Bất Diệt Thần Vương

Chương 1653: Tử Liên Nhân Hoàng




- Hừ, một con lôi hỏa long cũng dám làm càn ở Thi Qủy thần đô?

Quân trận, Vạn đao quy nhất, trảm!

Triệu Võ Vương hồ to.

- Vâng!

Tướng sĩ trong thành rống to.

Chỉ thấy đông đảo tướng sĩ trong nháy mắt chuyển động, vô số đao cương được bổ ra, tức thì hội tụ thành một thanh đao cương trăm trượng, uy lực to lớn, nghênh thiên đồ long mà đi.

Một tiếng vang lớn, lôi hỏa long kia bị quân trận đao cương ầm ầm chém thành hai nửa, nổ mạnh võ tan.

- Ha ha ha ha ha ha, chẳng qua cũng chỉ như thết Bá tánh trong thành hưng phấn cười to.

Ban nãy Tử Liên Nhân Hoàng mang đến áp lực quá lớn, nhưng mới chiêu thứ nhất đã bị phá giải, liền khiến mọi người thả lỏng không ít, hóa ra cũng chỉ có vậy!

- Không đúng, không đúng!

Vương Khả đột nhiên biến sắc mặt.

Mọi người nghi hoặc nhìn về phía Vương Khả, liền thấy Vương Khả trừng mắt nhìn lôi hỏa long đã bị chém vỡ kia, lập tức trông thấy ngọai trừ lôi hỏa long bị chém vỡ ra, còn có một cục đá lớn khác cũng bị chém vỡ.

Vương Khả quá quen cục đá lớn này, quen thuộc đến mức vừa thấy nó Vương Khả đã tê hết cả da đầu.

- Thiên Đạo giám thị Phù Không Thạch?

Sắc mặt U Nguyệt nữ hoàng cũng biến đổi.

Trong lôi hỏa long có Thiên Đạo giám thị Phù Không Thạch?

- Không sai! Vương Khả, không phải ngươi đã mấy lần dùng Thiên Đạo giám thị Phù Không Thạch tới hại con ta sao? Hôm nay cũng cho các ngươi nếm thử mùi vị đó!

Tử Liên Nhân Hoàng ở xa xa lạnh lùng nói.

Oanh ca ca ca ca! Đột nhiên, trên không trung mây đen giăng đây, chỉ trong phút chốc, một cỗ Thiên Phạt khủng bố xông thẳng về phía hoàng thành.

Các tướng sĩ lại càng hốt hoảng, bởi vì ban nãy kẻ chém lôi hỏa long chính là bọn họ, nên giờ Thiên Phạt cũng là đánh tới chỗ bọn họ, Thiên Phạt khủng bố khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.

- Toàn quân không được loạn! Những tướng sĩ vung đao khi nãy tiếp tục vung đao ngăn cản Thiên Phạt buông xuống! Những tướng sĩ không vung đao không được ngênh kháng Thiên Lôi!

Trần Thiên Nguyên bỗng nhiên cả kinh kêu lên.

- Sư tôn, vừa rồi nhiều người vung đao như vậy, Phù Không Thạch này có ít cũng phải 400 cân, Phù Không Thạch mặc kệ bao nhiêu người, mỗi người đều phải chịu uy lực của 400 cân Thiên Phạt đó!

Vương Khả kêu lên.

- Không, bọn họ dùng chính là quân trận Vạn đao quy nhất, chỉ có một đao cương, Thiên Đạo sẽ mặc định bọn họ là một thể, số tướng sĩ này chỉ cần vẫn dùng Vạn đao quy nhất, Thiên Đạo sẽ không phân tán ra nhiều, quân trận không tiêu tan, bọn họ là một thể, ngàn vạn đừng rối loạn!

Trần Thiên Nguyên đáp.

- Nghe được không, vừa rồi những ai vung đao tiếp tục dùng Vạn đao quy nhất ngăn cản!

Vương Khả quát.

- Vâng!

Vô số tướng sĩ quát.

Mọi người đều biết, chỉ cần lúc này không phối hợp ăn ý, vậy sẽ chết chắc!

Ngẩng!

Đạo Thiên Phạt huyết sắc lôi long đầu tiên từ trên trời giáng xuống.

- Vạn đao quy nhất, trảm!

Vô số tướng sĩ hét lớn một tiếng.

Oanh!

Một tiếng vang lớn, quân trận chặn được cú va chạm đầu tiên.

- Các tướng sĩ còn lại bố trí quân trận lần nữa, bảo hộ Thi Qủy thần đô.

Triệu Võ Vương quát.

- Vâng!

Các tướng sĩ không phải chịu Thiên Phạt lập tức đáp lời.

Mà giờ phút này, Tử Liên Nhân Hoàng ở nơi xa cười lạnh nói:

- Vương Khả, ngươi cho rằng chỉ như vậy là kết thúc sao? Ngươi dùng Thiên Đạo giám thị Phù Không Thạch hại con ta nhiều lần, hiển nhiên trẫm cũng sẽ không tha cho ngươi dễ dàng như thế, những khổ sở con ta phải chịu, ngươi cũng phải chịu một lần, ra!

ầm ầm ầm!

Liên nhìn thấy bên trong Nhị Phẩm Tử Liên lần thứ hai bay ra hai mươi quả cầu lôi điện màu tím, vừa xuất hiện liền nhanh chóng bành trướng, rồi hóa thành hai mươi con lôi hỏa long màu tím.

Hai mươi con lôi hỏa long bọc Thiên Đạo giám thị Phù Không Thạch bay lên, một cỗ uy hiếp thật lớp bao phủ toàn bộ Thi Qủy thần đô.

- Đi! Công kích Vương Khả, nếu Vương Khả không ứng chiến, thì hủy diệt Thi Qủy thần đô, san bằng nơi này thành bình địa!

Tử Liên Nhân Hoàng hung hãn nói.

Quần long rít gào, xông thẳng đến Thi Qủy thần đô.

Ngay lúc này, bá tánh toàn thành đều lạnh sống lưng, ban nãy chỉ mới một lôi hỏa long màu tím đã dẫn tới Thiên Phạt diệt thế, hiện giờ lại tới hai mươi con lôi hỏa long nữa, này, này, làm thế nào cho phải? Thi Qủy thần đô sắp bị san thành bình địa rồi! Trong mỗi một con đều có 400 cân Thiên Đạo giám thị Phù Không Thạch!

Hai mươi con lôi hỏa long màu tím mang trong mình Thiên Đạo giám thị Phù Không Thạch bay tới, tất cả mọi người đều cảm thấy da đầu tê dại một trận, đây là muốn tiêu diệt hoàn toàn Thi Qủy thần đô sao?

Dùng Phù Không Thạch chơi người khác rất đã, nhưng Vương Khả không hề nghĩ tới, chính mình cũng có một ngày bị người khác dùng thứ này đối phó lại.

Thứ này không hề đơn giản ngăn cản lại là xong chuyện, mà kết cục chính là đồng quy vu tận!

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Một khối Thiên Đạo giám thị Phù Không Thạch đã suýt phế bỏ quân trận trong thành, giờ hai mươi cái không phải là xong đời?

Mộ Dung lão cẩu sắc mặt hốt hoảng nói.

- Không ngăn cản được, trừ phi có người lấy cái chết bù vào! Hơn nữa còn phải là Nguyên Anh cảnh trở lên mới có thể vượt qua lôi hỏa, chạm được vào Thiên Đạo giám thị Phù Không Thạch, hơn nữa khí tức lôi hỏa long rất mạnh, một người chắc chắn lo không xuể, trừ phi có hai người hi sinh bản thân gánh chịu Thiên Phạt ngay tại chỗ, mới có thể cứu được bá tánh!

Một chiến tướng nói.

Ngay sau đó, ánh mắt một đám Chiến Thần Điện chiến tướng trở nên cương quyết.

- Ta tới chắn một cái.

Mộ Dung lão cẩu cắn chặt răng.

- Ta tới chắn một cái!

- Ta tới!

sỹ} {he hÝ 6Ý 1 Ve Một đám chiến tướng lộ ra thần sắc bi tráng, giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía những lão binh này.

Tuy rằng thường ngày bọn họ luôn tỏ ra là một đám gió chiều nào xoay chiều đó, ham món lợi nhỏ, nhưng trong giây phút cần hi sinh cho bá tánh thì không ai lùi bước, sẵn sàng lao lên trời cao.

- Câm miệng, nghe ta chỉ huy!

Vương Khả tiếng quát.

- Vương Khả, hiện tại còn chỉ huy thế nào? Nhớ đem tiền bán máu của ta đưa cho cháu ta!