Đám người áo bào đen im lặng một hồi, lại một tên áo bào đen khác trầm giọng nói:
- Không sai, gần đây thật sự không hề yên ổn. Mấy ngày gần đây, ta đi theo dõi Hoàng Thiên Phong, có mấy lần suýt chút nữa đã bị hắn ta phát giác. Mà trong ba ngày này, Hoàng Thiên Phong cũng đang điều tra chuyện giữa chúng ta với Đại ác hoàng triều, điều tra càng lúc càng sâu. Các ngươi cũng biết thân phận của Hoàng Thiên Phong mà, hắn ta chính là Ma Thần, nếu như hắn ta muốn đi điều tra sự tình gì, tất cả mọi người ở Ác Thần Đô đều sẽ trợ giúp cho hắn. Ta lo là không bao lâu nữa, Hoàng Thiên Phong sẽ có thể tra ra được manh mối!
Đám người đột nhiên lại chìm vào im lặng. Lại một tên áo bào đen khác nói:
- Chuyện này không thể để lộ ra được, một khi bại lộ, e rằng...
Sắc mặt Hồng Liên Thánh Sứ có chút khó coi:
- Không phải là không thể để lộ ra ngoài, mà là, bọn họ đã hành động rồi, chúng ta còn phải tiếp tục chờ đợi gì nữa? Nếu còn chờ đợi thêm nữa, ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện!
Tên áo bào đen lúc trước nói:
- Không sai, thực lực của tên Hắc Liên Thánh Sứ, đúng là đã làm cho chúng ta giật nảy mình!
Sắc mặt Hồng Liên Thánh Sứ vô cùng khó coi:
- Hắc Liên Thánh Sứ à?
Tên mặc áo bào đen kia chất vấn:
- Trước đó ngươi từng đánh nhau với hắn một trận, còn suýt chút nữa chết trong tay của hắn, ngươi cảm thấy hắn như thế nào?
Hồng Liên Thánh Sứ nhớ lại nói:
- Hắc Liên Thánh Sứ đó à? Rất mạnh! Nhưng cũng không mạnh hơn ta là bao, chênh lệch cũng không nhiều lắm, hôm đó nếu không phải Vương Khả bỗng nhiên xông lên càn quấy, Hắc Liên Thánh Sứ chưa hẳn có thể tiếp tục chống đỡ. Niêm Hoa Chỉ gì đó của hắn ta, phát ra hai kích đã là giới hạn cao nhất rồi!
Một tên áo bào đen trầm giọng nói:
~ Trong khoảng thời gian này, Hắc Liên Thánh Sứ một mực ở lại Ác Thần Đô không đi, chỉ sợ là đã phát hiện ra dấu vết mà chúng ta để lại. Hoàng Thiên Phong bỗng nhiên trở về, ta phỏng đoán, cũng là do Hắc Liên Thánh Sứ thông báo!
Lại một tên áo đen trầm giọng nói:
- Nhưng mà, hình trước đó bọn họ chưa từng qua lại thì phải?
Từ trước tới nay, Hắc Liên Thánh Sứ chưa từng nói chuyện với Hoàng Thiên Phong lần nào, sao đột nhiên lại...
Tên áo bào đen trước đó trầm giọng nói:
- Cho nên, chuyện có chút vượt ra ngoài tầm kiểm soát của chúng ta, mặc dù Hoàng Thiên Phong liên thủ với Hắc Liên Thánh Sứ nhưng lại không thể ngăn cản được chúng ta. Có điều, ai biết được nếu như chuyện này tiếp tục kéo dài thì còn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa chứ? Nhất thiết phải diệt trừ những thứ uy hiếp này!
Hồng Liên Thánh Sứ kinh ngạc nói:
- Diệt trừ là sao? Ý của ngươi là diệt trừ Hắc Liên Thánh Sứ phải không?
Đám người áo đen im lặng một hồi, cuối cùng tất cả đều gật đầu một cái. Hai mắt Hồng Liên Thánh Sứ sáng lên:
- Nếu như có ngươi ra tay, đương nhiên là đễ như trở bàn tay! Chỉ là liệu có bại lộ hay không? Hắc Liên Nhân Hoàng đúng không?
Lại nhìn thấy người áo bào đen kia lắc đầu:
- Chắc chắn là không! Một ngàn năm trước, trẫm đã là cảnh giới Võ Thần, muốn diệt hắn ta còn không phải là dễ như trổ bàn tay hay sao? Trận chiến ba ngày trước, ta cũng đã thấy! Đúng như lời ngươi nói, mặc dù lúc đó hắn có thể giết ngươi, nhưng cũng là cực hạn, ta căn bản không cần toàn lực ra tay!
Trong mắt Hồng Liên Thánh Sứ lóe lên vẻ kinh hãi, gật đầu một cái:
- Vậy được rồi, làm phiền Hắc Liên Nhân Hoàng!
- Ừm!
Ở hành cung của Hắc Liên Thánh Sứt Vương Khả nhìn Thỏ Vương ở trước mặt, trợn mắt nói:
- Đã ba ngày rồi, câu trả lời mà ngươi đưa ra cho ta có hợp lý không?
Vẻ mặt Thỏ Vương đau khổ nói:
- Chủ nhân, ta cũng không có cách nào khác, ta đã ra ngoài nghe ngóng rất nhiều chỗ, nhưng mà không có, bây giờ toàn bộ Tiên Nhân Băng ở trên thị trường đã hết sạch, tất cả đã bị người thần bí nào đó mua đi! Dù là một khối cũng không còn!
Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Thỏ Vương:
- Có phải ngươi cho rằng ta không trả tiền nổi hay không?
Mặt mày Thỏ Vương chán nản:
- Vấn đề không phải là chuyện tiền bạc, ta thật sự đã nhờ rất nhiều quan hệ, thế nhưng thật sự một khối cũng không có. Thậm chí ta còn nhờ một vị bằng hữu đi tới đảo của Bạch Liên Thánh Sứ, nghĩ biện pháp mua về, thế nhưng, Bạch Liên Thánh Sứ gần đây không chịu bán, cho dù một khối cũng không bán, đúng là kỳ lạ thật Sắc mặt Vương Khả u ám, nhìn về phía Thỏ Vương, có phải hắn thu nhận tên thuộc hạ này là sai rồi không? Ngay một chút năng lực làm việc cũng không có? Đến một khối Tiên Nhân Băng cũng không mua được? Vẻ mặt Thỏ Vương buồn bực nói:
- Chủ nhân, ta thật sự đã cố hết sức rồi!
Chuyện đầu tiên chủ nhân dặn dò mà nó cũng làm không xong, Thỏ Vương không còn mặt mũi nào để giao phó lại, thế nhưng trong ba ngày này, nó cũng đã chạy liên tục không hề ngừng nghỉ, nó cũng rất bất đắc dĩ mài!
Vương Khả nói:
- Được rồi, để ta trở về tìm người khác đi mua vậy! Bây giờ ngươi đi đến phủ của Hoàng Thiên Phong, hỏi hắn có được tin tức gì chưa, kêu hắn truyền tin tức lại cho ngươi!
Thỏ Vương kinh ngạc nói:
Sao? Đi tới phủ của Hoàng Ma Thần à?
Vương Khả trừng mắt nhìn nó:
- Làm sao vậy? Bảo ngươi đi mua đồ ngươi mua không được, bây giờ làm chân chạy cũng không được à?
Thỏ Vương khẩn trương nói:
- Không phải, ta chỉ sợ bọn họ không thèm để ý đến ta, với lại, ta là tội nhân vừa trốn ra khỏi Ngục Giam Phù Không, lỡ như...
Vương Khả đen mặt quát:
- Ngươi đã chạy ra ngoài ba ngoài rồi, cũng không có ai tới bắt ngươi, ngươi sợ cái gì?
Thỏ Vương lo lắng nói:
- Ba ngoài trước, ta đều phải che mặt đi tìm mua Tiên Nhân Băng, bây giờ nếu như ta lập tức đi tới phủ của Ma Thần Hoàng, đến lúc đó thế nào cũng phải lộ mặt, ta sợ...
Vương Khả đen mặt nhìn Thỏ Vương, bởi vì ngươi che mặt, nên mới không có kẻ nào dám bán Tiên Nhân Băng cho ngươi đó biết không? Họ đều xem ngươi là kẻ đánh cướp, ai lại dám bán cho ngươi hả? Lần này ta thu tiểu đệ hay là thu phải một kẻ ngu vậy?
Vương Khả trừng mắt nhìn Thỏ Vương, đưa cho nó một cái lệnh bài: