Bất Giới hòa thượng lập tức trừng mắt nói.
Mọi người:...... !
Quả nhiên là cùng một loại với Vương Khả. Mẹ nó chứ, cầm tiền còn phải dùng công đức rương che lấp!
- Lão Tiền, ngươi làm gì? Ngươi điên rồi, ngươi phía trước không phải đáp ứng chúng ta sao? Sao giờ lại hợp tác với Hoàng Soái Phi?
Triệu Vũ Vương trừng mắt nói.
Tiền Võ Vương lạnh lùng nhìn về phía Triệu Vũ Vương:
- Hừ, không liên quan đến ngươi!
- Tiền Võ Vương, tiếp tục động thủ!
Hoàng Soái Phi nói.
- Được!
Tiền Võ Vương gào to một tiếng, lại đánh về phía Vương Khả - A di đà phật, La Hán quyền!
Bất Giới hòa thượng gào to.
Râm! Rầm! Rầm!
- Bất Giới hòa thượng, ngươi nhìn chằm chằm tiền Võ Vương là được!
Vương Khả hô lớn về phía bầu trời.
- Được rồi!
Bất Giới hòa thượng lập tức đồng ý.
Không trung nháy mắt kịch liệt nổ vang. Cũng may có tam trọng quan đại trận, đánh sâu vào dư ba cũng không thể ảnh hưởng ngoại giới, thậm chí bá tánh đều không có nghe được một tia thanh âm.
- Lão Tiền, ngươi điên rồi?
Triệu Vũ Vương phẫn nộ quát.
- Lão Triệu, ngươi cũng đừng nóng vội, lão Tiền hẳn là bị thôi miên, ngươi nên chú ý tên Hoàng Soái Phi này!
Vương Khả nói.
- Cái gì? Thôi miên? Võ Thần cảnh cũng có thể bị thôi miên?
Triệu Võ Vương cả kinh kêu lên.
- Ta không có tin tức chính xác, nhưng mà khẳng định có quan hệ với quyền trượng đầu thỏ trong tay hắn, đợi lát nữa cẩn thận một chút! Nếu có thể, đoạt lấy thứ đó!
Vương Khả nói.
- Đáng chết, Hoàng Soái Phi, ngươi tìm chết!
Triệu Vũ Vương trừng mắt nói.
Hoàng Soái Phi cũng sầm mặt lại:
- Vương Khả, các ngươi biết được?
- Này có cái gì khó? Sau cuộc nói chuyện tình yêu luân hồi kia, chúng ta liền toàn đoán được ! Ngươi cho rằng mấy ngày nay ta trì hoãn là vô ích à? Ta không cần suy xét đến hiệu quả thôi miên của ngươi sao! Vương Khả trừng mắt nói.
- Hừ, một khi đã vậy, kia cũng không cần giả vờ nữa, Tôn Võ Vương!
Hoàng Soái Phi lạnh lùng nói.
- Vâng!
Lại vang lên một tiếng hét.
Nháy mắt, một đạo kim quang lần thứ hai xông thẳng về phía Vương Khả.
- Lão Tôn, ngươi cũng trúng chiêu?
Sắc mặt Triệu Vũ Vương biến đổi, liền phải tiến lên.
- Thiên sư lĩnh vực!
- Thiếu âm dương đại trận!
Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư gào to hai tiếng, tức khắc, một cái đại cầu nháy mắt bao Tôn Võ Vương vào bên trong. Đồng thời, Trương Thần Hư, Trương Chính Đạo mang theo hai cái người áo đen xông qua.
ầm ầm ầm!
Trong Thiên sư lĩnh vực phát ra từng đợt nổ vang.
- Trương Thần Hư, ngươi dám đối nghịch với ta?
Hoàng Soái Phi trừng mắt cáu giận nói.
- Ai nha, A Phi, ngươi kích động cái gì? Ta đều có thể nghĩ đến chiêu thức của các ngươi, sao các ngươi không thể nghĩ được chiêu thức của ta chứ? Thiên sư lĩnh vực của Trương Thần Hư khi trước lúc đối phó với đại trưởng lão Tuyết Ma Sơn cả thiên hạ đều biết, chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới?
Vương Khả trừng mắt nói.
Hoàng Soái Phi lạnh lùng nhìn về phía Vương Khả.
Không phải hắn không nghĩ tới, mà hắn khinh thường Trương Thần Hư, ai ngờ hắn lại có lá gan ấy, Trương gia hắn không nghĩ ở Diêm La hoàng triều lăn lộn sao?
- Được, Thi Quỷ quốc sư, A Phi, còn muốn đánh sao? Ta mang cả một đoàn người áo đen, các ngươi lại động thủ, ta không cam đoan các ngươi có thể tồn tại nga!
Vương Khả nói.
Sắc mặt của Hoàng Soái Phi, Thi Quỷ quốc sư đều biến đổi. Ai có thể nghĩ đến, Vương Khả cư nhiên dự đoán được kế hoạch của họ.
Tứ đại Võ Thần cảnh, vốn dĩ niết các ngươi liền cùng niết cái con kiến giống nhau, kết quả... !
Giờ khắc này, Khương Bính cũng kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả, phía trước hắn vẫn luôn cho rằng Vương Khả chỉ biết nói nhảm, hiện tại mới phát hiện, lúc này đây, là chính mình quá lỗ mãng. Vương Khả làm việc suy xét rất chu toàn.
~ Lão sư,,... !
Tây Môn Tĩnh đứng ở bên cạnh giống như muốn mở miệng.
- Câm miệng!
Vương Khả đột nhiên kêu lên.
Tây Môn Tĩnh sửng sốt.
- Khóa miệng lại, ngươi không cần nói chuyện!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ta...
Tây Môn Tĩnh trừng mắt nhìn về phía Vương Khả.
- Không sai, Tây Môn Tĩnh, miệng qua đen, ngươi ngàn vạn ngàn vạn đừng mở miệng, kiên nhẫn một chút, sắp xong rồi!
Mộ Dung lão cầu cũng đột nhiên nói.
Tây Môn Tĩnh:...... !
Cách đó không xa, Thi Quỷ quốc sư, Hoàng Soái Phi cũng trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, các ngươi bỗng nhiên bắt đầu nội chiến là sao vậy?
- Vương Khả, lão Tiền, lão Tôn trúng chiêu, ngươi còn giữ đồ có thể hóa giải thôi miên không?
Triệu Vũ Vương nhìn về phía Vương Khả.
- Có, ây, ở hai cái bình này, cho ngươi, ngươi nhét vào trong miệng bọn họ là được!
Vương Khả lập tức lấy ra hai cái bình thủy tỉnh.
- Đây là?
Triệu Vũ Vương nghi hoặc nhìn màu vàng xoay tròn trong bình thủy tinh.
- Ách, thứ này đồ vật bình thường đựng không được, ta dùng hình thức xoắn ốc, làm này bên trong xoay tròn, lợi dụng nguyên lý lực ly tâm, làm nó tạm thời bảo trì trạng thái này, ngươi nhanh lên, một hồi lực ly tâm nhỏ nó sẽ tan! Ngươi mau đi, nghĩ cách nhét vào trong miệng bọn họ là được, bằng không, đợi lát nữa chính ngươi cũng sẽ trúng chiêu!
Vương Khả thúc giục nói.
Triệu Vũ Vương nghi hoặc tiếp nhận hai cái bình thủy tỉnh. Quay đầu nhìn về phía U Nguyệt công chúa!
- Ta bên này không có việc gì, không cần lo lắng, mau đi đánh thức họ.
Vương Khả nói.
- Được!
Triệu Vũ Vương ứng tiếng nói.
Đối diện Hoàng Soái Phi lại là biến đổi sắc mặt:
- Không có khả năng, ngươi có thể giải thôi miên của ta?
Triệu Vũ Vương không để ý đến Hoàng Soái Phi, bước chân vè phía Tiền Võ Vương.
Hoàng Soái Phi vốn không tin, nhưng Trương Chính Đạo ví dụ ở chỗ này, không chấp nhận được hắn không tin.
- Đứng lại, dừng tay!
Hoàng Soái Phi lập tức xông lên - Cút ngay!
Triệu Vũ Vương nôn nóng nói.
Râm Hoàng Soái Phi cùng Triệu Võ Vương bắt đầu đánh nhau.
Hoàng Soái Phi không có lựa chọn nhằm phía Vương Khả, rốt cuộc, đồ vật Vương Khả đưa ra quá mức tà môn, hắn lo lắng bên cạnh Vương Khả còn có cao thủ.
- Thi Quỷ quốc sư, giúp ta ngăn chặn Triệu Vũ Vương, ngươi mau động thủ, hướng Vương Khả động thủ! Mau!
Hoàng Soái Phi kêu lên.
Thi Quỷ quốc sư sắc mặt trầm xuống nhìn về phía Hoàng Soái Phi, mẹ nó Hoàng Soái Phi cũng là tên khốn, lo lắng chỗ Vương Khả có mai phục nên đi chặn lại Triệu Vũ Vương, bắt ta động thủ?