Bất Diệt Thần Vương

Chương 1439: Đại Quang Minh Bồ Tát




- Hồng Liên Nhân Hoàng, Hắc Liên Nhân Hoàng, còn có những thánh sứ các ngươi nữa, nhanh chóng cút ngay! Các ngươi mưu đồ bí mật tạo phản, giết hại Ác Hoàng, ta liều mạng với các ngươi, Thập Tam Ma Thần ngươi mù rồi sao, còn không mau ra tay giúp ta!

- Hoàng Thiên Phong, có phải ngươi hiểu lầm gì đó hay không?

- Cái rắm, Thập Tam Ma Thần, tâm tư lão tử thế nào ngươi còn không biết sao? Lẽ nào ta lại tạo phản? Còn không mau ra tay đi?

Nếu là Ác Hoàng thật thì đã sớm lộ diện rồi, bây giờ mà còn trốn tránh ta, không phải là giả hay sao?

- Ẩm! Ẩm!

Trên không trung của hoàng cung hỗn loạn tưng bừng.

Vào thời khắc này, trên không trung đảo Hồng Liên Thánh Sứ, đột nhiên có một vệt kim quang chiếu sáng cả bầu trời đêm, tất cả cường giả chợt thấy một thanh Kiếm Cương thật lớn từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt đã phóng tới đảo Hồng Liên Thánh Sứ.

Cả đám Nhân Hoàng nhìn thấy được hình ảnh này, lập tức biến sắc.

Tương tự, Hoàng Thiên Phong và một Ma Thần khác nhìn thấy cảnh tượng này. Về mặt cũng vô cùng nghi ngờ.

Trong lòng hai đại Nhân Hoàng khẽ động, đảo Hồng Liên Thánh Sứ đã xảy ra chuyện gì rồi? Bọn họ có nên đi tới đó không? Lúc đầu bọn họ ở đây đã chuẩn bị xong định sẽ ngăn đón Hoàng Thiên Phong, bỗng nhiên chỉ vì bên kia xảy ra dị biến mà rời đi, dựa vào sự nhạy cảm của Hoàng Thiên Phong, chắc chắn hắn ta sẽ nhanh chóng đoán ra cái gì đó, đến lúc đó mà bọn họ rời đi ngược lại sẽ khiến sự tình càng thêm hỏng bét, nhưng mà không rời đi thì lại không được.

- Ẩm!

Vào lúc này, Bạch Liên Thánh Sứ đối một chưởng của Hoàng Thiên Phong, nháy mắt bị đánh bay ra chỗ xa trên mặt biển.

Bạch Liên Thánh Sứ nháy mắt rơi xuống biển, biến mất không thấy đâu nữa.

Đám Nhân Hoàng vừa nhìn đã đoán được ý định của Bạch Liên Thánh Sứ, hắn ta muốn qua đó sao?

Hắn ta đi cũng tốt, Bạch Liên Thánh Sứ không phải mục tiêu quá lớn, sẽ không thu hút nhiều lực chú ý. Bọn họ nhất định phải ngăn hai đại Ma Thần lại.

- Ẩm!

Đại chiến trên không trung hoàng cung càng ngày càng hung hãn hơn. Nhóm người Nhân Hoàng muốn phân tán lực chú ý của Hoàng Thiên Phong, yểm hộ cho Bạch Liên Thánh Sứ.

Đảo Hồng Liên Thánh Sứ, cửa lớn ngục giam Phù Không.

Vương Khả ở phía dưới đe dọa, một đám cường giả vừa xông vào nhao nhao lui ra ngoài.

Vương Khả một bước cũng không cho phép, buộc tất cả mọi người lui ra khỏi ngục giam Phù Không.

Vương Khả lạnh lùng nói:

- Treo ngược lên!

Một tên cường giả biến sắc:

- Cái, cái gì?

Vương Khả lạnh nhạt nói:

- Ta muốn các ngươi, treo ngược thi thể của Hồng Liên Thánh Sứ lên! Khâu mặt lại một chút, để cho tất cả mọi người đều nhìn thấy!

Cường giả kia biến sắc:

- Ngươi, ngươi, ngươi dám? Ngươi tự tìm chết!

Vương Khả trừng mắt nhìn về phía tên cường giả kia:

- Hiện tại ta đang đại diện cho Hắc Liên Thánh Sứ hạ lệnh cho các ngươi, ngươi dám mắng Hắc Liên Thánh Sứ sao? Ngươi tên là gì? Thuộc gia tộc nào, người thân bằng hữu có những ai?

Sắc mặt tên cường giả kia cứng đờ, mặt mày lập tức đổ mồ hôi như mưa. Làm sao bây giờ? Làm sao đây? Hắn ta bị Hắc Liên Thánh Sứ để ý rồi sao? Gia tộc của hắn ta sắp sửa phải nghênh đón tai họa ngập đầu rồi à?

Cường giả kia khẩn trương nói:

- Đây, đây dù sao cũng là Hồng Liên Thánh Sứ do Ác Hoàng sắc phong, ngươi không thể vũ nhục thi thể thánh sứt Vương Khả trừng mắt mắng:

- Ai nói ta vũ nhục vậy? Ta kêu ngươi treo ngược lên chứ không có bảo ngươi treo cổ thi thể treo ngược lên, ngươi dùng một cái ghế, đỡ thi thể của hắn ta ngồi lên trên đó rồi treo ngược cái ghế lên!

Tên cường giả kia không biết nói gì nữa.

Rất nhanh sau đó, hai nửa thi thể của Hồng Liên Thánh Sứ bị nâng lên trên ghế, treo ở bên ngoài ngục giam Phù Không. Trong lúc nhất thời, toàn bộ cường giả đang xông tới nhìn thấy thi thể của Hồng Liên Thánh Sứ, mắt của tất cả bọn họ đều co rút lại, toàn bộ bị dọa cho không dám lại gần.

Thứ Vương Khả muốn đúng là loại hiệu quả này, bên trong ngục giam Phù Không, Long Ngọc và Đại La Kim Bát không biết phải mất bao lâu mới có thể giải khai phong ấn, khoảng thời gian này nhất định sẽ hỗn loạn không nhỏ, nhất định sẽ hù sợ tất cả mọi người.

Những tên này chỉ là cường giả bình thường, nhóm lão đại kia còn chưa tới đâu.

- Vụt Đột nhiên, một cơn gió lớn nổi lên, cường giả bốn phía lập tức bị thổi ngã trái ngã phải, giống như có một tuyệt thế cường giả muốn xâm nhập vào ngục giam Phù Không.

Vương Khả biến sắc, la lên:

- Dừng lại! Nhìn chỗ này, mau nhìn qua chỗ này, nhìn ở đây này!

Lại thấy một thân ảnh màu trắng bỗng nhiên xuất hiện, trước tiên muốn xâm nhập vào ngục giam Phù Không, lúc đầu người nọ không hề để ý tới những người xung quanh, Vương Khả la lên đã khiến cho thân ảnh màu trắng quay đầu liếc nhìn, lập tức nhìn thấy được thi thể của Hồng Liên Thánh Sứ đang bị treo ngược lên!

Thân ảnh màu trắng dừng lại, trừng to mắt kinh ngạc nhìn về phía cỗ thi thể kia:

- Hả?

Thân ảnh màu trắng dậm chân, bước đến bên cạnh Hồng Liên Thánh Sứ:

- Hồng Liên Thánh Sứ đây sao? Chết rồi à?

Lúc này, Vương Khả mới nhìn rõ được thân ảnh áo trắng kia là ai, thì ra là Bạch Liên Thánh Sứ! Mí mắt Vương Khả liên tục giật giật, quả nhiên, lão tiểu tử này cũng tham gia mưu hại Ác Hoàng.

Vương Khả cười lạnh, nhìn về phía Bạch Liên Thánh Sứ:

- Hóa ra là Bạch Liên Thánh Sứ à, sao vậy? Vũng nước đục lần này cũng có ngươi tham gia vào sao?

Mặc dù Vương Khả cười lạnh nhưng trong lòng hắn lại vô cùng khẩn trương, dù sao hiện tại bản thân hắn không có công đức, trọc chân nguyên đã trở thành màu vàng đất, ngàn vạn lần không thể nhận thêm một chút tổn thương nào nữa, bất cứ lúc nào cũng có thể hỏa táng. Cái này mà còn không hù được Bạch Liên Thánh Sứ thì bản thân hắn sẽ xong đời.

Bạch Liên Thánh Sứ bỗng nhiên trừng mắt nhìn Vương Khả:

- Là ai giết chết Hồng Liên Thánh Sứ? Ai?

Đám cường giả ở bốn phía lập tức bước lên, mồm năm miệng mười giải thích cho Bạch Liên Thánh Sứ.

Bạch Liên Thánh Sứ đột nhiên trừng mắt nhìn Vương Khả:

- Không có khả năng, Hồng Liên Thánh Sứ sao có thể bị một chiêu tuyệt sát, Hắc Liên Thánh sứ không có khả năng một chiêu diệt sát Hồng Liên Thánh Sứ, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Ngục giam Phù Không đã xảy ra chuyện gì?