- Vương Khả, ngươi thế nào?
U Nguyệt lo lắng kêu lên.
- Ta không có việc gì!
Vương Khả nhìn xuống phía dưới cười nói.
Nhưng Vương Khả vừa mới nhoẻn miệng cười đã tắt ngấm, vẻ mặt hắn trở nên kinh khủng.
- U Nguyệt, cẩn thận!
Vương Khả hoảng sợ quát.
Quá mức hoảng sợ, Vương Khả lao thẳng xuống dưới.
Mà giờ phút này, tất cả mọi người trên quảng trường đều cảm giác được không thích hợp, cả đám bỗng nhiên nhìn về phía trước.
Chỉ thấy không biết từ khi nào, trên quảng trường của Thi Qủy Thần Điện bỗng dưng nhiều thêm một nam tử mặc long bào màu tím.
- Tử Liên Nhân Hoàng? Điều này là không thể! không phải Trần Thiên Nguyên đang giao chiến với hắn bên ngoài thành sao?
Mộ Dung lão cầu cả kinh kêu lên.
- Tử Liên Nhân Hoàng đến đây từ lúc nào?
- Không tốt! Tử Liên Nhân Hoàng ra tay với U Nguyệt nữ hoàng rồi!
- Mau, cùng ngăn cản!
Khoảnh khắc đó, mọi người hốt hoảng phát hiện Tử Liên Nhân Hoàng mới vừa đột ngột xuất hiện kia đã tung một chưởng về phía U Nguyệt nữ hoàng, một chưởng được đánh ra, tử quang vô tận lập tức chiếu sáng cả thiên địa.
- Vạn đao quy nhất, trảm!
Trong thành, các tướng sĩ dồng loạt hô to.
Tuy không biết vì sao Tử Liên Nhân Hoàng lại đột ngột xuất hiện ở đây, nhưng các tướng sĩ trong thành lại không dám lơi lỏng chút nào, một phần tướng sĩ ngăn cản Thiên Phạt, phần khác bảo hộ bá tánh, thấy Tử Liên Nhân Hoàng đánh tới U Nguyệt nữ hoàng, tự nhiên bọn họ phát động quân trận trước tiên, Vạn đao quy nhất, hóa thành đao cương ngập trời chém về phía Tử Liên Nhân Hoàng.
Ngay lúc này, tất cả mọi người đều phản xạ có điều kiện mà xuất thủ, bao gồm đám người Thiên Sư Điện, bao gồm đám người Hoàng thiên sư, tất cả đều xuất chiêu nghênh đón một chưởng của Tử Liên Nhân Hoàng.
Liên nhìn thấy, giữa lòng bàn tay của Tử Liên Nhân Hoàng có một chữ “Vạn”, như mang theo một cỗ uy lực Phật pháp đánh về phía U Nguyệt nữ hoàng.
- Chết!
Tử Liên Nhân Hoàng rống to dữ tợn.
Một tiếng vang lớn truyền khắp mọi ngõ ngách hoàng cung.
Toàn bộ Thi Qủy Thần Điện ầm ầm nổ tung hơn phân nửa, mọi người dùng hết sức mới khó khăn cản được một chưởng của Tử Liên Nhân Hoàng.
Nhưng, tất cả mọi người đều bị đánh hộc máu.
Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư, Tây Môn Tĩnh, Khương Bính, Mộ Dung lão cẩu và đám lão binh, các Nguyên Thần cảnh cường giả trong hoàng cung đều bị đánh hộc máu té ngã trên mặt đất.
Tuy Hoàng thiên sư mang theo đám người Thiên Sư Điện xuất thủ tương trợ, nhưng vẫn chưa dùng toàn lực, bởi vì trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Hoàng thiên sư chỉ bảo vệ người của mình.
Mà trên mặt đất, có một cái hố lớn hình bàn tay.
Bên trong hố lớn, U Nguyệt nữ hoàng cùng Vương Khả bị kẹt ở phía dưới.
Thì ra trong một giây cuối cùng, Vương Khả đã lao xuống bảo vệ U Nguyệt, nhờ thế mà U Nguyệt không chịu quá nhiều thương tổn, còn Vương Khả thì chịu thương nghiêm trọng.
- Như Lai Thần Chưởng? Đây là Như Lai Thần Chưởng?
Trương Chính Đạo bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
- Vạn đao quy nhất, trảm!
Quân hộ vệ trong thành biến sắc mặt, lần thứ hai chém ra một đòn.
- Hừ, Vương Khả, U Nguyệt nữ hoàng, các ngươi mạng lớn nhỉ?
Nhưng không sao, hôm nay các ngươi đừng hòng ai chạy thoát!
Đại Nhật Như Lai!
Tử Liên Nhân Hoàng lạnh lùng nói.
Oanh!
Xung quanh khoảng không nơi Tử Liên Nhân Hoàng đang đứng bỗng nhiên bùng lên vô số ngọn lửa màu tím, sau đó nhanh chóng ngưng tụ thành một người khổng lồ cao 50 trượng.
Vạn đao quy nhất chém tới, người khổng lồ tung chưởng đón đỡ.
Phanh!
Vạn đao quy nhất lập tức tan tành trong tích tắc, mọi người kinh hãi nhìn người khổng lô kia.
- Như Lai Phật Tổ? Lại là Như Lai Phật Tổ?
Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.
Nhìn lại, thì ra người khổng lồ màu tím kia mang hình tượng Như Lai Phật Tổ trong các chùa miếu, thân cao 50 trượng, từ xa nhìn lại, y hệt một người khổng lồ thông thiên triệt địa, khiến người ta cảm giác tuyệt vọng cực độ, mà phía sau đầu Như Lai Phật Tổ này có một Phật luân màu tím thật lớn, bên trong Phật luân có một con Tam Túc Kim Ô giương cánh thao túng ra vô số ngọn lửa màu tím, cuồn cuộn tràn vào cơ thể Như Lai Phật Tổ.
- Này, Như Lai Phật Tổ này là thực thể, không phải cái loại hư ảnh như của đám Tử Bất Phàm, đây là thực thể!
Trương Thần Hư cả kinh kêu lên.
- Đại Nhật Như Lai thần công?
Hoàng thiên sư cũng biến sắc mặt.
- Tam Túc Kim Ô?
Khương Bính cũng trừng mắt kinh hãi nói.
- Vạn đao quy nhất!
Tướng sĩ trong thành lại tận lực chém ra một đao.
Lúc này đây, Như Lai Phật Tổ thậm chí còn không hề nhúc nhích, mặc cho đao đó trảm lên thân thể mình Tiếng kim loại va chạm vang khắp Thi Qủy thần đô, khiến người nhìn kinh hãi.
- Không có khả năng, không có khả năng, đại trận Vạn đao quy nhất lại không làm gì được ngươi?
Có tướng sĩ kinh hãi thốt lên.
- Tướng sĩ trong thành, trừ những người đang độ Thiên Phạt, còn lại toàn lực công kích tà ma này, Vạn đao quy nhất, làm lại!
Trong thành có tướng sĩ quát.
- Vạn đao quy nhất!
Tướng sĩ nhất tề hô to.
Tám đao cương Vạn đao quy nhất từ bốn phương tám hướng vọt tới Thi Qủy thần đô, lập tức xông thẳng đến chỗ Như Lai Phật Tổ.
- A đi đà phật!
Như Lai Phật Tổ hét lớn, lấy tay chém ra.
Bốn phía xuất hiện tám bàn tay, ầm ầm chặn tám đao cương khổng lồ lại.
- Sao lại có tới hai Tử Liên Nhân Hoàng? Ngươi mà Trần Thiên Nguyên đang đối phó ngoài thành là ai?
Hoàng thiên sư cả kinh kêu lên.
- Đó là phân thân của trẫm do Nhị phẩm Tử Liên biến thành, hừ, Trần Thiên Nguyên mới vừa vào Võ Thần cảnh, cư nhiên có thể ngăn trở phân thân của trẫm, đúng là một hảo kiếm. Chẳng qua cũng không sao, hôm nay, để báo thù con ta, các ngươi đều chết đi!
Như Lai Phật Tổ hừ lạnh, nói.
Lúc nói chuyện, hắn cũng đồng thời dậm chân một cái.
Oanh!
Lấy hoàng cung làm trung tâm, một cơn địa chấn thật lớn lan khắp tứ phương, toàn bộ hoàng cung vỡ vụn ra trong nháy mắt, mà Thi Qủy thần đô cũng chấn động ầm ầm dưới dư chấn, vô số kiến trúc nhanh chóng sụp đổ.
- A! Cứu mạng!
- Không!
Bá tánh trong thành kêu thảm, vô số người ngã nhào xuống đất.
- Cùng động thủ!
Hoàng thiên sư quát.
Chiến Thần Điện, Tây Môn Tĩnh, Khương Bính, Trương Thần Hư, Trương Chính Đạo đều động thủ, tất cả oanh kích tới Như Lai Phật Tổ, trong lúc nhất thời, bụi mù tận trời, bốn phía nổ mạnh, mà Vạn đao quy nhất vẫn tiếp tục chém tới, thế nhưng Như Lai Phật Tổ cứ như tồn tại vô địch, không ai làm gì được.