Ma Tôn lạnh lùng nói.
- Ngươi!
Tử Liên Thánh Sứ trừng mắt kinh giận nói.
Lúc này Tử Liên Thánh Sứ cũng bị làm cho tức giận không nhẹ.
Tiến đến cứu Bạch Liên Thánh Sứ cũng cứu không được, ở trước mặt Hắc Liên Thánh Sứ, lại có loại cảm giác không thể ngăn cản.
Chuyện này không có khả năng, khí thế Hắc Liên Thánh Sứ bá đạo như vậy từ bao giờ?
Tử Liên Thánh Sứ trừng mắt nhìn Ma Tôn, siết chặt nắm tay, cuối cùng lại không nói thêm một chữ nào nữa.
- Tử Trọng Sơn? Là ngươi? Tử Trọng Sơn?
Vương Khả ở nơi xa kinh ngạc kêu lên.
Không chỉ có Vương Khả kêu lên, Bất Giới hòa thượng, Chu Hồng Y, Nhiếp Thanh Thanh đều mở to hai mắt nhìn, này không phải Tử Trọng Sơn sao?
Bên trong Thập Vạn Đại Sơn, tông chủ lúc trước của Kim Ô tông, là Ma giáo ca ca của đệ tam đường chủ Tử Bất Phàm.
Vương Khả nhớ rất rõ, lúc trước Tử Trọng Sơn phát hiện bị Hoàng Hữu Tiên đám người tính kế, nản lòng thoái chí, nói phải rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, nói bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn có một tiền bối thực coi trọng hắn, hắn lúc trước chỉ là Nguyên Anh cảnh đỉnh, như thế nào lại biến thành Tử Liên Thánh Sứ?
- HừI Tử Trọng Sơn đứng ở nơi xa hừ lạnh một tiếng, không để ý đến đám người Vương Khả phía dưới, quay đầu đi xa.
- Hô!
Nháy mắt, Tử Trọng Sơn biến mất ở trước mắt mọi người.
- Ta không hoa mắt đi? Lão Chu, vừa rồi đó là Tử Trọng Sơn sao?
Có phải ta nhìn lầm rồi?
Vương Khả nhìn về phía Chu Hồng Y.
- Hẳn là Tử Trọng Sơn, chính là, hắn giống như không quen biết chúng ta?
Chu Hồng Y kinh ngạc nói.
Chu Hồng Y cùng hắn giao thủ nhiều lần, sao có thể nhìn lâm.
- Tử Trọng Sơn, không sai, là hắn, nốt ruồi trên mặt hắn không lâm được, chính là hắn!
Nhiếp Thanh Thanh cũng kinh ngạc suy yếu nói.
- Tử Trọng Sơn biến thành Tử Liên Thánh Sứ? Phát tài liền trở mặt không nhận người quen? Ta lúc trước còn đã cứu hắn mài!
Vương Khả kinh ngạc nói.
- A di đà phật, Tử Liên Thánh Sứ ở hai ba trăm năm trước liền tồn tại, vừa rồi chỉ sợ không phải Tử Trọng Sơn!
Bất Giới hòa thượng nhíu mày nói.
- Ngươi nói cái gì?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Là phân thân, phân thân của Tử Liên Thánh Sứ! Hắn luyện hóa thân hình của Tử Trọng Sơn, đem Tử Trọng Sơn luyện hóa thành phân thân của chính mình!
Ma Tôn nói.
- Cái gì? Phân thân? Tử Trọng Sơn bị luyện? Nói như vậy, Tử Trọng Sơn đã chết?
Sắc mặt Vương Khả biến đổi.
- Chính là dùng thủ pháp giống Bạch Liên Thánh Sứ! A, Tử Liên Thánh Sứ, quả nhiên không phải là một nhân vật đơn giản!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Tử Trọng Sơn đã chết? Lão Chu, ngươi cần phải đề phòng Tử Bất Phàm, nếu nàng biết, nói không chừng sẽ làm việc ngốc!
Vương Khả nhìn về phía Chu Hồng Y.
Chu Hồng Y trừng mắt nhìn Vương Khả, ngươi nhắc Tử Bất Phàm làm gì? Không thấy được Nhiếp Thanh Thanh ở bên cạnh sao?
Ngươi muốn khơi mào chiến tranh gia đình ta à?
- Tử Bất Phàm giúp ta xử lý công chuyện, hẳn là còn không biết, ngươi nói không sai, Tử Bất Phàm nếu biết được Tử Trọng Sơn bị luyện thành phân thân, chỉ sợ... !
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Ma Tôn, ngươi vừa rồi không có xử lý Tử Trọng Sơn, là nể mặt Tử Bất Phàm sao?
Vương Khả tò mò hồi.
- Không, giết một cái phân thân không tính cái gì, diệt cỏ tận gốc, ta không muốn động thủ, một khi động thủ, sẽ tóm hết phân thân cùng bản thể, một lưới chém hết!
Ma Tôn trầm giọng nói.
Vương Khả lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn về phía Ma Tôn, quả nhiên, vẫn là vị Ma Tôn có sát tâm thật lớn ngày nào!
- Ma Tôn, ngươi giết Bạch Liên Thánh Sứ, bị Tử Liên Thánh Sứ thấy được, có thể... ! Ma đạo các đại nhân hoàng, chỉ sợ muốn tìm chúng ta phiền toái, ngài càng là... !
Vương Khả bỗng nhiên lo lắng nói.
Ma Tôn lại lắc đầu:
- Không sao, ta đã hướng báo cho Ác Hoàng, huống hồ, là Ác Hoàng muốn ta tìm cớ giết chết Bạch liên thánh sứ.
- A? Ác Hoàng? Chẳng lẽ..., ta liền biết, ta liền biết bọn họ tính kế Ác Hoàng, Ác Hoàng không có khả năng dễ dàng buông tha bọn họ, Ác Hoàng ngày ấy kêu ngươi đơn độc lưu lại, chính là an bài nhiệm vụ ám sát?
Ánh mắt Vương Khả đột nhiên sáng lên.
- Không sai, Ác Hoàng không thể động thủ, muốn mượn tay ta giết người!
Ma Tôn nói.
- Bạch Liên Thánh Sứ, đáng đời!
Vương Khả hưng phấn nói.
- Ma Tôn, sao ngươi tìm được chúng ta?
Chu Hồng Y hiếu kỳ nói.
- Trong khoảng thời gian này, Bạch Liên Thánh Sứ ẩn tàng thân hình, ta vẫn luôn tìm không thấy hắn. Sau khi ta bế quan điều tức một phen, vừa vặn nghe được Vương Khả ở Thi quỷ hoàng triều nháo loạn, liền tới nhìn xem. Không khéo, bỗng nhiên nhìn đến thiên phạt kiếp vân từ nơi xa bay qua, ta liền đoán được là Vương Khả làm, liền theo tới!
Ma Tôn nói.
- Ách, kia thật đúng là trùng hợp!
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, trùng hợp a! Vương Khả, đối U Nguyệt công chúa, ngươi thật đúng là tận hết sức lực!
Ma Tôn bỗng nhiên nhìn về phía Vương Khả.
- Ách, cái này... !
Vương Khả bày ra về mặt xấu hổ.
Ma Tôn có thể đi nói cho Long Ngọc biết không? Đến lúc có thể gấy ra mẫu thuẫn gia đình không! Chuyện này cũng không thể tiếp tục nói, cần thiết tách ra đề tài.
- Ma Tôn, Tiên Thiên tuyết ma chủng này trong tay ngươi, hữu dụng sao?
Vương Khả lập tức ngắt lời nói.
- Hừi Ma Tôn trừng mắt nhìn mắt Vương Khả.
Nhưng Ma Tôn vẫn là nhìn về phía Tiên Thiên tuyết ma chủng trong tay:
- Không hữu dụng. Ngươi muốn như thế nào?
- Không hữu dụng, vậy không bằng cho Nhiếp Thanh Thanh đi!
Nhiếp Thanh Thanh là tuyết ma đời thứ hai, luyện hóa ma chủng có thể trực tiếp trở thành Tiên Thiên tuyết ma!
Vương Khả lập tức nói.
- Cho Nhiếp Thanh Thanh? Ngươi có biết tuyết ma chủng này ta muốn đưa cho Ác Hoàng để báo cáo kết quả công tác, Ác Hoàng sẽ dùng nó đi trấn an Bạch liên Nhân hoàng, dìm chuyện giết Bạch Liên Thánh sứ xuống.
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Không, ta cảm thấy, Ác Hoàng dù sao đã cùng Tứ liên Nhân hoàng trở mặt, hà tất phải nịnh bợ bọn chúng chứ? Đưa Tiên Thiên tuyết ma chủng cho Bạch liên Nhân hoàng không phải cổ vũ thực lực của hắn sao? Hắn còn có thể tạo lại một cái cường giả tuyệt thế, không bằng cổ vũ chúng ta đi! Cho Nhiếp Thanh Thanh, sau đó, chúng ta cùng nhau đưa Nhiếp Thanh Thanh lên thành Bạch Liên Thánh Sứ mới!