- Ngươi nói cái gì?
Thi Quỷ quốc sư trầm giọng nói.
- Phe hữu hảo đều chuyển sang ủng hộ U Nguyệt công chúa, ngươi còn có thể bình tĩnh như vậy, thật sự làm ta bội phục!
Hoàng Soái Phi trầm giọng nói.
- Hừ! Ngươi không phải cũng vậy sao? U Nguyệt công chúa hiện giờ khí thế như mặt trời ban trưa, ngươi cũng không phải không có hành động sao Thi Quỷ quốc sư lạnh lùng nói.
- Quốc sư, ta cảm thấy, chúng ta đều không muốn để U Nguyệt công chúa đăng cơ, vậy hai chúng ta không hợp tác một chút?
Hoàng Soái Phi thở sâu nói.
- Hợp tác? Ngươi muốn hợp tác như thế nào? A, ngươi trước kia không phải cũng là muốn ăn mảnh sao? Muốn thôi miên U Nguyệt công chúa? Hừ, không ngờ lại tự bê đá đập chân mình!
Thi Quỷ quốc sư trầm giọng nói.
- Ta là bị lỗ nặng, nhưng ngươi không phải cũng chịu thiệt sao?
Quốc sư, chúng ta đừng châm chọc lẫn nhau nữa, sẽ chỉ làm Vương Khả càng thêm đắc ý, ngươi không muốn báo thù à?
Hoàng Soái Phi trịnh trọng nói.
- Báo thù? Ngươi có thể có biện pháp nào?
Thi Quỷ quốc sư trầm giọng nói.
- Ta có một cách, có thể cho Vương Khả ăn một vố thật đau! Liền xem ngươi có nguyện ý hợp tác hay không thôi!
Hoàng Soái Phi trịnh trọng nói.
- Hợp tác? Hiện giờ, đại thế của Vương Khả cùng U Nguyệt công chúa đã thành, phái của ta cũng đứng về phía họ, còn có tiền Võ Vương, tôn Võ Vương. Hừ, hai người bọn hắn cũng mất đi ý chí chiến đấu. Thám tử báo lại, bọn hắn cũng sắp đứng về phía công chúa rồi. Bọn họ có tam đại Võ Vương tương trợ! Ngươi còn có thể xoay chuyển trời đất sao?
Thi Quỷ quốc sư trầm giọng nói.
- Có! Nhưng cần ngươi hỗ trợ!
Hoàng Soái Phi trịnh trọng nói.
- Hử?
Thi Quỷ quốc sư hiếu kỳ nói.
- Ta có thể, khiến tiền Võ Vương, tôn Võ Vương, đứng về phe chúng ta!
Hoàng Soái Phi trịnh trọng nói.
Thi Quỷ quốc sư nhướng mày, đột nhiên đề phòng nhìn về phía Hoàng Soái Phi:
- Ngươi có ý gì? Ngươi thôi miên, có thể thôi miên Võ Thần cảnh sao?
- Thôi miên Võ Thần cảnh, không dễ dàng, nhưng không đơn giản như đối nguyên thần cảnh. Tuy vậy chỉ cần ngươi phối hợp, ta có thể thử một chút!
Hoàng Soái Phi gật gật đầu.
Thi Quỷ quốc sư tức khắc sợ hãi cả kinh. Thôi miên Võ Thần cảnh, kia chính là vô cùng khủng bố, một khi thành công, chẳng phải là... !
- Ngươi phải hiểu được, chỉ cần thôi miên tiền Võ Vương, tôn Võ Vương, thì hai người bọn họ sẽ đứng về phe chúng ta, tứ đại thế lực đấu với U Nguyệt công chúa cũng không phải việc khó.
Chúng ta có tứ đại Võ Thần cảnh, mà bọn Vương Khả chỉ có Triệu Võ Vương tương trợ, nếu năng lực của thế lực không đủ, chúng ta có thể dùng võ lực! Cái gọi là một anh khỏe chấp mười anh khôn, tứ đại Võ Thần cảnh đồng thời ra tay, trước sức mạnh này, mọi tính toán đều trở nên vô dụng! Đến lúc đó, tình thế công thủ sẽ thay đổi!
Hoàng Soái Phi trịnh trọng nói.
Trong mắt Thi Quỷ quốc sư một trận mãnh liệt biến ảo.
Tứ đại Võ Thần cảnh đồng thời ra tay, liền tính bọn Vương Khả có thông minh thế nào, thì cũng nhất định thua!
- Nói thử xem ta phải làm thế nào!
Hô hấp của Thi Quỷ quốc sư trong nháy mắt trở nên dồn dập.
- Ngươi đáp ứng rồi? Tốt! Chúng ta nói làm liền làm, lần này, nhất định phải khiến Vương Khả chết không có chỗ chôn!
Trong mắt Hoàng Soái Phi hiện lên vẻ dữ tợn.
Một ngày mới lại đến, đoàn người Vương Khả lại đi đến một thành trì mới.
Cùng một dạng phong cách, một cách hành động.
Người nắm quyền của tứ đại phe phái còn chưa đưa ra thái độ rõ ràng, Vương Khả cũng chả thèm để ý, cương lĩnh của Vương Khả là mua lòng người được thiên hạ, chỉ cần nhân dân đứng ở phía bên mình thì cả đám phản động bên kia chỉ đều là hổ giấy!
Vương Khả với U Nguyệt cùng nhau kéo phiếu kết thúc, trở lại bên trong đại điện uống trà.
- Vương Khả, đã hơn bảy tám ngày, người nắm quyền của tứ đại phe phái hình như còn chưa có động tĩnh gì.
Triệu Vũ Vương nhíu mày nói.
- Không cần quan tâm bọn họ, chúng ta làm chuyện của chúng ta, chờ chúng ta thu phục hết tất cả các đại thành trì liền lập tức chọn một chỗ đưa U Nguyệt đăng cơ!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Gấp vậy?
U Nguyệt hiếu kỳ nói.
Vương Khả thở sâu - Có chút gấp, nhưng ta cảm giác có điểm không thích hợp, lão Triệu nói hơn bảy tám ngày, bọn họ một chút động tĩnh đều không cớ? Này không bình thường! Sẽ không nghẹn hư chiêu đi, thôi kệ, giành ngôi trước, xử lý bọn họ sau!
- Giành ngôi trước, sẽ không có chuyện gì sao?
Triệu Vũ Vương nhíu mày nói.
- Theo lý thuyết, hẳn nên tích trữ binh thay vì xưng vương, nhưng dân tâm đều ở bên chúng ta, không rèn sắt khi còn nóng, chẳng lẽ còn phải đợi sắt lạnh à? Chờ sau khi U Nguyệt đăng cơ, dân tâm hưởng ứng, một tờ thánh chỉ vừa ra, tứ hải đã thành!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Nhưng mà lỡ như... !
U Nguyệt công chúa lo lắng nói.
- Không có gì phải lo lắng, chờ ngươi đăng cơ làm nữ hoàng, liền tính bọn họ nghẹn đại chiêu cũng vô dụng, ngươi có thể viết một phong thư đến đại Thiện Hoàng triều đi mượn binh, lấy danh nghĩa nữ hoàng, nhờ nước đồng minh tới giúp ngươi xử lý bọn phản thần! Đến lúc đó, còn không phải một đường thông thuận?
Đến lúc đó, mời sư tôn của ta, Hoàng Nguyệt Nga, Khương Đệ Nhất đến đây, đám người muốn phản kháng kia chỉ là cái rắm!
Vương Khả nói.
Triệu Vũ Vương trừng mắt - Mục đích cuối cùng của ngươi chính là như thế đi? Này nghẹn lâu chưa?
- Nghẹn lâu chưa cái gì? Lão Triệu, ngươi cũng không nên nói bừa! Chúng ta là đường đường chính chính!
Vương Khả trừng mắt nói.
Lúc này Triệu Vũ Vương cũng coi như đã rõ cái lợi hại của việc mua lòng người được thiên hạ ra sao, chính là chiếm cứ điểm cao đạo đức, quốc nội chỉ cần thống nhất, yêu ma quỷ quái nhiều thế nào cũng không sợ.
- Chính là, công chúa đăng cơ, còn thiếu một thứt Triệu Vũ Vương nhíu mày nói.
- Thiếu cái gì?
Vương Khả hiếu kỳ hỏi.
- Ngự tỉ!
Triệu Vũ Vương nói.
- Ngự tỉ? Thi quỷ nữ hoàng ngự tỉ? Nhất quyết phải là nó mới được?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Cũng không nhất định, tìm một khối linh ngọc cũng thể làm một cái ngự tỉ, rốt cuộc, công chúa đã có được dân tâm! Công chúa mới là tượng trưng cho quốc gia, nhưng cũng không nên từ bỏ ngự tỉ kia chứ?