Hăn vừa ra ngoài lập tức nhìn thấy vô số cường giả tụ tập ở ngục giam Phù không, nhìn Hoàng Thiên Phong đang hành hung Bạch Liên Thánh Sứ ở trên bầu trời, Bạch Liên Thánh Sứ bị đuổi đánh một trận, cuối cùng biến mất ở phía chân trời.
Vương Khả trừng mắt quát to:
- Tất cả mọi người nghe cho kỹ đây, tiếp nhận sắc phong của Ác Hoàng, có sự chứng kiến của Hồng Liên Nhân Hoàng, Hắc Liên Nhân Hoàng, Bạch Liên Thánh Sứ, Hoàng Thiên Phong Ma Thần, Thập Tam Ma Thần, từ hôm nay trở đi, ta sẽ thay thế thân phận của Hồng Liên Thánh Sứ, từ giờ trổ đi ta sẽ là Hồng Liên Thánh Sứ! Hòn đảo này phải nghe theo lệnh của ta!
Vốn việc xưng tên quan này không nên do Vương Khả tự mình làm, quá thấp kém, nhưng cũng không còn cách nào khác, đám lão đại trước đó không ai nguyện ý giúp hắn chính thức hô tên, cũng không thể để Long Ngọc tới hô hào, hắn chỉ có thể tự mình báo danh.
Sau khi hét lớn thì có thể chế ngự đám cường giả này, không cho phép bọn họ làm loạn!
Danh phận ở trong một cái hoàng triều thực sự rất quan trọng!
Tại đảo Hồng Liên Thánh Sứ.
Thỏ Vương đứng ở mảnh đất hoang tàn hành cung Hồng Liên Thánh Sứ, quay đầu nhìn về phía ngục giam Phù Không đã khôi phục lại trật tự ở phía xa, hung hăng vuốt mặt một cái.
Thỏ Vương giương mắt nhìn cái ngục giam Phù Không khổng lồ kia:
- Mẹ nó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Ta không hiểu vì sao mình lại trở thành người đứng thứ hai ở đảo Hồng Liên Thánh Sứ rồi? Sao lại giống như đang nằm mơ thế này?
Một con Thỏ Yêu tiến lên hiếu kì hồi:
- Đại vương, người cảm khái cái gì?
Sắc mặt Thỏ Vương cổ quái, nói:
- Ta nhớ mấy tháng trước, Vương Khả ở trước mặt chúng ta...
Tên Thỏ Yêu ở bên cạnh nhanh chóng sửa đúng lại:
- Là chủ nhân!
Thỏ Vương xoắn xuýt:
- À? Đúng rồi, là chủ nhân! Mấy tháng trước chủ nhân mới vừa ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn, lúc này mới bao lâu đâu nhỉ? Ô Đại Thiện Hoàng Triều chính đạo, Vương Khả trở thành Lễ Bộ Thị Lang? Lần này hắn bị bắt đến Đại Ác Hoàng Triều Hoàng, sao lại trở thành Hồng Liên Thánh Sứ rồi? Vì sao? Vì sao ta lăn lộn nhiều năm như vậy, không mò được chút tiền nào mà còn lăn lộn vào trong ngục giam, vì sao chủ nhân lại có thể một bước lên mây như vậy?
Một đám Thỏ Yêu trừng mắt nhìn Thỏ Vương:
- Đại vương, ngài còn muốn tạo phản sao?
Thỏ Vương trợn mắt nói:
- Cái rắm, ai tạo phản hả? Ta là đệ nhất công thần dưới ghế Hồng Liên Thánh Sứ đã đi theo Hồng Liên Thánh Sứ trước khi hóa rồng! Ta là người đúng thứ hai ở đảo Hồng Liên Thánh Sứ này!
Mẹ nó! Chẳng lẽ ta bị thần kinh hay sao mà còn muốn tạo phản?
Hắc Liên Thánh Sứ sẽ không làm thịt ta sao?
Thỏ Yêu khó hiểu nói:
- Vậy ngài như vậy...
Thỏ Vương trợn mắt nói:
- Ta chỉ là sợ hãi, thân phục một chút mà thôi, ngươi không thấy sao? Năm ngày trước, khi biết được chủ nhân trở thành Hồng Liên Thánh Sứ, cả cái ngục giam Phù Không này nhìn ta với vẻ mặt gì đây? Không nói đến đám tù nhân, đến cả lính canh hay cai ngục đều khom người đưa ta ra khỏi ngục giam Phù Không, ai dám bắt ta chứ?
Một con Thỏ Yêu hỏi:
- Có phải ngài đang đắc chí không?
Thỏ Vương trợn mắt nói:
- Phi! Liên quan gì đến ngươi! Được rồi, đừng nói nhảm nữa, nhiệm vụ chủ nhân giao đã hoàn thành chưa?
Con Thỏ Yêu kia nói:
- Ấy, không phải vẫn đang làm sao? Toàn bộ đảo Hồng Liên Thánh Sứ đang bị kinh biến, đám thuộc hạ ban đầu của Hồng Liên Thánh Sứ cũ toàn bộ đều bị hù chạy! Còn lại một đám người có vẻ thu nạp được, bọn họ đều đang nịnh bợ chúng ta! Chủ nhân kêu chúng ta đo đạc đất đai nên chúng ta cũng đã đo xong cả rồi!
Thỏ Vương trầm giọng nói:
- Chỗ phế tích hành cung Hồng Liên Thánh Sứ này, chủ nhân muốn mở chỉ nhánh công ty Thần Vương gì đó, đo đạc xong rồi thì đưa bản vẽ kích thước cho ta, ta mang đến cho chủ nhân!
Đám Thỏ Yêu đáp:
- Được!
Đảo Hắc Liên Thánh Sứ, hành cung Hắc Liên Thánh Sứt Năm ngày trước, thừa dịp khắp nơi hỗn loạn, Vương Khả lập tức dẫn theo Long Ngọc trốn vào hành cung của Hắc Liên Thánh Sứ.
Mặc dù hắn là Hồng Liên Thánh Sứ, mặc dù hắn có danh phận rõ ràng! Người bình thường không dám động vào bản thân hắn nhưng ai biết được đám đại lão kia có thẹn quá hóa giận hay không, ban ngày tới không được tối lại đến thì sao?
Nếu như bọn họ muốn bất thình lình đánh lén hắn thì không phải hắn sẽ ngỏm củ tỏi sao? Vẫn nên đến hành cung của Hắc Liên Thánh Sứ cho an toàn.
Vương Khả dặn dò một thủ vệ ma giáo:
- Nhớ kỹ, tốc độ đi đến Thập Vạn Đại Sơn nhanh một chút, đưa tin của ta đến để bọn họ mau tới!
Thủ vệ ma giáo kia đáp:
- RõI Vương Khả tiễn tên thủ vệ kia đã đi, nhìn về phía một tòa cung điện cách đó không xa.
Vẻ mặt Vương Khả lo lắng:
- Ai, Long Ngọc đã trở về được năm ngày năm đêm, không biết thương thế của nàng ấy như thế nào rồi?
Trong lúc Vương Khả đang chờ đợi, lại có một thủ vệ tiến lên:
- Thần Long giáo chủ, Ma Tôn cho mời!
Ánh mắt Vương Khả sáng lên:
- Ma Tôn đã xuất quan rồi sao?
Sau đó, Vương Khả lập tức đi theo thủ vệ kia đến hậu viện của Ma Tôn.
Trong hậu viện, Ma Tôn đứng chắp tay, nhìn biển cả phía xa.
Vương Khả đến đây, cung kính hành lễ:
- Ma Tôn!
Ma Tôn đưa lưng về phía Vương Khả, nặng nề nói:
- Nghe Long Ngọc nói ngươi để cho nó giả mạo bản tôn à?
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:
- Ma Tôn, chuyện lúc ấy quá khẩn cấp, thuộc hạ cũng không còn cách nào! Mong Ma Tôn thứ tội!
Ma Tôn trầm giọng nói:
- Thuộc hạ sao? Bây giờ ngươi không phải thuộc hạ của ta, ngươi thế mà đã trở thành Hồng Liên Thánh Sứ, cùng cấp bậc với ta!
Vương Khả lập tức kêu lên:
- Không, không, làm sao có thể cùng cấp được, Hồng Liên Thánh Sứ chỉ là hư danh, ta mãi mãi vẫn là Thần Long giáo chủ, trung thành với Ma Tôn!
Ta còn cần ngươi che chở, làm sao dám trở mặt chứ?
Ma Tôn trầm ngâm một lúc:
- Được, chuyện Long Ngọc giả mạo ta, bản tôn giúp nó cũng không sao, ai bảo nó chính là đệ tử của ta!
Ánh mắt Vương Khả sáng lên:
- Đa tạ Ma Tôn thông cảm!
Lúc đầu, bản thân còn chuẩn bị rất nhiều lời lẽ câu từ để trấn an Ma Tôn, kết quả, Ma Tôn chỉvậy là xem như xong à?