Bất Diệt Thần Vương

Chương 1522: Vương Khả thực sự là người tốt




~ Tuy nhiên, ngươi yên tâm, ta dựa theo yêu cầu của lão sư, cũng đi mời Trình Bạch Xuyên, mời hắn điều động thành vệ đến duy trì trật tự, chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì.

Tây Môn Tĩnh nói ra.

- Trình Bạch Xuyên?

Vương Hữu Lễ sững sờ.

- Đúng vậy, hắn là binh bộ thượng thư, giữ gìn một chút trật tự chắc cũng không khó lắm?

Tây Môn Tĩnh suy nghĩ một chút nói.

- Cái này gọi là một chút trật tự hay sao? Bách tính toàn thành đều đã nhận được tin tức, những bách tính mất đi thân nhân kia sẽ nổi điên muốn xông lên núi. Quá nhiều người. Ngươi có nói cho hắn biết sẽ có nhiều người như vậy hay không?

Vương Hữu Lễ cau mày nói.

- Ách, ta nói quan viên lễ bộ muốn lên núi cứu lão sư, đến lúc đó có thể sẽ mời một số người đức cao vọng trọng đến, lúc ấy ta cũng không nghĩ đến sẽ có nhiều người như vậy, tuy nhiên, dù sao hắn cũng binh bộ thượng thư, chắc là không có vấn đề gì chứ.

Tây Môn Tĩnh nhớ lại nói.

Đúng lúc này, giữa đám người đang ồn ào, tiếng gọi ầm ĩ của Trình Bạch Xuyên không biết từ đâu vang lên.

- Tây Môn Tĩnh, cái tên rùa đen nhà ngươi, ngươi hại ta? Con mẹ nó ta không mang nhiều người đến, a, a, không nên chen lấn, không nên chen lấn! Người của binh bộ, không cho phép làm bị thương bách tính, không cho phép đụng phải bách tính! A, ai giẫm ta, a!

Giọng nói của Trình Bạch Xuyên rất nhanh bị bao phủ ở trong biển người.

Sắc mặt của Tây Môn Tĩnh cứng đờ:

- Vừa rồi có phải là giọng nói của Trình Bạch Xuyên hay không?

Sắc mặt của Vương Hữu Lễ cũng trở nên khó coi, nuốt một ngụm nước bọt:

- May mà chúng ta đi ở phía trước, không có bị giẫm đạp, quan viên lễ bộ, nếu không muốn bị người phía sau dẫm chết, nhanh xông về trước!

Dân chúng đang muốn xông lên phía trên, bỗng nhiên, Vương Khả xuất hiện ở trên thềm đá khổng lồ giữa sườn núi.

- Các vị, ta là Vương Khả!

Vương Khả hét lớn một tiếng.

Bách tính còn đang kích động đột nhiên ngừng lại, đều nhìn về phía Vương Khả ở trên thềm đá khổng lồ kia.

- Vương Khả? Có phải người nhà ta đã được cứu về rồi hay không?

- Vương Khả, ngươi cứu ca ca của ta?

- Vương Khả, cha ta ở đâu?

Một đám bách tính bỗng nhiên kích động hô hào.

Phía trên thềm đá khổng lô, sắc mặt Vương Khả trở nên cứng đờ, không phải các ngươi đến nghĩ cách cứu viện anh hùng Vương Khả hay sao? Không có ai quan tâm ta cả!

- Các vị, xin nghe ta nói!

Vương Khả lần thứ hai hô to một tiếng.

Ngay lập tức, tất cả bách tính đều tĩnh lặng lại.

- Trước khi tôi nói xong, xin mọi người đừng ngắt lời! Để tránh tin tức của ta không cách nào thuận lợi truyền đạt cho mọi người!

Vương Khả lần thứ hai kêu lên.

Quả nhiên, vô số dân chúng đều gật đầu một cái.

- Các ngươi đi nhìn Hoàng Bảng là chính xác, lần này tại hạ liều chết ẩn núp ở Ác Thần Đô, quả thật cứu được năm trăm người chính đạo trở về, bọn họ ở nơi này, giờ phút này cực kỳ suy yếu.

Ta cũng không biết thân nhân của bọn hắn là ai, nhưng, ta có thể khẳng định, ta không có cách nào thỏa mãn tất cả nguyện vọng của mọi người, vền vẹn chỉ có năm trăm người chính đạo người, hi vọng mọi người sẽ không thất vọng!

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Năm trăm người? Có lẽ có ca ca của ta.

- Nhanh, để cho chúng ta nhìn xem rốt cuộc là ai!

- Vương Khả, người ở đâu?

- Mọi người không nên ồn ào, không nên ồn ào, để Vương Khả nói.

- Tất cả câm miệng, đừng ngắt lời!

Tự nhiên có người hô hào cho Vương Khả bảo mọi người im lặng.

- Các vị, ta cứu được năm trăm người, là chuyện rất đáng mừng, ta không hi vọng nó trở thành chuyện buồn phiền, các vị đừng chen chúc, đừng xô đẩy, chú ý an toàn của mình!

Vương Khả mở miệng kêu lên.

Vô số dân chúng lúc này mới bình tĩnh một chút.

- Năm trăm người này, ta đã sắp xếp cho bọn họ khu công nghiệp Thần Vương số 1 ở thành Đông, hiện tại bọn họ đang chữa thương, để tránh phát sinh lần thứ hai bị tổn thương! Cho nên, xin mọi người tỉnh táo!

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Sao lại có cái gì lần thứ hai bị tổn thương?

Có người hô.

~ Ai, tất nhiên là sẽ có lần thứ hai bị tổn thương, vậy để ta nói một câu, ví dụ, ta cứu trở về người nào đó, trước kia là người thừa kế của gia tộc nào đó, kết quả hắn bị tà ma bắt đi, cái gia tộc kia có phải sẽ tuyển người thừa kế mới hay không? Người thừa kế trước kia trở về, có thể sinh ra uy hiếp với người thừa kế mới hay không? Người thừa kế mới có lẽ không có suy nghĩ muốn mưu hại người thừa kế cũ, nhưng, tùy tùng của người thừa kế mới có thể vì nhân tuyển cho vị trí gia chủ không tiếc bí quá hoá liều, ám sát người thừa kế cũ, giữ gìn địa vị của người thừa kế mới?

Vương Khả hỏi.

Lập tức, sắc mặt của tất cả bách tính đến đây đều cứng đờ.

- Đương nhiên, ta chỉ là lấy một ví dụ, còn có đủ loại khả năng khác, ta hi vọng các ngươi trở về giải quyết mâu thuẫn nội bộ thật tốt, sau đó lại đến đón thân nhân của các ngươi, dù sao, bọn họ vừa trở về từ cõi chết, ta không hi vọng bọn họ lại nhận thêm một lần tổn thương, ta cũng muốn phụ trách an toàn của bọn hắn.

Vương Khả nghiêm túc khuyên nhủ.

- Vương Khả, quả nhiên một lòng vì cứu người!

- Vương Khả thực sự là người tốt!

- Vương Khả thật chu đáo!

Vô số dân chúng gật đầu, đương nhiên, có ít người lại nhíu mày, tuy nhiên, giờ phút này dưới hàng trăm con mắt nhìn chằm chằm, cũng không dám lộ ra dụng tâm hiểm ác của mình.

Vương Khả thấy mọi người tiếp nhận lời khuyên của mình, cũng thở dài một hơi, năm trăm tên tù nhân chính đạo này, đều nợ tiền ta, nếu chết một người, vậy chẳng phải ta sẽ chịu thiệt lớn hay sao?

- Các vị, mười ngày sau, khu công nghiệp Thần Vương số 1, bắt đầu lần lượt tiếp nhận yêu sách của mọi người vì thân nhân của mình! Đồng thời, còn có một tin tức tốt nói cho mọi người!

Vương Khả hít sâu một hơi nói.

- Tin tức tốt?

- Đúng vậy, tin tức tốt chính là, năm trăm tù nhân chính đạo này, chỉ là bắt đầu, ta, Vương Khả, đã chính thức đả thông con đường đến Ác Thần Đô, từ đó, sẽ liên tục không ngừng cứu đệ tử chính đạo từ Đại Ác Hoàng Triều trở về.