- Nếu không thì ngươi đồng ý đi! Dù sao thì ngươi cũng không có gì để mất!
Vương Khả thuyết phục.
Mặt Hoàng Thiên Phong đen lại:
- Không làm!
- Có phải ngươi chưa thấy lợi ích cho nên mới cự tuyệt đúng không?
Vương Khả nhìn về phía Hoàng Thiên Phong.
Hoàng Thiên Phong:
=— mai Chỉ với bộ dạng này của ngươi thì có thể cho ta lợi ích gì chứ?
- Nếu không, ngươi thấy thế nào? Bây giờ ta là Hồng Liên Thánh Sứ, ta đánh cho ngươi một điều tử!
Vương Khả thuyết phục.
- Điều tử gì chứ? Ngươi vẫn muốn đánh bạch điều cho ta sao?
Ngươi nghĩ ta dễ bị lừa gạt như vậy sao?
Hoàng Thiên Phong trừng mắt nói.
- Bạch điều cái gì chứ, ngươi hiểu lầm rồi! Ý ta là, trong Hồng Liên Hoàng triều, tất cả sản nghiệp của nguyên Hồng Liên Thánh Sứ, bây giờ không phải nên thuộc về ta sao? Ta sẽ đánh cho ngươi một điều tử, cho ngươi lấy một tháng, trong vòng một tháng, ngươi cứ việc đi cướp rồi báo danh là ta! Ngươi cướp được thì tất cả là của ngươi, có được không?
Vương Khả nghiêm nghị nói.
Hoàng Thiên Phong sửng sốt:
- Ngươi bảo ta đi cướp sạch phủ đệ của ngươi trong một tháng sao? Ngươi không cần những sản nghiệp của Hồng Liên Thánh Sứ nữa hay sao?
Những sản nghiệp đó, Vương Khả có muốn không? Muốn cái rắm! Hồng Liên Hoàng triều, bây giờ mà mình đi qua, đảm bảo đầu tiên sẽ bị loạn đao chém chết! Không trở về, nhất định sẽ bị Hồng Liên Nhân Hoàng bí mật xử lý, so với béo bổ ở Hồng Liên Nhân Hoàng thì chi bằng lấy béo bở từ Hoàng Thiên Phong, vừa hay đổi cho ta chút lợi ích!
- Lão Hoàng, ngươi đang nói gì vậy? Tất cả mọi người đều là huynh đệ, nhà ta cho người khác cướp không bằng cho ngươi cướp, nếu ngươi động lòng trắc ẩn thì chia cho ta một phần, càng tuyệt hơn!
Vương Khả nghiêm nghị nói.
- Cái rắm nhà ngươi, chính ngươi không có bản lĩnh lấy, còn muốn ta giúp ngươi lấy sao? Ngươi nằm mơ đi!
Hoàng Thiên Phong trừng mắt nói.
Đương nhiên, Hoàng Thiên Phong cũng đã nghĩ ra được vì sao Vương Khả lại hào phóng như vậy.
- Thế nào rồi? Lão Hoàng, đối với ngươi thì chỉ có lợi chứ không có hại mà! Hai chiếc thuyền bay bình thường, đổi hai chiếc thuyền bay sang trọng, còn có thể có một cơ hội kiếm thêm tiền, ngươi có muốn hay không? Nếu ngươi thật sự không muốn, ta sẽ đi tìm Ác Hoàng để đổi thuyền bay!
Vương Khả nói.
- Đổi chứ, tại sao lại không đổi, trong vòng một tháng, ta sẽ vơ vét sạch Hồng Liên Thánh Sứt Hoàng Thiên Phong trừng mắt nói.
- Ha ha ha, thỏa thuận!
Ánh mắt của Vương Khả lập tức trở nên sáng ngời.
Ngươi dọn sạch càng tốt, chỉ cần không cho Hồng Liên Nhân Hoàng đi là được, tiền trên người ngươi ta cũng có hứng thú, quay trở về ta từ từ tìm cách kiếm tiền trên người ngươi không phải là được sao? Ta cũng không mất tiền!
Hoàng Thiên Phong nhìn thấy Vương Khả vui vẻ như vậy, luôn cảm giác có gì đó không ổn.
- Vương Khả, có phải ngươi đang lừa ta không?
Hoàng Thiên Phong nhíu mày hồi.
- Đâu có đâu, ngươi thông minh tuyệt đỉnh như vậy, với trí tuệ của ngươi, làm sao ta có thể lừa ngươi được cơ chứ?
Vương Khả lập tức lắc đầu như trống bồi.
Hoàng Thiên Phong sở vào cái đầu trọc “tuyệt đỉnh” của mình, gật đầu:
- Nói cũng đúng!
Hoàng Thiên Phong nhíu mày hỏi:
- Vương Khả, có phải ngươi đang chơi ta hay không?
Vương Khả lập tức lắc đầu như trống bồi:
- Đâu có, ngươi thông minh tuyệt đỉnh như vậy, dựa vào trí tuệ của ngươi, ta làm sao có thể hù được ngươi chứ?
Hoàng Thiên Phong sở sờ cái đầu hói đỉnh cao của bản thân, gật đầu một cái:
- Nói cũng đúng!
Hoàng Thiên Phong trầm giọng nói:
- Nhưng Vương Khả, trước đó ta có đưa chân nguyên cho ngươi, ngươi lại đây cho ta xem một chút!
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:
- Gì... có ý gì?
Hoàng Thiên Phong trầm giọng nói tiếp:
- Hừ, tư liệu của Thập Vạn Đại Sơn ta cũng có, chân nguyên này của ngươi khẳng định có vấn để, vì sao ngay cả chính đạo hay ma đạo đều không tra ra được chứ? Ở trong Ác Thần Điện, ta vì giữ vững uy nghiêm của Ác Hoàng cho nên mới không có truy tới cùng, còn giúp nói đỡ cho ngươi, nhưng ta không thể để cho ngươi trở thành vết nhơ sai lầm của Ác Hoàng được!
Vương Khả trợn mắt lên nói:
- Ngươi, không phải ngươi đã xem qua rồi sao?
Hoàng Thiên Phong lại trừng mắt nói:
- Còn chưa đủ, ngươi lại đây cho ta xem một chút!
Vương khả:
— 4.
Bây giờ lão đại của ma đạo đều trở nên cẩn thận như vậy sao?
Mặc dù Vương Khả hơi không tình nguyện, nhưng vẫn thở sâu gật đầu một cái, cũng may bản thân hắn chưa bắt đầu thu nạp công đức, vẫn còn là màu đen.
Màu đen đúng không? Ta còn sợ cái gì đây?
Lòng bàn tay hắn ngưng tụ ra một đám chân nguyên đen như mực, nhìn sang thấy mí mắt Hoàng Thiên Phong giật giật liên hồi.
Vương Khả cau mày nói:
- Được, lão Hoàng, thử một lần là được rồi, chẳng lẽ ngươi không tin tưởng ta sao?
Hoàng Thiên Phong nhìn về phía Vương Khả, ta tin được ngươi mới là lạ đó!
- Ta lấy một chút!
Hoàng Thiên Phong đưa tay tới muốn lấy.
Vương Khả cau mày nói:
- Để ta nói cho ngươi biết, chân nguyên của ta có rất nhiều tỳ khí, ngay cả Ma Thập Tam và Hồng Liên Nhân đều đã kiểm tra qua rồi, chẳng lẽ ngươi còn không tin được sao?
Hoàng Thiên Phong dùng tay hứng lấy đám chân nguyên kia.
- Ẩm!
Quả nhiên, đám chân nguyên kia lại một lần nữa bốc cháy, lòng bàn tay Hoàng Thiên Phong nhanh chóng hình thành một cái lông bảo hộ cứng rắn, thế nhưng, cái lồng kiên cố kia rất nhanh đã bị đốt cháy thành một cái hố.
Hoàng Thiên Phong ngạc nhiên nói:
- Ngọn lửa trong chân nguyên của ngươi là lửa gì vậy? Sao ngay cả lồng bảo hộ kiên cố của ta cũng đốt mở được?
Vương Khả trầm giọng hỏi:
- Kiểm tra sao rồi?
Hoàng Thiên Phong trợn mắt nói:
- Trung tâm dược hỏa diễm bao phủ vẫn như cũ, đen như mực!
Hừ, coi như là ngươi thông qua đi!
Vương Khả trợn mắt nói:
- Cái gì gọi là coi như ta thông qua được đây, ta đây vốn chính là tiêu chuẩn ma khí hạng nhất! Là ngươi có bệnh thì có!
Hoàng Thiên Phong trừng mắt nhìn sang Vương Khả:
- Được lắm được lắm, việc này tới đây là kết thúc, trước hết ngươi nói một chút chuyện về việc đổi Phi Chu đi.
Vương Khả lập tức đổi chủ đề.
Không thể không chuyển hướng được, cái này... nếu như đợi lát nữa Hoàng Thiên Phong muốn ta biến thân, vậy ta phải xử lý làm sao đây?