Vì đại nghĩa, cứu vớt bách tính! Hãy cứu lấy đồng bào đang đau khổ! Chỉ là một chuyện nhỏ, một đêm ta phát tài! Vì cái gì mà lại không làm? Dựa vào cái gì mà không phải là ta?
- Vương Khả, ta muốn bán máu cho ngươi, cứu vớt bách tính cực khổ phía nam!
- Vương Khả, ta cũng muốn bán máu, ta muốn cứu bách tính!
- Vương Khả, rút máu ta đi, ta không chờ được nữa, ta muốn cứu người!
Chỉ một lúc, toàn bộ cửa hàng Thần Vương đều xôn xao.
Cách đó không xa, Trương Chính Đạo và Mộ Dung Lão Cầu trừng to tròng mắt. Mẹ nó cái này không phải là cứu vớt bách tính, là một đám người muốn phất nhanh mà! Một màn này, quá hừng hực khí thế?
- Được được, các vị muốn bán máu, mời qua bên kia. Người làm của cửa hàng Thần Vương sẽ tiến hành đăng ký sắp xếp, đồng thời giải thích cho các vị về cửa hàng Thần Vương trước khi ghi danh, máu của các vị đầu tiên sẽ được sắp xếp để bán!
Vương Khải hét to.
- Bên nào? Bên nào?
Vô số dân chúng kích động nói.
Theo Vương Khải chỉ, dân chúng nhìn thấy có cả trăm cái bàn ở bên kia, chịu trách nhiệm đăng ký phân loại. Cùng lúc đó, Mộ Dung Lão Cẩu và những người khác có trách nhiệm duy trì trật tự.
- Mọi người xếp hàng, từng người một tới Trương Chính Đạo kêu lên.
~ Ào ào ào!
Lập tức, vô số người đến xếp hàng.
Bên ngoài Thiện Thần Đô, khu sản nghiệp số 1 Thần Vương!
Khu sản nghiệp số 1 vẫn chưa xây dựng xong, nhưng khí thế ngất trời không gì có thể ngăn cản được!
500 người tội phạm chính đạo, đương nhiên không phải toàn bộ là người mà mọi người muốn tìm. Đến mấy vạn người, 500 tội phạm chính đạo vốn dĩ là không hề đủ. Những người dân ánh mắt ngập tràn cảm xúc bi thương, trong nháy mắt đã bị Vương Khả làm thay đổi bầu không khí, cảm xúc.
Sau khi động viên người dân, Vương Khả đi đến một cái đại điện cách đó không xa.
Bên trong đại điện, Hoàng Nguyệt Nga trừng mắt đi tới chỗ Vương Khả.
- Vì bách tính thiên hạ mà kiếm tiền? Bách tính thiên hạ cần bọn họ giàu lên? Vương Khả, ngươi chém gió cũng giỏi nhỉ?
Hoàng Nguyệt Nga cười lớn.
- Sư nương, có cầu nào mà ta nói là không đúng? Ta cũng là vì đồng bào khổ cực ở phía nam!
Vương Khả lập tức trợn mắt nói.
- Ta thấy Vương Khả nói không sai!
Ổ bên kia, U Nguyệt công chúa cũng phối hợp nói.
- Vương Khả, đã nói với ngươi rồi mà, không được nói bậy!
Cách đó không xa, Trần Thiên Nguyên trầm giọng.
- Ta không nói bậy? Ta đã nói sai cái gì?
Vương Khả sững sờ.
- Ngươi gọi sư nương hoàng Chiến Thần!
Ủ Nguyệt công chúa nói.
- À, sư tôn, ta thấy người và hoàng Chiến Thần là một cặp trai tài gái sắc, chuyện này không sớm thì muộn thôi?
Vương Khả lập tức cười nói.
Ổ bên kia Hoàng Nguyệt Nga lặng lẽ nhìn Vương Khả tỏ ý hài lòng.
Trần Thiên Nguyên lại xị mặt - Đừng vội nói bậy, ngươi cứ nói vậy, Hoàng Nguyệt Nga về sau biết làm như thế nào?
- Haiz, sư tôn, chuyện này có là gì đâu!
Vương Khả cười nói.
- Hừi Trần Thiên Nguyên trừng mắt Vương Khả lập tức ngậm miệng không nói.
Lúc này Trần Thiên Nguyên mới hài lòng nhìn Vương Khả. Sau đó quay đầu nhìn xuống chồng giấy trên bàn làm việc bên cạnh.
- Đây là hoạt động siêu tiên nữ của ngươi?
Trần Thiên Nguyên nhíu mày.
- Vâng, ở phía nam của Đại Ác Hoàng Triều, ta muốn bắt đầu chuẩn bị bầu cử. Õ phía bắc của bên này, ta cũng muốn tổ chức cùng luôn. Nhưng mà chuyện lớn như vậy vẫn muốn báo cáo lên sư tôn lần cuối.
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Nữ nhi Ác Hoàng? Hơn 200 năm rồi, chỉ sợ sớm đã... !
Hoàng Nguyệt Nga cau mày nói.
- Cho dù như thế nào, cũng nên xem qua thử Bởi vì đây là hoạt động siêu tiên nữ, cho nên cửa hàng Thần Vương mới có thể thuận mổ rộng kinh doanh ở cả hai nước. Ta đoán, nữ nhi Ác Hoàng phần lớn là không thể tìm được. Nhưng lỡ như tìm được nữ nhi Ác Hoàng? Điều này không hẳn là chuyện xấu. Nếu như thật sự may mắn tìm được nữ nhi Ác Hoàng, cũng là chuyện tốt đối với chính đạo!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Trần Thiên Nguyên nhíu mày nhìn văn bản, trầm ngâm một hồi lâu.
- Việc này ta cần bàn bạc lại với Thiện Hoàng, được hắn cho phép mới có thể tiến hành!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng.
- Hả, việc này còn muốn bẩm báo với Thiện Hoàng sao? Không cần thiết!
Vương Khả hiếu kì nói.
- Đúng vậy, nữ nhi Ác Hoàng cũng có thể dùng làm vật thế chấp, uy hiếp Đại Ác Hoàng Triều. Đây là một chuyện tốt, còn băn khoăn gì nữa?
Ú Nguyệt công chúa cũng tò mò hỏi.
Trần Thiên Nguyên lắc đầu - Ngươi không hiểu, nữ nhi Ác Hoàng thân phận không đơn giản là nữ nhi Ác Hoàng đâu!
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ, sư tôn đang chơi trò đọc nhịu sao?
Nữ nhi Ác Hoàng không chỉ là nữ nhi Ác Hoàng?
- Nữ nhi Ác Hoàng có thực sự mê hoặc hay không, rất quan trọng đối với Thiện Hoàng! Thậm chí việc này còn liên quan đến thế cục của toàn bộ Trung Thần Châu. Không thể hành động thiếu suy nghĩ!
Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.
- Vì sao?
Vương Khả hiếu kì hỏi.
- Dính líu đến bí mật giữa Thiện Hoàng và Ác Hoàng, ngươi tạm thời không cần biết! Chúng ta đã đồng ý là phải giữ bí mật, đương nhiên sẽ không nói với ngươi, về sau sẽ rõ.
Trần Thiên Nguyên trầm giọng.
Vẻ mặt Vương Khả có ý không hiểu. Thiện Hoàng và Ác Hoàng có quan hệ gì hay sao?
- Tây Môn Thuận Thuỷ bảo ngươi giúp U Nguyệt công chúa làm chủ mọi chuyện ở Thi Quỷ Hoàng Triều, ngươi cân nhắc thế nào?
Trần Thiên Nguyên hiếu kỳ hỏi.
- Vâng, hay là sư tôn giúp ta cầu hôn Thiện Hoàng, điều này chẳng phải là ép buộc sao? Ta nghe Mộ Dung Lão Cẩu nói, nội bộ Thi Quỷ Hoàng Triều rối ren, các thế lực tranh giành trong vòng xoáy quyền lợi. U Nguyệt của chúng ta đơn thuần như thế này, sao có thể rơi vào vòng xoáy đó được? Điều này thật sự không ổn.
Vương Khả lo lắng nói.
Trần Thiên Nguyên lắc đầu - Không, việc này ta sẽ không đi khuyên Thiện Hoàng giúp ngươi.
Mặc dù bình thường Thiện Hoàng nhìn có chút tuỳ ý, nhưng lại rất thông minh. Thi Quỷ Hoàng Triều rất quan trọng, nên mới để U Nguyệt tiếp nhận!
- Vậy sư tôn hoặc hoàng Chiến Thần có thể đi Thi Quỷ Hoàng Triều một chuyến cùng với ta, lợi dụng thế lực mạnh mẽ để giúp chúng ta một tay?