Bất Diệt Thần Vương

Chương 1578: Tình cảm nam nữ




- Cha ngươi không phải là cha ta sao? Ta chính là đại tỷ của ngươi lớn. Đi, ngươi bị tà ma trên núi nào bắt đi, tỷ tỷ ta sẽ dẫn người đi tiêu diệt bọn họ cho ngươi. Gọi là Tiền Trinh, tiểu Tôn.

Mẹ nó, người của lão nương đây mà cũng dám động vào sao?

- Mẹ nó, hôm nay bị một tên xấu xa đùa giỡn, đúng là tức chết ta! Tên hắn là Khương Hoàng. Tiểu Triệu, ngươi đang làm gì vậy?

Ngươi điên rồi, mau bỏ đao xuống, bỏ đao xuống nhanh. Với dáng vẻ này của ngươi thì đi chém giết hắn như thế này đây? Ha ha ha, không sao, lão nương ta cũng không phải chịu thiệt thòi. Ta nói đùa thôi, nhưng người người khác trông thật buồn cười.

- Tiểu Triệu, ánh mắt này của mấy người các ngươi là sao đây?

Đây là con gái của ta, mấy người các ngươi tỏ về hung dữ như vậy để làm gì? Nàng là U Nguyệt, cũng không phải là của tên hỗn đản Khương Hoàng kia, các ngươi đừng nghiêm mặt như vậy."

- U Nguyệt, mau đến gọi thúc thúc đi. Sau này, nếu mẹ có ở đây không, bọn họ sẽ bảo vệ ngươi. Đừng nhìn dáng vẻ hung dữ của bọn họ, bọn họ đều là những người tốt bụng. Tất cả đều ngu ngốc. Ha ha ha.

Từng đoạn ký ức như đang vang vọng trong đầu làm cho nắm đấm của Triệu Vũ Vương càng được nắm một cách gắt gao hơn.

Trong đầu ông ta lúc này đều là hình bóng của Thi Quỷ nữ hoàng ngày xưa.

- Ngươi chưa từng ăn thịt người, ngươi cũng chưa bao giờ uống Chân Nguyên Huyết, vậy vì sao ngươi lại trở thành ma? Sao ngươi lại là ma chứ?

Triệu Vũ Vương lộ ra một nụ cười thảm thiết.

- Thi Quỷ nữ hoàng? A, ngôi vị hoàng đế của ngươi, ngươi chính là của ngươi, ta sẽ không cướp đồ của ngươi. Làm thế nào ta có thể tranh được chứ?

Triệu Vũ Vương nói với giọng điệu chua xót.

Một bên cầm lấy thánh chỉ, sắc mặt lúc này của Triệu Vũ Vương vô cùng phức tạp. Rõ ràng ông ta biết Vương Khả đã truyền thánh chỉ giả, rõ ràng biết là Vương Khả có thể đã dùng giọng điệu của Thi Quỷ nữ hoàng để viết thư. Nhưng khi nhìn thấy Thi Quỷ nữ hoàng kí tên, cho dù có là giả, Triệu Vũ Vương cũng cảm thấy không nỡ.

Nhìn thánh chỉ viết câu “Để cho nàng có một miếng cơm ăn, có thể sống sót là được rồi. U Nguyệt chung quy cũng là người của Thi Quỷ Hoàng Triều, cũng từng gọi các ngươi một tiếng thúc thúc. Nếu mấy vị thúc thúc các ngươi đã ghét bỏ, vậy thì lập tức đưa nó cho cha của nàng đi"

Nhìn những lời này, Triệu Vũ Vương lộ ra một về cay đắng.

- Ta căn bản là không xứng làm thúc thúc. Kể từ khi ta biết U Nguyệt công chúa là con của nam nhân kia, ta chưa từng cho nàng thấy một sắc mặt tốt. Bởi vì mỗi khi nhìn thấy U Nguyệt, ta sẽ nhớ tới tên ác tặc Khương Hoàng kia. Năm đó, lúc U Nguyệt bị trục xuất, ta biết nhưng ta đã trốn tránh, ta đã không quan tâm đến nàng. Bây giờ nhìn lại, ta đúng thật là có lỗi với ngươi. Mặc dù, nàng là con gái của tên ác tặc kia nhưng nàng cũng là con gái của ngươi. Lúc ngươi ra đi cũng không có nói gì, một câu cũng không để lại. Sau này ta mới hiểu được, ngươi quá tin tưởng ba người chúng ta, ngươi quá tin tưởng ta mà cho rằng khi ở trên triều, chúng ta sẽ nể mặt ngươi mà chăm sóc U Nguyệt, ta... ! Nếu như ngươi không phải là ma, vậy thì tốt biết bao.

Nhìn thánh chỉ trước mặt, sự buồn bực được giữ trong lòng nhiều năm của Triệu Vũ Vương như bị lật ra. Những thứ vốn đã chuẩn bị bụi bặm, lại không thể nhịn được mà xuất hiện.

Triệu Vũ Vương không thích U Nguyệt công chúa, vẫn luôn là như vậy.

Nhưng khi nhìn phong thánh chỉ này, Triệu Vũ Vương lại không giải thích được tại sao bản thân mình lại sinh ra một cảm giác ây náy đối với Thi Quỷ nữ hoàng.

- Phong thánh chỉ này là giả, sao ta có thể bị nó làm ảnh hưởng cảm xúc được? Là Vương Khả cố ý sao? Ha ha, trong phong thánh chỉ này lại không có yêu cầu gì đối với ta, tất cả đều chỉ là sự quan tâm của nữ hoàng đối với ta. Muốn đánh vào tính cảm của ta sao? A, Vương Khả này thật đúng là không hề đơn giản, nhất định là hắn đã tra ra rất nhiều tư liệu về ta và nữ hoàng, nên mới biết được trước kia tình cảm của nữ hoàng và chúng ta rất tốt. Cố ý, nhất định là Vương Khả cố ý, ta không thể để hắn dắt mũi đi được. Hừt Triệu Vũ Vương hừ lạnh một tiếng.

Nhưng Triệu Vũ Vương rõ ràng biết là Vương Khả cố ý đánh vào tình cảm, cũng biết có lẽ Vương Khả không có ý tốt. Nhưng, vào giờ khắc này, tình cảm ngày xưa lại không có cách nào để xóa đi ngay lập tức được. Thỉnh thoảng, ông ta vẫn nhìn phong thánh chỉ này một chút.

- Bây giờ ngươi thế nào rồi? Cứ như vậy bỗng nhiên rời đi, một chút tin tức của ngươi ở Trung Thần châu này cũng không có.

Ngươi không sao chứ?

Cuối cùng, Triệu Vũ Vương cũng buồn rầu mà thở dài một tiếng.

Vài ngày sau, tại doanh trại chiến tướng Thi Quỷ!

Mộ Dung lão cầu nhìn về phía Vương Khả và U Nguyệt công chúa.

- Vương Khả, bên ngoài càng ngày có nhiều người nhà của tù nhân chính đạo tụ tập. Bọn họ mỗi ngày đều ầm ĩ muốn gặp người thân của mình. Hiện tại, mỗi ngày cũng chỉ có nhiều nhất là một trăm người được nhận người thân mà thôi, chúng ta đều không thể ngăn cản được.

Mộ Dung lão cầu buồn bực nói.

- Có cái gì mà lại không ngăn cản được? Đã chịu đựng được trong nhiều năm như vậy, còn kém mấy ngày nữa, ngươi quên mất mục đích chuyến đi lần này của chúng ta rồi sao?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Ách, nhưng mà, cái tên Triệu Tứ gì đó cũng trở về đại doanh của Triệu Vũ Vương được mấy ngày rồi, ngươi nói Triệu Vũ Vương sẽ tới. Nhưng mà qua mấy đêm rồi, Triệu Vũ Vương vẫn không có một chút động tĩnh gì, có phải ngươi đã tính sai rồi hay không?

Mộ Dung lão cẩu lo lắng nói.

- Cái rắm, sao có thể tính sai được chứ? Long Trung Đối bên này lão tử cũng đã chuẩn bị xong, đừng có giống cái miệng quạ của Tây Môn Tĩnh, chỉ biết nói càn nói bậy.

Vương Khả trừng mắt mắng.

- Thế nhưng, Triệu Vũ Vương không tới, việc ngươi giả truyền thánh chỉ không có hiệu quả.

Mộ Dung lão cầu nói.

Sắc mặt của Vương Khả trở nên vô cùng khó coi.

- Mẹ kiếp, không thể như vậy đâu. Tư liệu về Thi Quỷ Hoàng Triều mà các nươi đưa cho ta, ta đã cẩn thận nghiên cứu qua rồi.

Triệu Vũ Vương và Thi Quỷ nữ hoàng rõ ràng là có tình cảm nam nữ, sao lại không có phản ứng được chứ?