Triệu Vũ Vương không đến xem phong thư mà do dự nói.
- Ta xem qua tư liệu của ngươi, tên Vương Khả nhà ngươi đã làm được rất nhiều chuyện thuận lợi, ngay cả vùng mai phục tà ma cũng làm được. Chà! Ngươi dựa vào đâu nghĩ rằng ta sẽ giúp U Nguyệt công chúa.
Vương Khả tỏ vẻ kỳ lạ, nếu ngươi không có ý nghĩ này thì sao hôm nay ngươi lại đến đây? Thôi bỏ đi, đám người quyền lực các ngươi đều kiêu ngạo thích thể diện nên ta cần phải đến giúp một tay mới được.
- Ôi Vậy ta nói thẳng, lý do gì mà ngươi không giúp đỡ U Nguyệt?
Ngươi phải biết là U Nguyệt chính là người kế vị danh chính ngôn thuận của Thi Quỷ Hoàng Triều, không ai sánh được. Ngũ đại trữ quân các ngươi đều tự mình sắc phong, nói khó nghe chút chính là loạn đảng. Khi U Nguyệt ở Thi Quỷ nữ hoàng đã có danh phận. Nàng là người kế vị, nàng là vua, còn các ngươi chỉ là thần.
Là điều gì đã khiến hạ thân các ngươi kiêu ngạo đến mức không xem vua ra gì?
Vương Khả chất vấn Triệu Vũ Vương.
- HừI Triệu Vũ Vương lạnh lùng hừ một tiếng.
- Triệu Vũ Vương, ta xem qua tư liệu của ngươi biết là ngươi có thành kiến với Thiện Hoàng. U Nguyệt công chúa là nữ nhân của Thiện Hoàng nên ngươi không thích nhưng ngươi đừng quên rằng U Nguyệt là con gái của Thi Quỷ nữ hoàng, nàng là máu mủ ruột thịt của Thi Quỷ nữ hoàng và máu thịt của nàng thuộc về Thi Quỷ nữ hoàng.
Vương Khả nghiêm túc nói.
Triệu Vũ Vương sắc mặt trở nên khó coi, ông ta cắn răng và đè nén cảm giác khó chịu.
Thi Quỷ nữ hoàng là ma quỷ.
- Ma quỷ? Vậy xin hỏi Thi Quỷ nữ hoàng có ăn thịt người chưa?
Vương Khả nhìn Triệu Vũ Vương.
Triệu Vũ Vương trong ánh mắt lộ vẻ thất thần.
- Không có.
- Không có, vậy ngươi còn lưỡng lự điều gì ở nàng? Chỉ là quan điểm của người khác với nàng sao? Hay là sự thay đổi ở nàng?
Vương Khả nhìn Triệu Vũ Vương.
Triệu Vũ Vương chau mày suy ngẫm.
- Nếu chỉ là cách nhìn của người khác với nàng đã thay đổi thì ngươi cũng thay đổi xem sao. Năm đó, Thi Quỷ nữ hoàng cũng uổng công tin tưởng ngươi. Còn về sự thay đổi ở nàng, cũng nực cười, bên trong người nàng chỉ là nhiều loại ma hơn mà thôi, trên người nàng mọc lên một khối u. Nàng không ăn thịt người không uống máu, trên người còn có một khối u như mắc bệnh. Lúc này các ngươi là người nàng tin tưởng nhất lại bỏ rơi nàng?
Vương Khả nhìn Triệu Vũ Vương.
Triệu Vũ Vương tối sầm mặt lại.
- Chà! Có thể là ta ví von hơi quá, nhưng chúng ta cùng nhìn lại mà xem. Lúc trước U Nguyệt là người kế vị của Thi Quỷ Hoàng Triều, U Nguyệt vẫn mãi là U Nguyệt trước đây, nàng cũng không bị ma nhập, nàng vẫn mãi bộ dạng như vậy. Trước đây các ngươi xem nàng là người kế vị, sao giờ bỗng không còn trung thành nữa?
Vương Khả trầm giọng nói.
Triệu Vũ Vương nhìn U Nguyệt công chúa với nét mặt phức tạp.
- Không phải là U Nguyệt thay đổi, cũng không phải là Thi Quỷ nữ hoàng thay đổi mà là trái tim của các ngươi đã thay đổi rồi.
Còn nữa, các ngươi đều trúng kế của một bàn tay đen đứng phía sau.
Vương Khả trầm giọng nói.
- Bàn tay đen đứng phía sau ư?
Triệu Vũ Vương ngờ vực nhìn Vương Khả.
- Kẻ đứng đằng sau?
Triệu Vũ Vương nghi hoặc nhìn Vương Khả.
- Ta đã xem qua tư liệu về Thi Quỷ Hoàng Triều. Ta không biết mục đích của Thi Quỷ nữ hoàng là gì khi lấy tà ma chỉ thân, mở lãnh thổ chính đạo. Nhưng những gì ta thấy là trong thời gian trị vì của Thi Quỷ nữ hoàng, người dân sống trong hòa bình và hưởng thụ, Thi Quỷ Hoàng Triều không thể nào xâm lược, Chính Đạo Hoàng Triều không thể nào xâm nhập. Đây là vương quốc của nhân dân Thi Quỷ, là một cõi yên vui giữa nhân gian!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Vương Khả hiểu rằng nút thắt lớn nhất trong lòng Triệu Vũ Vương là Thi Quỷ nữ hoàng, khúc mắc này rất khó hiểu, có nói thêm gì cũng chỉ là vô dụng.
- Vậy thì sao?
Triệu Vũ Vương siết chặt nắm đấm, trầm giọng nói.
~ Ta muốn nói, điều gì sẽ xảy ra nếu không có ai vạch trần rằng Thi Quỷ nữ hoàng là ma?
Vương Khả nghiêm nghị nói.
Đồng tử của Triệu Vũ Vương co rút lại.
- Ma thì chính là ma? Nhưng Thi Quỷ nữ hoàng cũng tính là mà sao? Nàng đã từng hại ai chưa? Nàng đã từng để bách tính lâm nạn chưa? Nàng có làm nhiều điều ác không? Ta nghĩ ngươi biết rõ hơn ai hết, không có, chưa bao giờ! Thật ra mà nói, chuyện ngươi hận Thiện Hoàng, ta rất không hiểu, Thiện Hoàng thì sao, hắn cũng đâu kỳ thị tà ma, hắn rất giàu tình thương, đối xử với tà ma cũng thế. Thiện Hoàng có thể chấp nhận chuyện nữ hoàng là ma mà vẫn đối xử với nàng như cũ, còn các ngươi thì sao?
Nữ hoàng coi các ngươi như ruột thịt, ta cũng không biết tốt đến thế nào, dù sao trong tư liệu cũng viết rằng nàng đối xử với các ngươi như người thân trong nhà, nhưng khi phát hiện ra nữ hoàng là ma, các ngươi lại đối xử thế nào?"
Vương Khả hỏi.
Sắc mặt Triệu Vũ Vương rất khó coi:
- Thiệu Hoàng là một tên hèn hạ tiểu nhân!
- Nhưng hắn không hề ghét bỏ khi nữ hoàng là ma, còn ngươi thì sao?
Vương Khả chất vấn.
Sắc mặt Triệu Vũ Vương cực kỳ khó coi, siết chặt tay hơn, đến độ chén trà cũng nứt ra.
- Vậy nên, Triệu Vũ Vương, đừng luôn tỏ ra cay đắng và hận thù với Thiện Hoàng, chẳng qua là số mệnh của ngươi không thể nào có được mối tình sâu nặng, chỉ có thể làm cái lốp xe dự phòng mà thôi!
Vương Khả an ủi.
- Ngươi, ngươi đang nói cái gì vậy? Cái gì mà lốp xe dự phòng?
Triệu Vũ Vương nhìn về phía Vương Khả, hỏi một cách khó hiểu.
- À, chủ đề lốp xe dự phòng, chúng ta hãy nói sau đi. Lúc nãy chúng ta đang nói đến đâu rồi nhỉ? À, đúng rồi, chuyện kẻ đứng đằng sau. Ngay từ đầu, ai là kẻ đã vạch trần chuyện nữ hoàng là ma? Ngươi có còn nhớ rõ không?
Vương Khả tò mò hỏi.
Triệu Vũ Vương khẽ nhíu mày.
- Ngươi không nhớ sao? Nói cách khác, sau khi vạch trần nữ hoàng là ma và ép nữ hoàng đi, có thực sự tốt cho Thi Quỷ Hoàng Triều không? Ngoài ra, ai là người được ích lợi, ai thu lời, và ai là người chịu tai họa?
Vương Khả lại hồi.
Triệu Vũ Vương nhíu mày suy tư:
- Ý của ngươi là, chuyện vạch trần nữ hoàng là ma thật ra là một âm mưu sao? Có người muốn làm loạn Thi Quỷ Hoàng Triều của ta?