Sách được làm bởi Nhân
Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------
- Ta nghiên cứu rồi, bọn họ giống ngươi, đều có một chân dự phòng với nữ hoàng..., à chính là tình ý ý!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Triệu Võ Vương run rẩy. Mẹ nó, ta bị ngươi thuyết phục như thế nào vậy?
- Không cần phải nói gì khác, chỉ nói cảm tình thôi, về thời gian vui vẻ mà các ngươi ở bên nữ hoàng, sau khi nữ hoàng trở về, các ngươi phải gặp nữ hoàng với tư thái gì, ngươi cứ chém đi, nói sau khi U Nguyệt thừa kế hoàng vị không chừng hai ngày sau thi quỷ nữ hoàng sẽ trở về vấn an các ngươi! Chậm rãi trò chuyện, cả đêm cơ mà, ba người các đã lâu không gặp, coi như cùng uống chén rượu, tâm sự cảm tình của mỗi người với nữ hoàng!
Vương Khả nhìn về phía Triệu Võ Vương dạy dỗ nói.
Triệu Võ Vương đen mặt nhìn về phía Vương Khả, mẹ nó, ta đã bị ngươi thuyết phục như vậy sao? Trước đây ta đã nông cạn giúp các ngươi như thế?
- Lão Triệu, ta xem trọng ngươi! Nói không chừng cũng không có việc gì, coi như tụ tập, lúc sau ta sẽ lại nói chuyện với họ lần nữa, đừng bàn quốc sự, chỉ bàn cảm tình!
Vương Khả khuyên nhủ.
Triệu Võ Vương đen mặt:
- Vương Khả, ta cảm giác lúc trước ta bị ngươi lừa!
- Cái gì lừa hay không lừa, mọi người đều là bằng hữu, không cần để ý quá khứ đến thết Vương Khả khuyên nhủ.
- HừI Triệu Võ Vương đen mặt, hờn dỗi.
- Vậy phía Thi Quỷ quốc sư tam ca làm thế nào?
U Nguyệt công chúa lo lắng nói.
- Không có việc gì, bọn họ bên này còn không dễ ư? Ta tự mình phụ trách chém, không, ta tự mình phụ trách nói chuyện! Yên tâm! Chuyện nhỏ!
Vương Khả vỗ vỗ bộ ngực nói.
Mọi người cổ quái nhìn Vương Khả, chuyện nhỏ sao? Ngươi đang an ủi chúng ta hả, bốn Võ Thần cảnh đó, thế mà kêu chuyện nhỏ? Chỉ cần chém là được?
Thành trì Vương Khả, bên trong một gian đại điện.
Hoàng Soái Phi ngồi ở trên ghế chính bắc, trong tay cầm quyền trượng đầu thỏ đỏ như máu, cẩn thận chà lau, cực kỳ nghiêm túc. Trước mặt là bọn thuộc hạ.
- Đại công tử, chúng ta ở bên ngoài nhìn, tuy nói đám Vương Khả kết thúc diễn thuyết, bá tánh cũng tan, nhưng bá tánh ở phụ cận cũng không rời đi toàn bộ! Cũng không biết Vương Khả cho bọn hắn uống mê hồn canh gì mà hơn một tháng diễn thuyết vẫn có vô số người mê muội ủng hộ, còn khắp nơi đi tuyên dương nói công chúa là đại cứu tinh, thật là tà môn!
- Đại công tử, hơn một tháng rồi các đại thành trì thi quỷ hoàng triều đã đi hơn phân nửa, dư lại hơn một nửa thành trì bá tánh cũng nhón chân mong chờ, không thể tiếp tục như vậy được!
- Đúng vậy, các quan viên phe phái chúng ta hiện tại đều kêu khổ hết bài này đến bài khác, chỉ cần có một câu nói công chúa không tốt sẽ bị mọi người chung quanh chống lại, áp lực rất lớn!
- Đại công tử, hôm nay ngàn vạn không thể lùi bước, nhất định phải làm công chúa lui bước, thật sự không được thì giết... luôn?
Một đám thuộc hạ nôn nóng nhìn về phía Hoàng Soái Phi.
Hoàng Soái Phi cũng không sinh khí, tiếp tục chà lau quyền trượng đầu thỏ đỏ như máu.
- Công chúa đắc thế, không phải chuyện tốt sao?
Hoàng Soái Phi hơi hơi mỉm cười.
- Đại công tử?
Một đám thuộc hạ quan viên khó hiểu nói.
- Yên tâm, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay, chuyện Hoàng Soái Phi ta tự mình ra tay chưa từng có thất bại bao giờ!
Hoàng Soái Phi trong mắt hiện lên sự tự tin.
- Vâng!
Một chúng thuộc hạ cung kính nói.
- Đại công tử, công chúa phái người đến, mời ngươi gặp mặt!
Một thuộc hạ bỗng nhiên đi vào đại điện.
Hoàng Soái Phi khựng lại:
- Công chúa phái người tới?
- Vâng, là Mộ Dung lão cẩu tới truyền lời, nói công chúa đang chờ ở bên kia đại điện, mời người đi qua! Thuộc hạ kia nói.
- Được, vậy đi thôi!
Hoàng Soái Phi tự tin đứng dậy.
Cầm quyền trượng đầu thỏ, hắn được một đám thuộc hạ vây quanh đi ra ngoài điện.
Bên ngoài là Mộ Dung lão cầu, nhanh chóng dẫn Hoàng Soái Phi tới ngoài một đại điện.
- Vương Khả đâu?
Hoàng Soái Phi nhìn về phía Mộ Dung lão cẩu.
- Vương Khả? Đang đi hội kiến người khác, ngươi không phải nói ngươi không cần hắn đến à? Hiện tại lại thay đổi chủ ý?
Mộ Dung lão cẩu nhíu mày nói.
Hoàng Soái Phi theo tay Mộ Dung lão cẩu chỉ, nhìn về phía một đại điện nơi xa. Quả nhiên, bên kia đại điện truyền đến tiếng cười sang sảng của Vương Khả. Hoàng Soái Phi xác định Vương Khả thật sự không ở bên này, tức khắc cười lạnh.
- Được, ta không đi tham gia bọn họ đàm phán, ta gặp công chúa là được!
Hoàng Soái Phi nói.
- Công chúa đang chờ trong đại điện, chúng ta cùng đi vào thôi!
Mộ Dung lão cẩu nói.
- Này mà là đại điện? Ha hả, cái thứ có một tầng ư?
Hoàng Soái Phi híp mắt nói.
- Là khu vực của Trương Thần Hư thiên sư, Vương Khả nói, ngươi đi gặp công chúa cũng được nhưng phải đề phòng ngươi ám sát đánh lén, bảo chúng ta nhìn chằm chằm, để Trương Thần Hư dùng lĩnh vực thiên sư bao phủ lại bảo hộ công chúa! Nếu ngươi không muốn, có thể chờ Vương Khả đàm phán kết thúc rồi hãy gặp mặt:
Mộ Dung lão cầu nói.
- Đại công tử, có mai phục, không thể cứ thế mà đi vào được!
Một thuộc hạ lập tức mở miệng nói.
Hoàng Soái Phi nhìn đại điện được thiên sư lĩnh vực bao lại, híp mắt trầm ngâm một chút:
- Không ngại, ta chỉ cùng công chúa nói mấy câu chứ không phải muốn ám sát công chúa, Trương Thần Hư cũng không dám ra tay đâu, yên tâm!
~ Xin mời!
Mộ Dung lão cầu nói.
Hoàng Soái Phi nhéo quyền trượng trong tay, vô cùng tự tin bước vào đại điện.
Vừa vào tức khắc nhìn thấy bốn phía đại điện là dàn Chiến Thần Điện chiến tướng, có vẻ vô cùng đề phòng quan sát, Mộ Dung lão cẩu cũng theo sát sau đó.
Ở chính bắc đại điện lại là sương khói lượn lờ, khói đen, khói trắng vẩn đục không rõ, Trương Thần Hư đứng bên cạnh như đang thao túng một trận pháp sương khói.
- Thiếu âm dương đại trận? Hắc bạch giấy phiến đều dùng tới?
Trương Thần Hư, ngươi đang làm gì?
Hoàng Soái Phi nhíu mày nhìn về phía cách đó không xa Trương Thần Hư.
- Đại công tử, là Vương Khả công đạo, nói ngươi không quan tâm quy củ, lo lắng ngươi ra tay đánh lén công chúa, bảo chúng ta luôn phải đề phòng ngươi, không chỉ thiên sư lĩnh vực còn phải dùng thiếu âm dương đại trận bảo hộ công chúa, không cho ngươi có bất luận cơ hội nào!