- Thi Quỷ quốc sư, ngươi biết rồi đấy, ngươi xử lý Vương Khả không sao cả, nếu ngươi đám đả thương muội muội ta thì không ai cứu được ngươi đâu!
Nói rồi Khương Bính xông thẳng chiến trường Mộ Dung lão cẩu cách đó không xa.
Mà giờ phút này, Thi Quỷ quốc sư cũng âm tình bất định nhìn về phía Vương Khả, ngươi tự tin kiểu quái gì? Chẳng lẽ, còn có cái gì ta không biết?
- Tây Môn Tĩnh, sững sờ ở nơi này làm gì? Đi hỗ trợ đi!
Vương Khả thúc giục nói.
- Lão sư, ta muốn nói là... !
Tây Môn Tĩnh muốn mở miệng.
- Đừng nói, ngươi ngàn vạn đừng nói gì cả, ngày thường nói thì không sao, giờ thời khắc hai quân giao chiến, chiến đấu kịch liệt nhất, miệng qua đen ngươi sẽ gia tăng vô số phiền toái cho ta, đi hỗ trợ là được, nghe lệnh hành sựt Vương Khả thúc giục nói.
- Ta muốn nói... !
Tây Môn Tĩnh nôn nóng nói.
- Ngươi muốn? Vậy khi nào đến lượt ta muốn? Mau đi đi... !
Vương Khả thúc giục nói.
Tây Môn Tĩnh đứng tại chỗ, nghẹn thật là khó chịu, sao cũng không nói nên lời.
Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Tây Môn Tĩnh, ngươi ngu à?
Mẹ nó, một hai phải hố ta là sao? Bảo ngươi đi hỗ trợ đánh nhau, ngươi nghẹn như táo bón là cái kiểu gì?
- Vương Khả, thôi, Thi Quỷ quốc sư còn tại đây, tam ca qua hỗ trợ, bên kia đã hòa hoãn không ít!
Ú Nguyệt công chúa khuyên nhủ.
Vương Khả hung hăng trừng Tây Môn Tĩnh:
- Trước khi tới đã nói rất rõ là phảin nghe lệnh hành sự, tới rồi liền không nghe lời, biết thế không mang theo ngươi, hừ, cũng do sư nương ngươi cầu tình, bằng không ta viết ra hành vi ngươi cãi lời sư mệnh, xem cha ngươi có đánh ngươi không!
- Lão sư, ngươi nghe ta nói, ta... !
Tây Môn Tĩnh nôn nóng nói.
- Ngươi câm miệng! Không cho nói!
Vương Khả trừng mắt nói.
Tây Môn Tĩnh:
“ua! Mẹ nó, hôm nay không được nói? Ta thật sự có chuyện rất quan trọng muốn nói mài!
Vương Khả quay đầu nhìn về phía Thi Quỷ quốc sư cách đó không xa:
- Ngại quá, sai đồ bất hảo, quấy rầy chúng ta nói chuyện, chúng ta vừa nói đến chỗ nào rồi?
Thi Quỷ quốc sư:
— „sj Ta nào biết ngươi nói đến chỗ nào?
- À đúng rồi, ngươi vừa nói ta không dùng Phù Không Thạch? Cái này ta không thể bảo đảm với ngươi, ta chỉ chắc chắn rằng nếu ngươi động thủ, ta sẽ làm ngươi chết!
Vương Khả thở sâu nói. Lần trước Ma Tôn cho mình công đức, mình đã rót vào Đại Thiên bất diệt thần kiếm, công đức nhiều hơn lần trước trảm Long hoàng, Đại Thiên bất diệt thần kiếm còn có thể tự động hộ chủ, giờ phút này Vương Khả có chỗ dựa.
- Vương Khả, ngươi cho rằng ta chỉ đang hù dọa đại?
Thi Quỷ quốc sư trầm giọng nói.
- Tới đi!
Vương Khả trừng mắt tự tin nói.
Thi Quỷ quốc sư:
tuy Mẹ nó, hôm nay rốt cuộc làm sao vậy? Vì sao tà môn thế? Rốt cuộc phân đoạn nào xảy ra vấn đề? Vì lý do gì mà Vương Khả tự tin như thế?
- U Nguyệt, ta nhìn Thi Quỷ quốc sư, ngươi mở kết giới quan tài Thi Quỷ thần điện, vào trong lấy ngự tỉ!
Vương Khả nói.
- Nhưng mà... !
U Nguyệt công chúa lo lắng Vương Khả. Tuy rằng trước khi tới, Vương Khả đã nói với U Nguyệt rằng mình còn có chỗ dựa, đối mặt Võ Thần cảnh cũng không sợ, nhưng U Nguyệt cũng còn có chút lo lắng.
- Yên tâm đi, ân oán giữa ta và Thi Quỷ quốc sư cũng nên chấm dứt!
Vương Khả nói.
- Vương Khả, không cần thiết... !
U Nguyệt công chúa lo lắng nói.
- Cái gì không cần thiết? Ta đã tra tư liệu, sau khi ngươi được sinh ra không lâu Thi Quỷ quốc sư mới thiết lập ở Thi Quỷ hoàng triều, xem như một quân cờ Đại Thiện Hoàng triều đánh vào Thi Quỷ hoàng triều, hừ, ta hỏi Triệu Võ Vương lúc trước ai tố giác nương ngươi là ma, lão Triệu nói không biết, vẫn lưu truyền từ lúc trước! Nhưng phía trước, ai biết nương ngươi là ma? Chỉ có cha ngươi! Vậy tin tức này ra ngoài như thế nào? Khẳng định là cha ngươi Thiện Hoàng để lộ! Việc bí ẩn như thế, Thiện Hoàng sẽ không nói bậy khắp nơi, cùng lắm chỉ ở nhà không cẩn thận lỡ lời, mà người có thể nghe lén Thiện Hoàng nói chuyện, trừ bỏ hậu cung cha ngươi còn có thể có ai? Nếu phi tần hậu cung biết cũng không dám loạn truyền, nhiều nhất cho nhỉ tử biết, đó chính là tam đại Thái Tử biết được việc này, mà Thi Quỷ quốc sư là đồ đệ đại Thái Tử khương đệ nhất, rất có thể, hết thảy đều là kế hoạch của khương đệ nhất, tin tức nương ngươi là ma chính là do Thi Quỷ quốc sư nói ra!
Vương Khả thở sâu nói.
Thi Quỷ quốc sư đen mặt:
- Ngươi chỉ suy đoán thôi!
- Không sai, ta suy đoán, ngươi dám nói không phải ngươi sao?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Không phải ta!
Thi Quỷ quốc sư trừng mắt nói.
- Ngươi dám thề không? Nếu ngươi là đám lấy danh nghĩa khương đệ nhất thể, ngươi nói đối, khương đệ nhất sẽ nổ mạnh mà chết, ngươi dám thể, ta liền thừa nhận ta đã đoán sai!
Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Thi Quỷ quốc sư.
Thi Quỷ quốc sư mặt run rẩy, ngươi đặc nương, loại lời thể này, ta có thể thề sao? Dù ta không nói dối, ta cũng không dám dùng sư tôn để thể! Ngươi có thể không vô lý như vậy hay không? Nói nữa, ngươi có thừa nhận đoán sai liên quan gì tới ta?
- Ngươi xem, hắn không dám? Hắn thừa nhận!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Vương Khả, ngươi đặc nương... !
Thi Quỷ quốc sư trừng mắt cả giận nói.
- Thật là ngươi? Thi Quỷ quốc sư, là ngươi phái người tố giác nương ta? Ta nhớ ra rồi, lúc trước phong ấn tu vi ta, đuổi ta đi Thi Quỷ hoàng triều, cũng là ngươi... !
U Nguyệt công chúa sắc mặt khó coi nói.
- U Nguyệt, yên tâm, ta giúp ngươi trả thù, hôm nay nếu hắn dám động thủ, ta lập tức giết hắn! Nếu hắn không dám, đợi lát nữa chờ Triệu Võ Vương cởi bỏ thôi miên tôn Võ Vương, tiền Võ Vương, lại cùng động thủ bắt Thi Quỷ quốc sư lại, đến lúc đó thẩm vấn một phen!
Vương Khả an ủi nói.
- Ngươi, Vương Khả, ta muốn giết hắn!
U Nguyệt công chúa mặt lộ vẻ hận sắc.
- Không cần ngươi động thủ, ta tới là được!
Vương Khả tức khắc can ngăn nói.
- Không, ta muốn tự tay báo thù!
U Nguyệt công chúa hồng con mắt.
- Ngươi còn phải lấy ngự tỉ, ngươi phải giữ tỉnh táo mới được. Ta tới động thủ, yên tâm, ngươi ta còn phân biệt cái gì, ta giết hắn cũng thết Vương Khả khuyên nhủ.
- Nhưng... !
Ú Nguyệt công chúa có chút không cam lòng.