Bất Diệt Thần Vương

Chương 1655: Vương Khả đấu quần long




Bất Giới hòa thượng đạp không bay lên.

- Bọn đạo chích tà ma, cũng dám tới Thi Qủy thân đô làm càn, tìm chết!

Triệu Tiền Tôn tam đại Võ Vương tức khắc phi thẳng lên trời.

Uông!

Một đạo kiếm cương thật lớn từ trong tay Trần Thiên Nguyên bắn ra, một đạo thiên kiếm đâm thẳng tới chỗ Tử Liên Nhân Hoàng.

Đồng tử Tử Liên Nhân Hoàng co lại:

- Kiếm khí thật bá đạo!

Tử Liên Nhân Hoàng lập tức tung quyền đón đỡ.

Oanh!

Ngoài thành một tiếng nổ vang.

- La Hán quyền!

Bất Giới hòa thượng gào to.

- HừI Tử Liên Thánh Sứ gào to vung quyền đánh tới, vô số lôi xà nhằm phía Bất Giới hòa thượng.

Oanh!

- Thi Qủy kiếm trảm!

Triệu Tiền Tôn tam đại Võ Vương đột ngột chém ra trường kiếm của từng người.

- Tử Liên đao phá!

Ba vị đại tướng do Tử Liên Nhân Hoàng mang đến cũng là trường đao nghênh thiên!

Oanh! Oanh! Oanh!

Ngoài thành, tiếng nổ vang rung trời.

Quân trận trong thành, một phần ngăn cản Thiên Phạt, một phần bảo hộ bá tánh.

Tây Môn Tĩnh nhìn về phía Hoàng thiên sư ngồi bất động cách đó không xa, nói:

- Hoàng thiên sư, không biết các ngươi ngồi xem tà ma đến đây mà không động thủ là có mục đích gì? Chẳng lẽ các ngươi cùng một giuộc với đám tà ma kia?

- Ngươi nói bậy!

Một đám Thiên Sư Điện đệ tử trừng mắt cả giận nói.

- Tây Môn Tĩnh, ngươi đừng nói càn nói bậy!

Khương Bính tức khắc trừng mắt quát.

Hoàng thiên sư nhìn về phía hai người, nhóm người này đang lục đục nội bộ sao?

- Ta thì làm sao? Ta nói sai chỗ nào à?

Tây Môn Tĩnh trừng mắt nói.

- Bọn họ đều nói ngươi là miệng quạ đen, ngươi đừng khiến Hoàng thiên sư thật sự trở thành đồng lõa của tà ma chứ?

Khương Bính trừng mắt nói.

- Đúng vậy, đúng vậy!

Đám người Trương Chính Đạo, Mộ Dung lão cẩu sôi nổi gật đầu, vẻ mặt khẳng định.

Tây Môn Tĩnh: “............, Mẹ nó, ta bây giờ ngay cả khích tướng một chút cũng không được?

Hoàng thiên sư phía đối diện cũng tỏ ra kinh hoảng nhìn Tây Môn Tĩnh, vốn dĩ hắn không định giải thích, lúc này không mở miệng cũng không được.

- Đối phó tà ma thì chỉ đám các ngươi là đủ rồi, Thiên Sư Điện chúng ta lấy thân phận làm khách đến đây, sẽ không tham dự.

Nhưng ta sẽ không ngôi nhìn bá tánh gặp nạn, ta có thể ở lại trong thành bảo hộ bá tánh.

Hoàng thiên sư trầm giọng nói.

Mọi người nhìn Hoàng thiên sư, rốt cuộc có chút đề phòng.

Trên trời cao, Vương Khả vung song chưởng.

- Hàng long!

Vương Khả hét lớn.

ầm ầm ầm!

Lại thêm hai con lôi hỏa long bị Vương Khả hấp thu Thiên kiếp tử lôi hỏa trong cơ thể.

- Mẹ nó chứ, tu vi ta đang điên cuồng bạo trướng!

Vương Khả buồn bực nói.

Tám con lôi hỏa long từ tám phương đồng thời lao tới chỗ Vương Khả.

- Hàng long! Hút!

Vương Khả tung ra lực hút lớn nhất.

Một tiếng vang lớn, tám con lôi hỏa long đều nhanh chóng tan rã, bị Vương Khả điên cuồng hấp thu.

Giờ khắc này, đừng nói chỉ Tử Liên Nhân Hoàng đang chiến đấu ở phía xa, mà đám người Hoàng thiên sư, Mộ Dung lão cẩu cũng nhìn về phía Vương Khả.

- Này, rốt cuộc Vương Khả tu luyện công pháp gì thế?

Hoàng thiên sư nhìn về phía Trương Thần Hư.

Trương Thần Hư đen mặt:

- Ta nào biết?

- Ừ, Trương Thần Hư, sao ngươi lại nói chuyện với thiên sư?

Một đám Thiên Sư Điện đệ tử trừng mắt nói.

- Hừi Trương Thần Hư hừ lạnh, cũng không có phản ứng mọi người.

Mà giờ phút này, trên trời cao, Vương Khả lại hấp thu tám con lôi hỏa long, sắc mặt đỏ bừng.

- Xong rồi, lần này là không áp chế nổi, ta sắp không áp chế nổi!

Vương Khả nôn nóng nói.

Số lôi hỏa long còn lại đều nhằm về phía Vương Khả, mà tu vi Vương Khả cũng đã lên tới điểm cực hạn.

Oanh!

Quần long va chạm Vương Khả, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, thân thể Vương Khả tựa như một lỗ đen, cắn nuốt đám lôi hỏa long vào trong bụng, tình cảnh đó khiến mọi người trợn trừng hai mắt.

- Vương hoàng hậu này của chúng ta không phải là do yêu quái biến thành đấy chứ?

Có bá tánh ngơ ngác nói.

Ngoài thành, Trần Thiên Nguyên đối chiến Tử Liên Nhân Hoàng, Bất Giới hòa thượng đối chiến Tử Liên Thánh Sứ, Triệu Tiền Tôn đối chiến Tử Liên tam Võ Thần, trong lúc nhất thời đại chiến nổ vang, đất rung núi chuyển!

Thi Qủy thần đô, Thiên Phạt buông xuống, chúng tướng sĩ khó khăn cản trở, may mà quân trận thành thế, miễn cưỡng ứng phó được.

Giữa không trung, Vương Khả đối chiến hai mươi con lôi hỏa long, rốt cuộc ở thời điểm cuói cùng, Thiên Kiếp tử lôi hỏa trong hai mươi con lôi hỏa long đều bị hắn hút sạch vào cơ thể.

Sau khi tận sức hấp thu hết Phù Không Thạch, cuối cùng Vương Khả không chịu được nữa.

Oanh!

Một tiếng vang lớn, từ trong cơ thể Vương Khả bùng phát một luồng khí.

- Vương Khả?

Mọi người phía dưới lộ ra thần sắc khẩn trương.

- Căng bạo sao?

Hoàng thiên sư cũng híp mắt nhìn về phía Vương Khả.

U Nguyệt càng là vẻ mặt nôn nóng.

Lại thấy, sau khi luồng khí bùng phát khỏi người Vương Khả, cả người hắn trở nên nhẹ nhàng, không có lấy chút thương tổn nào.

- Nguyên Anh cảnh đệ cửu trọng?

Tây Môn Tĩnh trừng mắt nhìn về phía Vương Khả.

- Này, này mẹ nó cũng quá tà môn đi? Nhiều Thiên Kiếp tử lôi hỏa như thế mà Vương Khả không bị thương tí gì? Tu vi còn tăng lên một trọng?

Khương Bính cũng trừng mắt cả kinh kêu lên.

- Rốt cuộc Vương Khả tu luyện công pháp gì? Ai biết hắn tu luyện công pháp gì không?

Hoàng thiên sư cũng trừng mắt kinh ngạc hỏi.

Trước kia từng nghe nói qua, có cao nhân phong ấn lực lượng trong cơ thể Vương Khả, Vương Khả hóa giải lực lượng cao nhân nhiều lần, tu vi sẽ tăng lên, nhưng lúc này có nhiều người rốt cuộc phát hiện không thích hợp, ban nãy nhiều lôi hỏa long như vậy là phong ấn lực lượng sao? Nhất định là Vương Khả tu luyện công pháp nào đó! Nếu không, không có khả năng như thết Giờ khắc này, Hoàng thiên sư nổi lên lòng ham muốn mãnh liệt, nếu công pháp này thật sự tốt như thế, hắn cũng không tiếc chiếm cho riêng mình.

Đương nhiên, không phải ai cũng nhận ra công pháp Vương Khả huyền diệu, bá tánh trong thành thấy Vương Khả xử lý xong hai mươi con lôi hỏa long, tức thì hoan hô rầm trời.

Không ai biết hiện tại Vương Khả đang rất lo lắng, Nguyên Anh cảnh đệ cửu trọng, này là sắp đột phá nữa rồi đây, nhưng may mà lần này bản thân không cần suy tính quá mức, U Nguyệt có công đức hải khổng lồ, cũng cảm thấy yên tâm phần nào.