Vương Khả trịnh trọng nói.
- Hả?
Mọi người nhìn về phía Vương Khả.
- Ma Tôn, ta xem như đã nhìn ra, Ác Hoàng cùng Tứ liên Nhân hoàng, các đại thánh sứ đều đã trở mặt, tuy rằng cố kỵ mặt mũi, không có động tĩnh lớn, nhưng ở trong tối đã đấu đá lung tung, không bằng mượn cơ hội làm chúng ta lớn mạnh! Nhiếp Thanh Thanh là tức phụ của lão Chu, cũng coi như người một nhà! Ta lập tức viết thư gửi Hoàng Thiên Phong, nhờ hắn hỗ trợ. Ngươi lập tức nói cho Ác Hoàng, chỉ cần Ác Hoàng gật đầu, Hoàng Thiên Phong phụ trách xét duyệt, hắn thông qua, hết thảy liền thành ! Hơn nữa, nhất phẩm bạch liên cũng ở trong tay Nhiếp Thanh Thanh, chúng ta liền đem chuyện này thay đổi, giống lúc ta thay đổi vị trí của Hồng liên thánh sứ! Nhiếp Thanh Thanh cũng có thể!
Vương Khả lập tức nói.
Ma Tôn dường như lâm vào trầm tư.
- Ma Tôn, binh quý thần tốc, trước khi bị Tứ liên Nhân hoàng làm khó dễ, chúng ta muốn bố trí sẵn mọi việc. Ta nghĩ, chỉ cần làm Tứ liên Nhân hoàng khó chịu, Ác Hoàng hẳn là sẽ đồng ý. Đến lúc đó, ta lại viết một ít tội trạng của Bạch liên thánh sứ, việc này liền hạ màn!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Được!
Ma Tôn cũng cực kỳ dứt khoát.
Nháy mắt, hắn đem Tiên Thiên tuyết ma chủng đánh vào trong cơ thể Nhiếp Thanh Thanh.
- AI Nhiếp Thanh Thanh tức khắc kêu lên một tiếng sợ hãi, quanh thân toát ra một lượng hàn khí lớn, trên đỉnh đầu, nhất phẩm bạch liên chậm rãi nở ra, dường như đang trợ giúp Nhiếp Thanh Thanh luyện hóa ma chủng.
Vương Khả nhanh chóng viết thư, chuẩn bị nhờ Ma Tôn mang đến cho Hoàng Thiên Phong!
- Ma Tôn, phong thư này ngươi mang đi! Nhanh lên, trước khi Tứ liên Nhân hoàng kịp phản ứng lại, phải nhanh chóng đem thánh chỉ chứng thực. Khi ấy ta có thể cãi lại! Đến lúc đó, cũng không cần lo lắng nữa!
Vương Khả trịnh trọng đem phong thư đưa cho Ma Tôn.
- Ngươi giao lưu cũng rộng rãi quá nhỉ!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Ách, con người Nhân hoàng cũng không tệ lắm! Chính là miệng có điểm thiếu đánh!
Vương Khả cười nói.
Chu Hồng Y đứng một bên bày ra vẻ mặt cổ quái nhìn về phía Vương Khả, còn có người miệng có thể thiếu đánh hơn ngươi?
- Lão Chu, tu vi hiện tại của người cách Võ Thần cảnh bao xa?
Vương Khả tò mò hỏi.
- Cái gì bao xa? Ngươi cho rằng tu luyện dễ dàng như vậy?
Chu Hồng Y trừng mắt nói.
- Không dễ dàng sao?
Vương Khả sửng sốt.
Chu Hồng Y đen mặt nhìn về phía Vương Khả.
Chính xác, lúc này mới bao lâu đâu, Vương Khả đã đến Nguyên Anh cảnh cao cấp. Mẹ nó, mỗi ngày ở bên ngoài chơi bởi, tu vi còn có thể thăng cấp nhanh như vậy, ngươi rốt cuộc luyện như thế nào vậy?
- Chu Hồng Y hẳn là đỉnh nguyên thần cảnh, lần trước ngươi cho hắn chân huyết của Hồng liên thánh sứ, vừa vặn hợp thể chất hắn, đáng tiếc, chỉ có một phần, nếu là lại có một phần, hắn có thể lại tiến thêm một bước!
Ma Tôn phân tích nói.
- Đúng!
Chu Hồng Y gật gù.
- À, chỗ ta còn có một phần!
Vương Khả lập tức lấy ra thi thể của Thi Quỷ quốc sư.
- Đây là... ! Vương Khả, ngươi giết?
Chu Hồng Y kinh ngạc nói.
Tuy rằng phía trước dường như có nghe Bạch liên thánh sứ nhắc tới, nhưng nhìn một Võ Thần cảnh chết ở trong tay Vương Khả, Chu Hồng Y vẫn có chút không thể tin tưởng.
Mẹ nó, vậy cái chết lần trước của Long Hoàng không phải trùng hợp? Thật là Vương Khả xử lý?
- Ây, ăn may, ta chỉ là ăn may thôi, là Bạch Liên Thánh Sứ giết hắn, không liên quan đến ta!
Vương Khả lập tức phủi bỏ trách nhiệm.
Trong lúc nhất thời, mọi người trên đảo đều đen mặt nhìn về phía Vương Khả. Ngươi cho rằng nói như vậy, chúng ta sẽ tin tưởng sao?
Mẹ nó, coi chúng ta là đồ ngu sao?
- Được rồi, Chu Hồng Y, thu chân nguyên huyết! Đừng dài dòng nữa!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Được!
Chu Hồng Y đáp lời.
Ngay lập tức, Chu Hồng Y bắt đầu há mồm hút lấy, đem chân nguyên huyết của Thi Quỷ quốc sư rút ra hút sạch sẽ.
Vương Khả lại không có đòi tiền, rốt cuộc, hắn kêu Chu Hồng Y hỗ trợ mấy lần, Chu Hồng Y tuy rằng cằn nhằn, nhưng vẫn là không chút do dự đến. Nếu không phải có Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh hỗ trợ, hết thảy cũng sẽ không thuận lợi như vậy.
Trong lúc mấy người Vương Khả đang nói chuyện, cách đó không xa, Bất Giới hòa thượng bỗng nhiên tiến lên một bước, chắp tay trước ngực:
- A di đà phật!
Mọi người nhìn về phía Bất Giới hòa thượng.
- Bất Giới, ngươi làm gì? Không thể nhìn lão Chu uống máu? Thi Quỷ quốc sư đều đã chết, ngươi còn phải bất bình cho hắn? Hắn cũng không phải là người tốt!
Vương Khả trừng mắt nói.
Nhưng, Bất Giới hòa thượng lại không có nhìn về phía Vương Khả, mà bỗng nhiên nhìn về phía Ma Tôn.
- Ngươi là ai? Vì cái gì trên người của ngươi có hơi thở của sư tôn ta?
Bất Giới hòa thượng nhíu mày nhìn về phía Ma Tôn.
- Sư tôn? Bất Giới, ngươi nói cái gì?
Vương Khả trừng mắt nói.
Ma Tôn sát tính rất lớn, ngươi đừng chọc giận Ma Tôn, hắn sẽ thịt ngươi đấy.
- Sư tôn? Là ngươi chuyển thế sao?
Bất Giới hòa thượng bỗng nhiên đỏ mắt.
- Bất Giới, ngươi điên rồi, nói hươu nói vượn cái gì?
Vương Khả trừng mắt nói.
Ma Tôn nhìn chằm chằm Bất Giới hồi lâu, bỗng nhiên trầm giọng nói:
- Hắn tìm ngươi?
Ong!
Liền nhìn thấy, trong tay áo Ma Tôn xuất hiện một quả xá lợi tử, xá lợi tử run lên, toát ra một đoàn quang ảnh.
Trong quang ảnh không phải ai khác mà chính là quang ảnh của người không lâu trước đây còn ở phù không ngục giam, Đại quang minh Bồ Tát dùng để phong ấn trấn áp Ác Hoàng kia.
- Đây là, cái xá lợi tử kia? Không phải ở trong tay Long Ngọc sao?
Sao lại ð đây... ?
Vương Khả nhìn về phía Ma Tôn kinh ngạc nói.
- Ta mượn Long Ngọc dùng một chút, tạm ở chỗ ta, ngươi còn muốn hỏi?
Ma Tôn nhìn về phía Vương Khả.
- Không, không! Ta tùy tiện nói thôi!
Vương Khả lập tức rút lui.
- Sư tôn? Thật là ngươi?
Bất Giới hòa thượng bỗng nhiên chắp tay trước ngực, quỳ lạy, kích động nhìn về phía đoàn quang ảnh kia.
Giờ khắc này, Bất Giới hòa thượng hai mắt rưng rưng, vẻ mặt kích động cùng bi thương. Cảm xúc đan xen, toàn thân rung động.
- Sư tôn, ta rất nhớ ngươi, bọn họ nói ngươi chết ở trong thần châu, chết không toàn thây, sư tôn, đệ tử rốt cuộc lại gặp được ngươi!