Bất Diệt Thần Vương

Chương 1582: Công chúa có tướng Nhân Hoàng




- Chuyện này còn cần ta phải nói hay sao? Ngươi cứ thử so sánh trước sau một chút, bây giờ Thi Quỷ Hoàng Triều sắp sụp đổ, ngươi chưa thấy hay sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Nhưng mà...

- Dù sao cũng không có chuyện gì, ta nghĩ, dựa theo thủ đoạn của Thi Quỷ nữ hoàng, nếu như cố chôn vùi bí mật thì chắc chắn không ai có thể phát hiện ra được. Chắc chắn các ngươi sẽ không cố ý nghiên cứu chuyện này, hơn nữa, đối phó với nữ hoàng thì khẳng định chỉ có người nước ngoài thôi, bởi vì nếu Thi Quỷ Hoàng Triều của ngươi hỗn loạn, sẽ có ích lợi lớn cho ba đại Hoàng Triều xung quanh!

Vương Khả nói.

- Kẻ đứng đằng sau? Có người cố ý đẩy Thi Quỷ Hoàng Triều vào hỗn loạn? Rốt cuộc là ai? Ai trong ba đại Hoàng Triều?

Đồng tử của Triệu Vũ Vương co rút lại.

- Sao lại là một trong, chắc gì đã là một?

Vương Khả nói.

Lập tức, Triệu Vũ Vương cau mày suy nghĩ, trong phút chốc, tất cả mọi người trong triều đều lướt qua một lượt trong đầu Triệu Vũ Vương, lúc trước không muốn nghe, bây giờ nghĩ kỹ lại mới thấy giật mình hoảng hốt.

- Không được, không ai có thể chiếm lấy Thi Quỷ Hoàng Triều!

Triệu Vũ Vương siết chặt nắm đấm.

- Ngươi đang kể chuyện cổ tích cho ta nghe à?

Vương Khả cười nói.

- Vương Khả, ngươi đang nói cái gì vậy?

Triệu Vũ Vương trợn mắt nói.

- Bất cứ ai có con mắt tỉnh tường đều có thể nhận ra, nếu một vị Nhân Hoàng có thể áp đảo càn khôn không thể lập tức xuất hiện trong Thi Quỷ Hoàng Triều, thì Thi Quỷ Hoàng Triều sẽ sớm bị chia năm xẻ bảy và bị chia cắt bởi ba đại Hoàng Triều, ngươi không nhận ra sao?

Vương Khả bật cười.

- Vương Khả? Ngươi đang hù dọa sao?

Triệu Vũ Vương trợn mắt nói.

- Triệu Vũ Vương, thực ra, trong thâm tâm ngươi biết rõ hơn ai hết thế lực của Thiện Hoàng Hoàng Triều và Diêm La Hoàng Triều xâm nhập vào Thi Quỷ Hoàng Triều đang lớn mạnh lên từng ngày, bây giờ họ có thể trở thành người kế vị và có thể tranh giành ngôi vị Nhân Hoàng. Chuyện này còn không tính hay sao? Cuối cùng ai có thể trở thành Nhân Hoàng. Nếu ngươi cứ mãi lo canh giữ biên cương và để chúng tung hoành, Tiền Võ Vương hoặc Tôn Vũ Vương trở thành Nhân Hoàng. Ngươi nghĩ hai đại Hoàng Triều là Đại Thiện và Diêm La sẽ cam tâm hay sao?

Không thể nào. Nếu Bạch Liên Hoàng Triều cũng tham gia vào, cộng thêm những thế lực ngầm của hai đại Hoàng Triều, chỉ cần ra tay cản trở, Thi Quỷ Hoàng Triều sẽ sụp đổ ngay lập tức, và sau đó bọn họ cũng sẽ nhân cơ hội thôn tính các ngươi, hợp tác cùng nhau đẩy lùi đội quân của Bạch Liên Hoàng Triều, Thi Quỷ Hoàng Triều chắc chắn sẽ bị chia cắt!

Vương Khả cười nói.

- Có lẽ...

- Có thể là người của Đại Thiện, Diêm La sẽ trở thành Thi Quỷ Nhân Hoàng, đúng không? Thi Quỷ Hoàng Triều vẫn còn là Thi Quỷ Hoàng Triều sao? Hơn nữa, hai đại Hoàng Triều của họ đã bỏ ra một cái giá lớn như vậy, sẽ dễ dàng để đối phương chiếm lời hay sao? Không thể nào. Khi đến thời điểm tuyên bố độc lập, còn chẳng phải là chia năm xẻ bảy Thi Quỷ Hoàng Triều hay sao?

Vương Khả nói.

Sắc mặt Triệu Vũ Vương u ám, Triệu Vũ Vương đã nghĩ tới chuyện này, nhưng chỉ là không muốn đối mặt mà thôi.

- Tiền Võ Vương, Tôn Vũ Vương, ta không còn mong đợi gì nữa, nhưng ngươi, Triệu Vũ Vương một lòng vì nước, nên ta mới đến tìm ngươi, muốn nhờ ngươi xoay chuyển và vực dậy tình thế, người dân của Thi Quỷ Hoàng Triều cần ngươi làm chút việc gì đó cho Thi Quỷ Hoàng Triều!

Vương Khả nghiêm nghị nói.

- Hừ, ngươi chỉ muốn Triệu gia của ta và phe phái của Triệu gia bán mạng cho ngươi thôi, đúng không? Vương Khả, ngươi ăn nói cũng hay lắm đó!

Triệu Vũ Vương lạnh lùng nói.

- Triệu gia? Phe phái của Triệu gia? Thật nực cười, ngươi có từng nghe câu nói da đã không còn thì lông mọc nơi đâu chưa?

Ngươi đã nghe nói quốc phá là gia vong chưa? Một khi Thi Quỷ Hoàng Triều bị chia cắt, Triệu gia của ngươi, phe phái của Triệu gia, tất cả chỉ là một trò đùa mà thôi. Sự tranh chấp giữa các cường quốc, mạnh được, yếu thua, bây giờ ngươi an phận ở một góc, đến khi ba đại Hoàng Triều phân tranh Thi Quỷ Hoàng Triều xong xuôi, thì tất cả đại đao, nanh sắc đều sẽ chỉa về cái ngươi gọi là phe phái của Triệu gia! Đến lúc đó, phe phái của ngươi đã là cái đỉnh gì? Có đủ nhét kẽ răng không?

Vương Khả cười lạnh, nói.

Khuôn mặt của Triệu Vũ Vương nhăn nhúm lại. Ngươi mới là cái đồ không đủ nhét kẽ răng!

- Thi Quỷ Hoàng Triều đã không còn là Thi Quỷ Hoàng Triều thống trị thiên hạ năm xưa, lúc này, năm người kế vị lớn các ngươi, không ai có thể tranh đoạt nổi ngôi vị Nhân Hoàng, bằng không đã sớm xác định vị trí, tại sao phải đợi đến tận bây giờ?

Bởi vì năm phe phái lớn, không ai phục ai. Thi Quỷ Hoàng Triều hỗn loạn, chỉ có một người có thể định đoạt càn khôn, chỉ có một người có thể khiến cho bách tín tin tưởng, phục tùng, có thể được các gia tộc lớn công nhận, chỉ có một người!

Vương Khả trầm giọng nói.

“Ai?” Triệu Vũ Vương nhìn về phía Vương Khả.

“Thi Quỷ nữ hoàng!” Vương Khả trịnh trọng nói.

“Nữ hoàng?” Triệu Vũ Vương biến sắc.

- Đúng vậy, Thi Quỷ nữ hoàng đã tại vị hàng trăm năm, đã xây dựng được sức ảnh hưởng đến thiên hạ, bách tính vẫn luôn tôn sùng nữ hoàng, các gia tộc lớn đều công nhận Nữ hoàng. Nếu Nữ hoàng trở lại, nhất định sẽ được người dân và gia tộc công nhận, vì Nữ hoàng là thần của bọn họ. Là chủ nhân của Thi Quỷ Hoàng Triều! Nữ hoàng trở về, thiên hạ định đoạt! Không ai có thể xúc phạm Thi Quỷ Hoàng Triều nữa! Không ai dám không phục!

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Ha ha ha, ngươi nói nhảm đó sao? Ta cũng biết như vậy, nhưng nữ hoàng là ma, là ma! Người dân Thi Quỷ bị tà ma phương nam xâm lấn, rất căm hận ma, sao có thể dễ dàng tha thứ, để một tà ma cai trị bọn họ?

Triệu Vũ Vương trợn mắt nói.

- Nếu nữ Thi Quỷ nữ hoàng không phải ma thì sao?

Vương Khả nghiêm nghị nói.

- Không phải ma?

Triệu Vũ Vương sửng sốt.

Nếu nữ Thi Quỷ nữ hoàng không phải ma, còn ai dám làm loạn trong Thi Quỷ Hoàng Triều? Mọi thứ đều có thể được giải quyết, nhưng... !

- Ngươi đang nói đùa với ta cái gì vậy? Nữ hoàng không phải là ma?

Triệu Vũ Vương trợn mắt nói.

- Đúng vậy, nàng không phải là nữ hoàng ma!

Vương Khả đột nhiên chỉ vào U Nguyệt công chúa.

- Nàng? U Nguyệt công chúa?

Sắc mặt Triệu Vũ Vương sa sầm.