Bất Diệt Thần Vương

Chương 1711: Xử trí Nhị Phẩm Tử Liên




Tử Liên Nhân Hoàng kia bị ngươi hại thảm như vậy, ngươi còn dám nói không oán không thù?

- Hoàng Thượng, ta nói chính là sự thật!

Vương Khả tức khắc kêu lên.

- Ngươi muốn xử lý Nhị Phẩm Tử Liên như thế nào?

Ác Hoàng hỏi.

- Ở thì, liệu có thể moi toàn bộ công đức của Tử Liên hoàng triều từ trong đó ra không nhỉ?

Vương Khả chờ mong hỏi.

Ác Hoàng: -.... !

Ngươi thật đúng là dâm mơ ước bậy bạ mà!

- Không được sao? Ai nha, ta đã hỏi Ma Tôn, nàng cũng nói là không được, vậy thật sự không được rồi. Thế thì, Nhị Phẩm Tử Liên này có phải là vật đại bổ không? Trên đường trở về ta cũng đã thử mang nó đi hầm canh, kết quả vô dụng, nồi nào cũng không nấu chín được nó, hơn nữa Nhị Phẩm Tử Liên rách nát này còn có khả năng tự mình chữa trị, trên đường ta tới đây có dùng răng cắn thử một cái, cứng ngắc! Khiến ta suýt nữa là mất tiêu hàm răng!

Vương Khả vẻ mặt ghét bỏ nói.

Ác Hoàng: -... !

Ma Tôn: -... !

Nếu Tử Liên Nhân Hoàng biết ngươi đối xử với Nhị Phẩm Tử Liên của hắn như vậy, có khi nào bị tức chết không?

- Ngươi muốn hủy Nhị Phẩm Tử Liên?

Ác Hoàng hồi.

- Đúng vậy, cũng đâu thể để Tử Liên Nhân Hoàng lấy nó về? Hắn muốn giết ta, mà ta lại là trung thần của Hoàng Thượng, hắn giết ta có khác nào muốn diệt trừ phụ tá đắc lực của Hoàng Thượng không? Sao ta có thể để hắn thực hiện được chứ? Sao có thể để Nhị Phẩm Tử Liên này trợ giúp cho hắn càng thêm cường đại chứ?

Vương Khả tức thì trưng ra biểu tình trung thành.

Ác Hoàng thần sắc cổ quái nhìn nhìn Vương Khả, lại nhìn Ma Tôn:

- Ngươi nói xem?

- Vâng, thần đã nói cho Vương Khả biết chuyện Ác Hoàng an bài thần đi giết một đám Ma Hoàng! Chỉ bằng một mình thần là không đủ!

Ma Tôn cung kính nói.

- Ý ngươi là...... ?

Ác Hoàng híp mắt nhìn về phía Ma Tôn.

- Hoàng Thượng, vốn dĩ kế hoạch của thần là thay máu toàn bộ Tứ Đại Thánh Sứ trước, tiếp theo sẽ đối phó Tử Liên Thánh Sứ.

Nhưng Nhị Phẩm Tử Liên này lại cho chúng ta một cơ hội, Hoàng Thượng, chúng ta có nên trực tiếp xử lý Tử Liên Nhân Hoàng, thu hồi Tử Liên hoàng triều về lại Đại Ác hoàng triều? Hơn nữa, thần thỉnh Hoàng Thượng ban cho công đức của Tử Liên hoàng triều!

Ma Tôn trịnh trọng nói.

- Ngươi thật đúng là to gan, mới vừa vào Võ Thần cảnh đã muốn ám sát Tử Liên Nhân Hoàng?

Ác Hoàng lạnh lùng nói.

- Thử xem sao!

Ma Tôn trịnh trọng nói.

Ác Hoàng híp mắt nhìn Ma Tôn, lại nhìn sang Vương Khả bên cạnh:

- Ngươi là muốn giúp Vương Khả loại trừ uy hiếp, đúng không?

_A?

Vương Khả kinh ngạc nhìn Ma Tôn.

Ma Tôn hơi hơi trầm mặc, cũng không có phản bác.

- Ha, ha ha ha ha, ngươi đối với đám thuộc hạ ngày xưa của mình thật đúng là dụng tâm!

Ác Hoàng cười lạnh nói.

- Thần trung với Hoàng Thượng, lần này quả thật có hơi xử sự thiên vị, nhưng, thần sẽ không phản bội Hoàng Thượng!

Ma Tôn cung kính nói.

Ác Hoàng nhìn chằm chằm Ma Tôn một hồi, qua hồi lâu, Ác Hoàng mới trầm giọng nói:

- Không thể hủy Nhị Phẩm Tử Liên.

- Hoàng Thượng?

Ma Tôn lo lắng nói.

- Không riêng gì Nhị Phẩm Tử Liên, mà bốn đóa Nhị Phẩm Liên hoa đều phải được giữ lại, không ai được phá hủy chúng, chúng có tác dụng rất lớn.

- Nhưng thưa Hoàng Thượng, Vương Khả rất vất vả mới lấy được Nhị Phẩm Tử Liên, cũng đâu thể không không trả trở về?

Ma Tôn trầm giọng nói.

- Trả?

Ác Hoàng lộ ra một tia khinh thường.

Ngồi phía trên long ở, Ác Hoàng nhẹ nhàng nhịp ngón tay lên trên tã lót trong lòng, trầm ngâm một lát, dường như đang tự hỏi điều gì.

Mà bên trong đại điện cũng chìm vào yên tĩnh, Vương Khả cùng Ma Tôn đều đang chờ Ác Hoàng.

Ác Hoàng gắt gao nhìn chằm chằm Ma Tôn, nhìn một hồi, bỗng dưng ánh mắt Ác Hoàng hiện lên sát khí.

- Hoàng Thượng, thần có chỗ nào làm không tốt?

Ma Tôn tức khắc cúi đầu.

- Hoàng Thượng, Hắc Liên Thánh Sứ đối với ngài chính là trung thành và tận tâm!

Vương Khả cũng nôn nóng nói.

Ác Hoàng vì làm mất tiểu hài tử nên tinh thần không bình thường sao? Ma Tôn đang đứng yên lành, tự dưng ánh mắt Ác Hoàng chứa sát khí?

- Hắc Liên Thánh Sứ, ngươi nguyện ý phục vụ quên mình vì trãm?

Ác Hoàng lạnh lùng hỏi.

- Hoàng Thượng, Hắc Liên Thánh Sứ là nguyện ý trung thành với ngài mài!

Vương Khả nôn nóng nói.

Là nguyện ý trung thành, chứ không phải quên mình phục vụ, sao ngươi chưa gì đã bắt người ta phải chết vì ngươi chứ?

- Thần trung với Hoàng Thượng!

Ma Tôn thở dài cúi đầu.

- Nếu ngươi nguyện ý quên mình phục vụ vì trẫm, trẫm có thể giúp ngươi dung hợp Nhị Phẩm Tử Liên, từ nay ngươi chính là Nhị Phẩm Tử Liên, Nhị Phẩm Tử Liên cũng chính là ngươi, ngươi liền có thể đánh cắp biển công đức của Tử Liên hoàng triều rồi!

Ác Hoàng trầm giọng nói.

- Thần có thể đạt được biển công đức của Tử Liên hoàng triều?

Ma Tôn kinh ngạc.

- Đúng vậy, ngươi cần công đức, công đức của một quốc gia là không đủ, công đức của Tam Đại Ma Đạo hoàng triều còn lại cũng có thể luyện cho ngươi!

Ác Hoàng trầm giọng nói.

Ánh mắt Ma Tôn biến ảo liên hồi.

- Hoàng Thượng, có phải dung hợp với Nhị Phẩm Tử Liên rồi, ta sẽ chết?

Ma Tôn hỏi.

- Sẽ không, nhưng sinh tử của ngươi sẽ bị ta thao túng trong lòng bàn tay, cũng giống như lúc trước ta cho ngươi ăn Kim Đan cổ độc vậy, thậm chí mức độ khống chế còn hơn thế nữa, ta muốn ngươi sinh, ngươi liền sinh, ta muốn ngươi chết, ngươi liền chết!

Ác Hoàng gắt gao nhìn chằm chằm Ma Tôn.

Ma Tôn nắm chặt tay.

- Hoàng Thượng, Hắc Liên Thánh Sứ nguyện trung thành với ngươi như vậy, ngươi làm thế có phải sẽ khiến người ta thất vọng muồn lòng không?

Vương Khả lo lắng nói.

- Sao?

Ánh mắt Ác Hoàng lạnh lùng, một cổ sát khí phóng về phía Vương Khả.

Trẫm quá dung túng ngươi rồi? Cư nhiên dám chống đỡi trẫm?

Thật sự cho rằng trẫm không dám giết ngươi?

Ma Tôn lại đột ngột bước tới chắn trước mặt Vương Khả, giúp Vương Khả chặn cỗ sát khí này lại.

- Ha, ha ha, Hắc Liên Thánh Sứ, vì Vương Khả này, ngươi dám ngỗ nghịch trãẫm?

Ác Hoàng lạnh giọng nói.

Ma Tôn thở dài nói:

- Thần có thể đáp ứng Hoàng Thượng, nhưng, thỉnh Hoàng Thượng đáp ứng mấy nguyện vọng nhỏ bé không đáng kể của thần.

- Sao?

Ác Hoàng híp mắt nói.