
- Vâng!
Nằm vùng lập tức lui về.
Tử Liên Thánh Sứ dậm chân một cái, phi thiên bay về nơi xa, hắn đuổi theo tàu bay của Vương Khả.
Cũng ngay vào lúc Tử Liên Thánh Sứ mới rời đi chưa được bao lâu, nằm vùng kia lặng lẽ trở lại Thần Vương công ty, đang định làm việc...
Phanh!
Đột nhiên có mấy bàn tay ầm ầm dánh vào người hắn, tiện đà nhanh chóng trói hắn lại, đồng thời phong ấn toàn bộ lực lượng cùng tu vi của hắn.
- Làm gì? Làm cái gì thế? Ta là Trương giám đốc bộ phận hậu cần của Thần Vương công ty, các ngươi làm gì thế? các ngươi chỉ là một đám bảo an, dám dĩ hạ phạm thượng sao?
Nằm vùng kia cả kinh kêu lên.
- Bịt kín miệng, mang đi!
Một công nhân khác của Thần Vương công ty lạnh lùng nói.
- Vâng!
Một đám công nhân Thần Vương công ty nhanh chóng áp giải nằm vùng kia rời đi.
Trong đám con cháu của Vương gia có một tổ chức cơ cấu cực kỳ chặt chẽ, lúc bọn họ thật sự muốn truy bắt một đám nằm vùng, còn vô cùng dũng mãnh, giờ phút này, khắp nơi đều đang bắt giữ nằm vùng.
Bên ngoài Thiện Thần đô, trên một chiếc tàu bay.
Khương Bính và đám người Mộ Dung lão cầu đang ngồi trong đó bay về phía Thiện Thần đô.
Tàu bay? Không, không phải tàu bay, mà là một chiếc thuyền lớn đang bay.
Có gì khác nhau?
Tàu bay là được làm từ vô số nguyên vật liệu đặc biệt, có thể dùng pháp bảo linh thạch để điều khiển đường bay, mà trước mắt chính là một một con thuyền lớn bình thường, dùng âm chướng trận để che đậy, bề ngoài thoạt nhìn giống tàu bay mà thôi.
Vì sao nó có thể bay? Là vì ở bên trong, Mộ Dung lão cẩu và một đám Nguyên Thần cảnh đang thay phiên nhau khiêng nó bay.
Một con tàu bay bình thường trị giá một trăm triệu cân linh thạch.
Mà con tàu bay phiên bản hàng nhái loại ba này trị giá chưa tới một ngàn cân linh thạch.
- Vương Khả đúng là cái đồ tâm thần, bảo chúng ta khiêng con thuyền lớn thế này bay tới Thiện Thần đô, sao hắn có thể đưa ra yêu cầu biến thái thế chứ?
Mộ Dung lão cẩu hùng hùng hổ hổ nói.
- Ngươi đừng nói nữa, là tự ngươi đồng ý nhận phí diễn xuất và phí dịch vụ của Vương Khả, giúp hắn đưa một con thuyền đến Thiện Thần đô!
Một lão binh trừng mắt nói.
- Nhưng mà ta đâu có đồng ý khiêng đi? Mẹ nó chứ, dùng một cái tày bay giả để bay trên trời, lại bắt ta phải khiêng nó bay, thể diện ta ở đầu chứ?
Mộ Dung lão cẩu tức giận nói.
- Ai bảo ngươi nhanh mồm nhanh miệng, chưa gì đã đồng ý!
Lão binh kia phản bác.
Mộ Dung lão cẩu: -... !
- Rất nhanh là đến Thiện Thần đô rồi, Vương Khả đã nói, trên đường trở về sẽ có niềm vui bất ngờ.
Khương Bính bên cạnh lên tiếng.
- Niềm vui bất ngờ? Có thể là niềm vui bất ngờ gì chứ?
Mộ Dung lão cẩu không tin nói.
- Vương Khả nói, sẽ có người cực kỳ quan trọng xuất hiện, bảo ta hỗ trợ coi chừng kĩ một chút, hắn còn nói rất có thể sẽ có nguy hiểm, bảo ta thuận tiện bảo hộ các ngươi an toàn.
Khương Bính nói.
- Vương Khả nói điên gì thế? Sắp đến Thiện Thần đô rồi, nào có gì mà nguy hiểm?
Mộ Dung lão cẩu vẻ mặt không tin nói.
Ngay lúc đó, Khương Bính chợt biến sắc mặt.
- Không tốt, cẩn thận!
Nhưng, đã không còn kịp rồi, một chưởng thật lớn từ trên trời giáng xuống.
Oanh!
Một tiếng vang lớn, tàu bay hàng nhái nổ tung dưới sức mạnh của đòn tấn công.
Ngoại trừ Khương Bính ra, những người còn lại trên tàu bay đều bị nổ văng ra ngoài.
- AI Y hệt Thiên nữ rải hoa, một đám người từ trên tàu bay rơi tứ tán.
- Chuẩn bị đánh nhau!
Mộ Dung lão cầu kêu lên.
Khương Bính xuất ra ngay một thanh trường kiếm, trừng mắt nhìn về phía cách đó không xa.
Liền nhìn thấy, giữa không trung có hai kẻ đang đứng, chính là Hoàng thiên sư và Tử Liên Thánh Sứ.
Oanh!
Hoàng thiên sư và Tử Liên Thánh Sứ song chưởng giằng co, dường như đang tiến hành đại chiến.
Oanh!
Một tiếng vang lớn, Hoàng thiên sư đánh bay Tử Liên Thánh Sứ, khiến hắn hộc máu tươi, sau đó nhanh chóng chạy trốn về phía xa.
Hoàng thiên sư muốn đuổi theo, nhưng có vẻ lại lo lắng cho an nguy của mọi người hơn.
- Hừ, xem như hôm nay ngươi gặp may!
Hoàng thiên sư trừng mắt nhìn Tử Liên Thánh Sứ đã bỏ chạy mất dạng, không đuổi theo nữa.
- Hoàng thiên sư? Sao ngươi lại ở đây?
Sắc mặt Khương Bính tối sầm.
- Ban nãy ta đang đuổi giết Tử Liên Thánh Sứ, đúng lúc các ngươi đi ngang qua, Tử Liên Thánh Sứ dùng một chưởng đánh nát tàu bay của các ngươi, chẳng qua hắn cũng đã bị ta đánh trọng thương. Ta lo lắng chung quanh còn có phân thân của hắn mai phục các ngươi, nên không dám đuổi theo. Các ngươi không sao chứ? Vương... ở?
Hoàng thiên sư đột nhiên sửng sốt.
Hiển nhiên, hắn không thấy được Vương Khả trong nhómn người này.
- Hoàng thiên sư, ngươi đang tìm cái gì?
Khương Bính nhíu mày nói.
- Trên tàu bay chỉ có mình các ngươi? Không còn người nào khác?
Hoàng thiên sư nghi hoặc nói.
- Đúng vậy, ngươi tìm ai?
Khương Bính hiếu kỳ hồi.
- Không, không có! Ta tùy tiện hỏi hỏi, một khi đã như vậy, ta không quấy râầy nữa! Ta tiếp tục truy đuổi Tử Liên Thánh Sứ đây!
Hoàng thiên sư nói.
Nói xong, Hoàng thiên sư đạp chân bay về phía chân trời.
Khương Bính nhìn theo Hoàng thiên sư rời đi, thần sắc nghi hoặc.
- Vừa nãy Hoàng thiên sư là muốn tìm Vương Khả đúng không?
Một lão binh nhíu mày nói.
- Này, bị Vương Khả đoán được? Điều này chứng minh điều gì?
Mộ Dung lão cầu hiếu kỳ nói.
- Vương Khả nói, một đường này chúng ta rêu rao mà đi, khi đi ngang qua quân doanh Đại Thiện thành trì sẽ bị phục kích, Tử Liên Thánh Sứ dù sao cũng là Tà Ma, nhất định không dám quang minh chính đại đánh lén giữa đường, chắc chắn hắn sẽ tìm Chính Đạo cường giả yểm hộ giúp, Chính Đạo cường giả này nhất định có cấu kết rất lớn với hắn, cư nhiên lại là Hoàng thiên sư? Quả nhiên là hắn!
Khương Bính sắc mặt khó coi nói.
- Hoàng thiên sư? lúc U Nguyệt nữ hoàng đăng cớ đã thấy hắn không phải thứ gì tốt, thì ra tất cả đều là sự thật?
Mộ Dung lão cẩu thốt lên.
Bên trong một đại điện bí ẩn.
Tử Liên Nhân Hoàng độ xong Thiên Phạt, đang khoanh chân ngồi điều tức tu dưỡng.