Bất Diệt Thần Vương

Chương 1426: Nàng tạo dáng, ta hù dọa




- Rầm, râm, râầm!

Trong phút chốc, phía trên hoàng cung, hai vị tuyệt thế cường giả hung hăng đánh nhau, khí tức kinh khủng xông phá ra bốn phương tám hướng, lần lượt từng đợt trọng kích hình thành ánh lửa ngập trời, nở rộ khắp một phương Ác Thần Đô.

Trận đánh kinh khủng này, lập tức làm kinh động đến toàn bộ bá tánh ở Ác Thần Đô, không chỉ có Ác Thần Đô, mà toàn bộ cường giả ở tám biển đảo lớn cũng nhìn về phía không trung trên hoàng cung Phải biết rằng, đây là hoàng cung của Đại Ác, là địa phương thần thánh nhất Đại Ác Hoàng Triều, ai lại đám chiến đấu ở chỗ đó? Bộ không muốn sống nữa sao?

Nhưng giờ phút này, thật sự có người đang chiến đấu ở trên kia, hơn nữa còn là hai đại nhân vật kinh động trời đất.

Hoàng Thiên Phong hét lớn:

- Tất cả mọi người trong hoàng cung nghe đây, Ác Hoàng gặp nạn, người đang ở trên long ở giờ phút này là Ác Hoàng giả, tất cả tội danh ta sẽ chịu trách nhiệm, các ngươi mau chóng hành động đi!

Bốn phía trong hoàng cung lập tức xôn xao:

- Cái gì?

Hồng Liên Nhân Hoàng lớn tiếng nói:

- Làm càn, Hoàng Thiên Phong, ngươi đám vu khống Ác Hoàng sao? Ngươi định tạo phản à? Ác Hoàng là thiên hạ đệ nhất, ai có thể uy hiếp được ngài ấy kia chứ, huống chỉ biển công đức của Đại Ác vẫn như cũ, nói rõ Ác Hoàng không có chuyện gì, ngươi đang muốn gạt ai đây? Người tới, cùng nhau ra tay đi, bắt tên Hoàng Thiên Phong đang nổi điên này xuống cho ta! Vô số quan viên vội vàng chạy đến, giờ phút này vẻ mặt của bọn họ cũng vô cùng nghi hoặc.

Trong khi đó, hai vị tuyệt thế cường giả kia lại càng đánh càng hăng một nơi khác trên biển, một bóng dáng mặc áo bào đen vội vàng chạy tới.

Người mặc áo bào đen bay thẳng đến, nói:

- Hắc Liên Thánh Sứ, thật đúng là không biết sống chết, ta đã cho ngươi cơ hội trung thành dưới cở của ta, ngươi lại còn không biết tốt xấu nữa sao? Đêm nay chính là tử kỳ của ngươi, Cấm Thuật Ngũ Chỉ Sơn à? Hừ, để ta xem ngươi còn có thể chặt đứt năm ngón tay được mấy lần! Ngươi đã bị ta đánh trọng thương, bây giờ có phải đang cực kì suy yếu rồi không? Ngay bây giờ, ta sẽ giết chết ngươi!

Trong nháy mắt hắn ta đã đến hành cung của Hắc Liên Thánh Sứ. Một cỗ sát khí cường đại tràn về phía hành cung của Hắc Liên Thánh Sứ, hắn ta bất chợt nhìn thấy đại chiến bên ngoài hoàng cung Ác Thần Đô.

Người mặc áo bào đen đến buồn bực quát:

- Đáng chết, ngược lại ngươi đúng là cảnh giác thật đấy, đã đi báo cho Hoàng Thiên Phong rồi à? Đáng chết!

Hắn ta lắc đầu một cái, bay thẳng lên phía trên hoàng cung, giờ phút này Hắc Liên Thánh Sứ đã trọng thương, chỉ còn chờ chết, không đáng giá nhắc tới, vẫn là hoàng cung quan trọng nhất.

Người mặc áo bào đen xông vào chiến trường, lập tức ra quyền nghênh đón:

- Ẩm!

Hoàng Thiên Phong kinh ngạc:

- Hắc Liên Nhân Hoàng, ngươi cũng có phần sao?

Hồng Liên Nhân Hoàng gào to:

- Hoàng Thiên Phong nổi điên rồi, nhanh, mau phụ ta bắt hắn lại!

- Âm, ầm!

Hai đại Nhân Hoàng trong nháy mắt đã áp chế được Hoàng Thiên Phong. Hoàng Thiên Phong nhanh chóng chống đỡ không nổi.

Hoàng Thiên Phong gầm lên:

- Ma Thần? Còn các Ma Thần đâu? Thập TamMa Thần đâu rồi?

Người đâu, mau tới nơi Thập Tam Ma Thần bế quan, phá cửa lớn chỗ bế quan cho ta, gọi bọn họ đến đây nhanh lên!

Thủ hạ trong thành của Hoàng Thiên Phong hô to:

- Tuân lệnh!

Tất nhiên, trận đại chiến đã nâng cấp, hai đại Nhân Hoàng xuất động, một mình Hoàng Thiên Phong chống đỡ không được, muốn gọi những Ma Thần đang bế quan khác đến hỗ trợ. Trong lúc nhất thời, trên không trung Ác Thần Đô càng ngày càng hỗn loạn.

Mà giờ khắc này, trên đảo Hồng Liên Thánh Sứ.

Vương Khả ôm Long Ngọc lẳng lặng tiến đến.

Ổ trên lầu một cái khách sạn, trong tay Long Ngọc nâng Quỷ Long Châu, nhắm mắt như đang thi triển một loại đại pháp nào đó, đang cảm nhận thứ gì đó.

Mà Vương Khả ở bên cạnh hộ pháp, đồng thời cũng nhìn về phía Ác Thần Đô ở đằng xa Ánh mắt Vương Khả sáng lên, nhìn trận chiến ở phía xa:

- Vừa rồi ta nhìn thấy đảo Hồng Liên Thánh Sứ, có mấy tên hắc bào đang bay thẳng ra, tốc độ rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã biến mất! Thành công! Hoàng Thiên Phong đã dẫn đám đại lão này đến hoàng cung rồi, chỗ đảo Hồng Liên Thánh Sứ này của chúng ta hẳn là đã an toàn hơn rất nhiều!

Mặc dù nhìn nhau từ phía hai bở đại dương nhưng vẫn có thể nhìn thấy ánh lửa chói mắt trong trận chiến kia, những cường giả khác đều đã rời khỏi đảo Hồng Liên Thánh Sứ đã đi đối phó với Hoàng Thiên Phong, như vậy hắn và Long Ngọc đã tương đối an toàn hơn rất nhiều.

- Ong!

Đột nhiên, Long Ngọc bên cạnh vừa mở mắt.

Vương Khả kinh ngạc nói:

- Long Ngọc, nàng tìm được rồi à? Nhanh như vậy sao? Cái Thiên Địa Lục Soát Nghe Đại Pháp này là gì vậy, lợi hại như vậy sao?

Long Ngọc gật đầu một cái, đứng dậy, chỉ về một hướng cách đó không xa:

- Bởi vì lúc trước ta đã chạm qua ngọc bội của Ác Hoàng, căn cứ vào khí tức Ác Hoàng lưu lại, tìm kiếm ở khu vực gần xung quanh những nơi có lưu lại khí tức lẫn dấu chân của Ác Hoàng, đại khái đã xác định được một chỗ, chính là ở kia!

Ngón tay của Long Ngọc chỉ vể một hướng!

Vương Khả nhìn theo hướng đó, sắc mặt cứng đờ:

- Long Ngọc, đại pháp này của nàng có phải đã lầm rồi không?

Làm sao, làm sao có thể ở đó được chứ?

Long Ngọc khó hiểu nói:

- Sao vậy?

Vẻ mặt Vương Khả cổ quái, nhìn Long Ngọc nói:

- Đó là Ngục Giam Phù Không! Là ngục giam dành cho nam nhân! Sao Ác Hoàng có thể bị giam ở đó được? Hơn nữa, hàng ngày ngục giam đều có người tới, nếu như Ác Hoàng đến làm sao lại không có người nhận ra được? Lại nói tiếp đám người Hồng Liên Thánh Sứ làm sao lừa Ác hoàng đến Ngục Giam Phù Không được chứ?

Điều này không có khả năng! Có phải Thiên Đại Lục Soát Nghe Đại Pháp của nàng gặp sự cố gì rồi đúng không?

Long Ngọc nghiêm túc nói:

- Sẽ không sai đâu, bà ấy bị nhốt ở bên trong! Hơn nữa, ta đại khái biết biện pháp gì đã vây khốn Ác Hoàng, là ngọn núi Phù Không kia, chỉ sợ Ác Hoàng đang bị nhốt ở trong ngọn núi đó!

Vương Khả nhíu mày nói:

- Ý của nàng là, không phải Ác Hoàng không ra được, mà là bà ấy lo một khi cưỡng ép phá mở núi Phù Không thì sẽ dẫn xuất thiên phạt, thiên đạo hạ xuống thiên phạt diệt thế bà ấy độ không được có đúng không?