Ta không có cách nào khác, nhiều đến như vậy mà. Vì vậy, ta sẽ đi đường chính đạo, mua nhiều hơn thì có thể giảm giá!
Vương Khả giải thích.
- Ngươi muốn tự mình ra giá sao?
Vẻ mặt Hoàng Thiên Phong khó hiểu nói.
Mẹ nó, đúng là lần đầu tiên nhìn thấy một thương gia như ngươi, còn chán ghét hàng hóa của mình bán đắt tiền?
- Đúng vậy, lãi ít thì tiêu thụ nhanh, ngươi hiểu không? Ta không phải muốn mua bán kiếm chác! Ta chính là muốn ma đạo có thể phồn vinh hưng thịnh, ta muốn cho mỗi người trong ma đạo đều có thể uống Chân Nguyên Huyết với giá cả phải chăng, lý tưởng của ta chính là mỗi người đều có huyết để uống, mỗi người đều có công luyện!
Vương Khả giải thích.
Mặt Hoàng Thiên Phong đen lại nhìn Vương Khả, ngươi đang muốn khoác loác với ta cái gì vậy, mỗi người đều có huyết để uống, mỗi người đều có công luyện sao? Một lý tưởng cao đẹp như vậy sao? Mẹ nó ngươi chỉ là vì muốn kiếm tiền thôi phải không? Ngươi giảm giá cho mọi người? Trái tim của ngươi đã đen thành giòi, vậy mà còn mặt mũi nói vì lý tưởng ma đạo? Ôi trời!
- Ặc, đương nhiên là ta kiếm chút tiền nhỏ cũng được mà, dù sao ta cũng rất vất vả rồi, hơn nữa chỉ có hạ giá xuống thì mới có thể kích động tất cả mọi người Trung Thần Châu đầu tư vào hoạt động siêu cấp tiên nữ này, ta chỉ một lòng vì Ác Hoàng!
Vương Khả trịnh trọng giải thích.
Hoàng Thiên Phong nheo mắt nhìn Vương Khả, ngươi cứ tiếp tục thổi đi, mặt ta nếu như co rụt lại thì coi như ta thua, mẹ nó, ta và Ác Hoàng có phải đều bị ngươi lừa gạt hay không?
- Lão Hoàng, sao mặt ngươi cứng đờ vậy? Sao mãi không thấy cử động vậy?
Vương Khả tò mò hỏi.
Hoàng Thiên Phong:
Pug)
- Yên tâm, hôm nay chỉ là đến mời ngươi trấn áp mà thôi, đến đây, chúng ta vào bên trong uống trà, trấn áp trường, không có người đến gây sự là được! Sau đó giao cho thủ hạ của ta là được, chúng ta vào trong phòng nói chuyện phiếm, đúng lúc ta còn có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ!
Vương Khả nói.
- HừI Hoàng Thiên Phong hừ lạnh một tiếng.
Nhưng vẫn theo Vương Khả đi đến phòng do các con cháu Vương gia sắp xếp.
Bên ngoài do Thỏ Vương duy trì trật tự, con cháu Vương gia hết lần này đến lần khác giải thích và quảng cáo cho mọi người, đồng thời cũng không ngừng ám chỉ Hoàng Thiên Phong ma thần đang ở gần đây, ai dám gây sự chính là muốn tìm đến cái chết.
Ngay lập tức, trật tự bên ngoài đại điện ổn định trở lại.
Thần Vương tệ đầu tiên bắt đầu xuất hiện ở đảo Hồng Liên Thánh Sứ.
- Vương Khả, còn có chuyện gì nữa, ngươi mau nói đi, ta cũng không muốn lãng phí nhiều thời gian với ngươi!
Hoàng Thiên Phong rót một ngụm trà rồi trầm giọng nói.
- Cái này, hai chiếc thuyền bay của ta, ngươi giúp ta xem thử đi!
Vương Khả lấy ra một vòng tay trữ vật.
- Thuyền bay? Đây là hai chiếc lúc trước ngươi ở Ác Thần Điện đã không biết xấu hổ lừa từ tay Ma Thập Tam đúng không?
Hoàng Thiên Phong nghi ngờ hỏi.
- Ai không biết xấu hổ? Ta cũng là vì muốn bảo vệ thể diện của Ác Hoàng, ngươi nói lời này là có ý gì? Lão Hoàng, ta nghĩ ngươi có thành kiến với ta!
Vương Khả trừng mắt nói.
Hoàng Thiên Phong trừng mắt nhìn Vương Khả. Sao ta lại muốn giết ngươi đến vậy nhỉ, tại sao?
- Đừng nhìn chằm chằm vào ta, nhìn vào chiếc thuyền đi!
Vương Khả thúc giục nói.
Hoàng Thiên Phong kiểm tra vòng tay trữ vật, cau mày nói:
- Thuyền bay thì không có vấn đề gì, chất lượng tốt! Ma Thập Tam không thể nào có thứ gì kém chất lượng được!
- So với thuyền bay của ngươi thì sao?
Vương Khả tò mò hỏi.
- Thuyền bay của ta sao? Sức chứa tương đương, nhưng sang trọng hơn thuyền bay của ta nhiều! Rõ ràng là nó đắt hơn rất nhiều!
Hoàng Thiên Phong giải thích.
- Sang trọng hơn? Không, Lão Hoàng, ta bị dị ứng với sự sang trọng! Ta muốn thuyền bay của ngươi, được chứ?
Vương Khả nhìn về phía Hoàng Thiên Phong.
- Ngươi, ngươi nói cái gì? Dị, dị ứng sang trọng?
Sắc mặt Hoàng Thiên Phong trở nên cứng đờ.
- Đúng vậy, từ nhỏ cha mẹ ta đã dạy ta, muốn ta học cách tiết kiệm, cho nên từ nhỏ ta đã cực kỳ giản dị, ta không thích đồ vật sang trọng, ta lấy thuyền bay sang trọng đổi thuyền giản dị của ngươi, có được không?
Vương Khả nhìn về phía Hoàng Thiên Phong.
Hoàng Thiên Phong nheo mắt nhìn Vương Khả:
- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì?
- Không làm gì cả, ta muốn đổi hai chiếc thuyền bay này với ngươi! Ngươi thấy được không?
Vương Khả nhìn Hoàng Thiên Phong.
- Ha ha ha ha, ta hiểu rồi, ngươi sợ Ma Thập Tam tìm ngươi đòi lại sao? Cho nên ngươi mới muốn đổi với ra?
Hoàng Thiên Phong cười lạnh nói.
- Ặc!
Vương Khả sửng sốt.
- Yên tâm, Ma Thập Tam có tiền, hai chiếc thuyền bay này hắn chẳng thèm để tâm đâu, đền cho ngươi càng không thể đòi lại!
Hoàng Thiên Phong lắc đầu.
- Không được, đổi với ta đi mà. Hơn nữa ngươi sẽ không phải chịu thiệt hại! Ta lại càng sang trọng hơn!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Không đổi, không có hứng thú!
Hoàng Thiên Phong cự tuyệt.
- Tại sao? Chiếc thuyền này sang trọng hơn! Ngươi không có gì mất mát cả!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Vương Khả, ngươi sợ Ma Thập Tam đến vậy sao?
Hoàng Thiên Phong nhíu mày nói.
- Đương nhiên rồi, Ma Thập Tam đúng là không còn lời nào để nói, đã nói không hận ta, vậy mà đi khắp nơi làm khó ta, hắn ta quay đầu lại nhìn thấy ta đang dùng thuyền bay của hắn ta, không phải lại càng hận ta hơn sao? Tu vi của ta yếu nên không còn cách nào khác. Ngươi thì khác, ngươi giỏi hơn hắn ta nên ngươi không sợ. Ta còn phải bận rộn giúp Ác Hoàng tiến hành hoạt động siêu cấp tiên nữ, không thể vì hắn ta mà trì hoãn được! Ác hoàng bảo ngươi phối hợp với ta, chuyện này có gây tổn thất gì cho ngươi đâu, tại sao ngươi cứ cự tuyệt như thế? Chẳng lẽ ngươi cũng sợ hắn ta hay sao?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Cái rắm ấy, sao ta phải sợ hắn ta cơ chứ! Hừ, Vương Khả ngươi nếu thật sự nhát gan như vậy, tại sao lúc trước còn lừa gạt hắn ta?
Hoàng Thiên Phong nhíu mày nói.
~ Ta nói rồi, ta vì Ác Hoàng thôi! Nếu ngươi thật sự không chịu giúp việc nhỏ này thì đi tìm Ác Hoàng đi! Ta sẽ nói ngươi không chịu hợp tác với ta!
Vương Khả trừng mắt nói.
Mặt Hoàng Thiên Phong đen lại:
- Ngươi dám, chỉ có chút chuyện nhỏ như lông gà này mà ngươi cũng phải đi cáo trạng sao?