- Dù sao U Nguyệt cũng là đồ đệ và cháu dâu của người! Khi nào có thể được bế cháu, phải xem xem chúng ta có thuận lợi hay không!
Vương Khả khuyên nhủ.
U Nguyệt công chúa đứng ở bên kia đã xấu hổ đỏ bừng mặt.
Mặt của Trần Thiên Nguyên lại đen lên, ngươi đang tìm cách để ta giúp ngươi?
- Vương Khả, ngươi cũng không cần phải nghĩ nhiều. Ta và sư tôn của ngươi cũng là Chiến Thần của Chiến Thần Điện, trước đây đã từng có quy tắc là không thể nhúng tay vào công việc triều chính của quốc gia! Nếu cố chấp ra mặt, sẽ làm cho liên minh chính đạo sụp đổ. Nên chúng ta không thể giúp ngươi được!
Hoàng Nguyệt Nga lắc đầu.
- Như vậy cũng không được sao?
Sắc mặt Vương Khả rất khó nhìn.
- Ta nghe nói, Thi Quỷ Hoàng Triều như rắn mất đầu. Trong những năm nay đã để là Bạch Liên Hoàng Triều ở phía nam có cơ hội không ngừng tập trung quân đội ở biên giới, liên tục tiến đánh. Cho nên các người phải thật nhanh chóng!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Thi Quỷ Hoàng Triều và Bạch Liên Hoàng Triều giáp ranh giới.
Hơn nữa còn ở cạnh hai đại hoàng triều thiện ác ở phía đông. Ta cũng rõ, chẳng qua là... !
Vương Khả cau mày nói.
- Nếu ngươi thực sự không nghĩ ra biện pháp, có thể đi hỏi Tây Môn Thuận Thuỷ. Tây Môn Thuận Thuỷ này nhìn thấu thiên hạ, tất nhiên sẽ có kế sách!
Trần Thiên Nguyên an ủi.
- Kế sách? Ừm, thực ra ta đã có biện pháp, chỉ là vẫn chưa chắc chắn!
Vương Khả cau mày - Ngươi có kế sách? Ngươi thật sự có kế sách?
Hoàng Nguyệt Nga kinh ngạc nhìn Vương Khả.
- Vâng, có nghĩ qua nhưng chưa thành hình chi tiết!
- Ngươi đã có kế sách sao vừa rồi còn muốn ta và sư tôn ra mặt giúp đỡ ngươi?
Hoàng Nguyệt Nga trợn mắt nói.
- Kế sách của ta rất nguy hiểm, không an toàn nên vẫn cần sự hỗ trợ của mọi người!
Vương Khả giải thích.
- Không thể, người đừng mơ!
Hoàng Nguyệt Nga trợn mắt.
- Vậy để ta suy nghĩ lại một chút!
Vương Khả lắc đầu.
- Được, ngươi cứ suy nghĩ từ từ. Hoạt động siêu tiên nữ kia ta sẽ đi hỏi Thiện Hoàng giúp ngươi!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Sư tôn, người muốn rời khỏi Đại Thiện Hoàng Triều?
Vương Khả kinh ngạc.
- Đúng vậy, đúng lúc ta muốn gặp Thiện Hoàng. Lần hoạt động siêu câp tiên nữ này rất quan trọng đối với hắn, ta nên đi một chuyến!
Trần Thiên Nguyên gật đầu một cái.
- Người đi vậy ta phải làm sao? Đệ nhất Chiến Thần muốn ám sát ta thì phải làm sao bây giờ?
Vương Khả biến sắc.
- Ngươi đã có lệnh bài của ta thì sợ cái gì? Hơn nữa Hoàng Nguyệt Nga vẫn ở Thiện Thần Đô, hắn sẽ không động được đến ngươi.
Trần Thiên Nguyên nói.
Sắc mặt của Vương Khả rất khó nhìn. Ngươi không ở cạnh ta, trong lòng ta không chắc chắn!
- Thiên Nguyên ca, ta cũng muốn đi với ngươi?
Hoàng Nguyệt Nga mong đợi nhìn Trần Thiên Nguyên.
Trần Thiên Nguyên lắc đầu - Không được, ngươi biết vị trí của Thiện Hoàng, người không thể đi! Chờ ta trở lại!
- Được!
Vẻ mặt Hoàng Nguyệt Nga không cam tâm. Nhưng Trần Thiên Nguyên đã quyết định thì không thể làm trái.
- ĐI Trần Thiên Nguyên đứng dậy rời đi.
Hoàng Nguyệt Nga theo sát phía sau. Trong nháy mắt hai người đã biến mất khỏi khu sản nghiệp số 1 Thần Vương.
- Sư tôn, sư nương đi thong thả!
Vương Khả đưa mắt nhìn hai người họ hô to.
- Vương Khả, không phải sư tôn không cho ngươi gọi hoàng Chiến Thần là sư nương sao? Ngươi vẫn dám gọi?
U Nguyệt công chúa hiếu kỳ nói.
- Bọn họ phu xướng phụ tuỳ, chuyện này còn không bỏ qua sao?
Vương Khả lập tức phản bác.
- Bọn họ...
- Haiz, sư tôn của ta ngươi biết đấy. Thích sĩ diện, không muốn biểu đạt ra ngoài, chúng ta cứ gọi rồi sẽ thành thói quen thôi.
Hơn nữa, ngươi có thấy sư nương không hề khó chịu sao? Nếu như ta không gọi sư nương mới là không đúng!
Vương Khả giải thích.
- Là vậy sao?
Ú Nguyệt công chúa mờ mịt.
Cùng lúc đó, cách Trương Chính Đạo không xa, Mộ Dung Lão Cầu đi tới.
- Vương Khả, phát tài, phát tài rồi. Ngươi biết có bao nhiêu người ghi danh chưa? Đã có năm ngàn người ghi danh, vẫn còn đang xếp hàng dài!
Trương Chính Đạo kích động kêu lên.
- Phát tài cái gì, cửa hàng Thần Vương của ta, không phải kiếm tiền!
Vương Khả trợn mắt nói.
Trương Chính Đạo mặt đen lên nhìn về phía Vương Khả. Mẹ kiếp nhà ngươi, ngươi lừa gạt người khác thì thôi đi, lại còn định lừa ta? Thế nhưng là quản lý của cửa hàng Thần Vương, có thể thấy nó đang hoạt động rất tốt.
- Không thấy ở đây còn có ai sao?
Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.
Trương Chính Đạo mới kịp phản ứng. Bên kia còn có Mộ Dung Lão Cẩu. Hắn nổi tiếng bấp chấp hậu quả không quan tâm tới người khác.
- Vâng vâng, cửa hàng Thần Vương không kiếm tiền, ta dùng thân phận quản lý cam đoan với ngươi!
Trương Chính Đạo lập tức nhìn Mộ Dung Lão Cẩu.
Mộ Dung Lão Cẩu trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo. Mẹ nhà ngươi, nói với ta là có ý gì? Coi ta là kẻ ngu sao?
- Vương Khả, ta không cần biết ngươi sắp xếp công việc bên này như thế nào. Ta đại diện cho các huynh đệ Chiến Thần Điện nói chuyện với ngươi xong rồi, chúng ta phải là nhóm máu thật đầu tiên, nhất định phải bán tới phía nam. Ngươi biết đấy, khoảng thời gian này mọi người đều giúp ngươi trông coi công trưởng, giúp ngươi tránh bao nhiêu tai hoạ, chờ lấy tiền đây!
Mộ Dung Lão Cẩu vội vàng nói.
- Yên tâm, ta nói được là được. Máu của các ngươi đã ở trong thùng đựng hàng lập tức vận chuyển về Ác Thần Đô. Nếu nhanh có thể là nửa tháng sẽ bán hết. Đến lúc đó tiền sẽ về tay các ngươi toàn bội!
Vương Khả bảo đảm.
- Được, ha ha, ngươi đúng là thoải mái!
Mộ Dung Lão Cầu lập tức cười lớn.
- Nhưng mà U Nguyệt muốn cai quản mọi việc ở Thi Quỷ Hoàng Triều. Đợi ta có kế sách, các người đừng từ chối đi Thi Quỷ Hoàng Triều chiến đấu với ta. Chiến Thần không tiện đi, các ngươi là chiến tướng ra tay không bị hạn chế, đến lúc đấy đừng vắng mặt!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Việc này ngươi cứ yên tâm, chờ tiền tới nơi, chuyện gì cũng dễ nói!
Mộ Dung Lão Cầu vỗ ngực một cái.
- Được, chờ ta nghĩ kế sách, sẽ thông báo với các ngươi!
Vương Khả gật đầu một cái.
Mộ Dung Lão Cẩu đắm chìm trong mơ tưởng kiếm nhiều tiền, bỗng dưng tò mò hỏi - Đúng rồi, bên Ác Thần Đô sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ, tránh trì hoãn việc kiếm tiền của chúng ta!
- Không đâu. Khu sản nghiệp số 2 Thần Vương có sự quản lí của Hoàng Thiên Phong Ma Thần, trừ khi Ác Hoàng cho phép, ai dám gây chuyện?
Vương Khả trợn mắt.