- Chẳng lẽ Triệu Vũ Vương đã gặp được nữ nhân của cuộc đời mình sao? Nếu vậy thì mọi chuyện sẽ trở nên khó khăn hơn. Hừi - Tình cảm nam nữ gì?
Ú Nguyệt công chúa tò mò nói.
- Còn nữa, Long Trung Đối là cái gì?
Mộ Dung lão cầu tò mò nói.
Sắc mặt của Vương Khả đen lại. Đã đến lúc nào rồi mà các ngươi vẫn hỏi những thứ này để làm gì chứ? Điều đó có quan trọng không? Quan trọng như thế nào chứ?
- Tới rồi, tới rồi, Triệu Vũ Vương tới rồi!
Ngay lúc này, ở phía xa xa chợt có một lão binh du côn kích động hô.
- Đến rồi sao? Tốt quá rồi, tất cả mọi thứ vẫn như bình thường.
Nhanh lên, mau mở cửa đón khách. Chúng ta đã để cho các tù nhân chính đạo phải nhẫn nhịn trong vài ngày vài đêm đêm rồi, chính thức đón khách đi, không, là gặp người thân, nhanh lên.
Ánh mặt của Vương Khả chợt sáng ngời.
Mộ Dung lão cẩu trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, đón khách?
Hắn đang nói về cái gì vậy? Đám tù nhân chính đạo này được ngươi cứu về, chính là vì để đón khách sao?
- Mau đi đi, sửng sốt làm cái gì? Không phải ta đã luyện tập cho ngươi rồi sao? Nếu xảy ra bất trước gì, ta sẽ tìm ngươi để tính sổ.
Vương Khả trừng mắt nói.
- Hừ! Nếu có xảy ra bất trắc gì thì cũng là do ngươi tính toán không tốt, liên quan rắm gì đến ta.
Mộ Dung lão cẩu trừng mắt nói.
Mắng thì mắng như vậy, nhưng Mộ Dung lão cẩu và một nhóm lão binh du côn vẫn đi sắp xếp.
Vương Khả cũng nhìn về phía U Nguyệt công chúa.
- U Nguyệt, lúc trước ta đã nói cho ngươi biết, ngươi hẳn là đã rõ ràng rồi. Khi điều tra tư liệu, ta phát hiện ra Tam Đại Võ Vương, Triệu Tiền Tôn thật ra là không thích ngươi. Bởi vì bọn họ hận cha của ngươi. Hôm nay, có thể xoay chuyển thái độ của bọn họ đối với ngươi hay không đều nhờ vào lần hành động này. Đến lúc đó, có thể sẽ phải khiến ngươi chịu chút oan ức rồi.
- Yên tâm, ngươi đã nói rõ ràng với ta rồi, vậy thì còn oan ức gì chứ? Ta nhất định sẽ phối hợp với ngươi để sớm trở thành Thi Quỷ nữ hoàng và giúp ngươi lấy được vô số Tiên Thiên công đức.
U Nguyệt công chúa nắm chặt nắm đấm nhỏ nói.
- Vẫn là U Nguyệt nhà ta thương ta!
Ánh mắt của Vương Khả sáng lên rồi lập tức nói với giọng điệu vui vẻ.
Tại cổng doanh trại Chiến tướng Thi Quỷ.
Triệu Vũ Vương đang cùng với các tướng lĩnh thân tín chờ đợi.
Lúc này bên ngoài doanh trại chiến tướng Thi Quỷ, đám đông chen chúc đông nghịt từ khắp nơi ùa đến trong những ngày này.
- Những người này đều là người nhà của tù nhân chính đạo sao?
Bọn họ đang làm gì thế?
Triệu Vũ Vương trầm giọng nói.
- Bọn họ đang lấy số xếp hàng. Vì sợ xảy ra hỗn loạn nên mỗi ngày chỉ có một trăm số có thể gặp được người thân.
Một vị chiến trướng canh phòng doanh trại nói.
- Xảy ra hỗn loạn? Xảy ra hỗn loạn gì mới được? Chẳng phải ta đã bố trí quân đội giúp các ngươi giữ trật tự rồi sao? Sao có hỗn loạn được?
Triệu Vũ Vương trầm giọng nói.
Triệu Vũ Vương vừa dứt lời thì bất chợt giọng nói của Mộ Dung Lão Cẩu từ xa truyền đến.
- Bọn ta không biết mục đích chính xác của quân đội Thi Quỷ ở đây. Nếu Triệu Vũ Vương đã nói bọn họ đến giữ trật tự để không xảy ra hỗn loạn thì đa tạ Triệu Vũ Vương đã giúp bọn ta giảm bớt được nhân lực. Mở đại trận xác nhận thân phận người nhà rồi cho qua.
Mộ Dung Lão Cầu quát lên.
- Vâng!
ầm ầm!
Doanh trại chiến tướng Thi Quỷ châm chậm mở đại trận tại sơn cốc, trong nháy mắt phần lớn các nơi trong sơn cốc đều hiện ra.
Rất nhiều người nhà xúc động muốn chạy vào gặp người thân của mình, nhưng cũng có rất nhiều người vẫn cảm kích nên không làm càng mà tự giữ trật tự dưới sự dẫn dắt của các chiến binh để vào sơn cốc.
- Các vị đi theo ta, đã cho phép người thân của các ngươi vào trong, đi theo ta. Bọn họ đều đang đợi ở quảng trường bên kia.
Một đám chiến binh nói.
- Được, được, đa tạ, đa tạ.
Rất nhiều người nhà cảm kích nói.
Một đám người chầm chậm tiến vào doanh trại chiến tướng Thi Quỷ.
Còn đám người Triệu Vũ Vương đang tiếp đón đám người Mộ Dung Lão Cẩu.
- Vương Khả đâu? Vương Khả chưa đến sao? Chắc không phải là hắn giả truyền thánh chỉ muốn gặp ta chứ? Sao ta đến rồi mà hắn lại tránh đi?
Triệu Vũ Vương chau mày nói.
Mộ Dung Lão Cẩu vẻ mặt kỳ lạ, thì ra là các ngươi đã hiểu ý nhau.
Vương Khả giả truyền thánh chỉ dụ ngươi đến đây, ngươi sớm đã đoán ra được mục đích của Vương Khả ư?
- Vương Khả nói hắn thay mặt Chiến Thần trong Chiến Thần điện, cũng được xem là người có thân phận, địa vị ngang với Triệu Vũ Vương nên không ra ngoài đích thân nghênh đón mà nói là đã chuẩn bị trà đợi Triệu Vũ Vương ở bên trong.
Mộ Dung Lão Cầu vẻ mặt kỳ lạ.
- Thay mặt Chiến Thần? Là hắn sao?
Một vị tướng quân trừng mắt nói.
Triệu Vũ Vương xua tay ngăn cản sự lỗ mãng của thuộc hạ và trầm giọng nói.
- Thay mặt Chiến Thần ư? Không sai, thân phận thì cũng ngang nhau, đi thôi.
- Đại soái?
Một đám tướng quân lo lắng nói.
- Sao thế? Chẳng lẽ các ngươi lo lắng Vương Khả sẽ ăn thịt ta?
Triệu Vũ Vương trầm giọng nói.
- Không thể nào.
Một đám tướng quân lắc đầu.
Triệu Vũ Vương tiến lên trước được đám người Mộ Dung Lão Cẩu dẫn đến một quảng trường rất lớn.
Trên quảng trường, có rất nhiều người nhà của tù nhân chính đạo ùa đến và lao thẳng đến từng người thân tù nhân chính đạo.
- Tướng công vẫn còn sống, thật tốt quá, đúng là trời cao có mắt.
- Cha, con vẫn còn được nhìn thấy cha, tốt quá rồi.
- Đại ca vẫn còn sống. Cha mẹ đâu? Cha mẹ đâu?
Có rất nhiều tiếng khóc tại quảng trường, vui mừng có, đau khổ có, trên quảng trường chợt hiện ra hàng trăm sắc thái khác nhau. Triệu Vũ Vương nhìn thấy cảnh tượng này trước mắt bỗng thấy trong lòng xúc động và khẽ than thở.
- Vương Khả và công chúa đang ở lầu các trước mặt, bọn ta không lên đó nữa. Triệu Vũ Vương, xin mời.
Mộ Dung Lão Cẩu chỉ về hướng lầu các gần đó.
Các lầu kia không có rào cản âm thanh. Mọi người đều có thể nhìn thấy rõ chỉ có Vương Khả và U Nguyệt công chúa ở trên đó, thậm chí có thể nhìn xuyên qua cửa sổ thấy bóng dáng của Vương Khả và U Nguyệt công chúa.
- Các ngươi đợi ở dưới đi.
Triệu Vũ Vương trầm giọng nói.
- Vâng!
Một đám tướng quân trả lời.