Thế nhưng, Vương Khả cũng không nói đây là ý của hắn, mẹ nó, lẽ nào khi không hắn ta lại phải cõng thêm một cái nồi đen nữa?
Hoàng Thiên Phong hung ác nói:
- Vương Khả, ngươi muốn chết phải không?
Vương Khả lập tức đáp xuống dưới, trấn an Hoàng Thiên Phong:
- Lão Hoàng, ngươi bớt nóng đi, ta nhận lỗi với ngươi, chúng ta còn có chuyện quan trọng cần hợp tác mà, chờ việc chúng ta muốn làm kết thúc, ngươi đến tìm ta tính sổ cũng chưa muộn!
Ngươi bớt nóng!
Lúc này, cho dù Hoàng Thiên Phong có nổi giận, thì Hồng Liên Thánh Sứ và Bạch Liên Thánh Sứ cũng không biết vừa rồi Vương Khả chỉ là cáo mượn oai hùm. Bọn họ chỉ lạnh lùng nhìn Hoàng Thiên Phong, dậm chân bay mất.
Ma Tôn đứng trên không trung nhìn hai vị Thánh Sứ Hồng Liên và Bạch Liên đang rời đi, rồi lại quay người nhìn về phía Vương Khả bên dưới, về mặt phức tạp một hồi.
Sao Ma Tôn không nhìn ra ý định của Vương Khả kia chứ? Vương Khả là cố ý muốn đến giải vây cho hắn ta! Không cần hắn ta phải nói thêm câu nào, tự Vương Khả đã hoá giải hết thảy mâu thuẫn.
Ma Tôn nhìn bóng lưng Vương Khả đi đến chỗ Hoàng Thiên Phong nhận lỗi, khẽ hít vào một hơi, cặp mắt ở dưới lớp mặt nạ ác quỷ hiếm khi lộ ra ý cười.
Lúc Hoàng Thiên Phong từ hành cung của Hắc Liên Thánh Sứ đi ra, sắc mặt liên tục nghiêm lại! Nhưng, điều này cũng không làm ảnh hưởng đến chiến tích của Hắc Liên Thánh Sứ ngày hôm nay.
Mang danh là Thánh Sứ yếu nhất, xem như hoàn toàn phế bỏ!
Mấy kẻ địch của Hắc Liên Thánh Sứ còn đang rục rịch nháy mắt đã bình tĩnh lại. Dạng người hung ác như thế này, bọn họ tội gì phải cầm tính mạng của cả gia tộc đi tìm chết đây?
Vương Khả đưa Hoàng Thiên Phong đi, lúc hắn tới tìm Ma Tôn, lại nhận được tin báo Ma Tôn hiện tại đã đi bế quan điều tức.
Bế quan điều tức rồi à?
Trong phòng luyện công, Ma Tôn ngồi im tại chỗ không hề nhúc nhích, dưới lớp mặt nạ trên mặt lại túa ra một ít mồ hôi. Rõ ràng, trận chiến lúc nãy đối với Ma Tôn không hề dễ dàng như những gì đã nhìn thấy. Dựa vào cảnh giới Nguyên Thần muốn vượt cấp giết chết cảnh giới Võ Thần cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Vương Khả không cách nào gặp được Ma Tôn, hắn cũng không thèm quan tâm, bây giờ Ma Tôn nhất chiến thành danh, sợ là hiếm có người nào dám bước vào cung điện của Hắc Liên Thánh Sứ. Vương Khả lập tức đi tìm Thỏ Vương. Thỏ Vương vui vẻ tiếp đón:
- Chủ nhân, người đến rồi?
Lúc đầu nó còn nghĩ đi theo Vương Khả sẽ gặp xui xẻo, nhưng hiện tại xem ra nó chỉ lo lắng thừa thãi mà thôi, Hắc Liên Thánh Sứ mạnh mẽ như vậy, kẻ thù của Hắc Liên Thánh Sứ đều đã bị dọa sợ bào váng rồi. Vương Khả hít sâu một hơi rồi nói:
- Thỏ Vương, ngươi sống ở Ác Thần Đô lâu nhất, bây giờ ta muốn ngươi mua giúp ta vài thứt Thỏ Vương lập tức tự tin nói:
- Chủ nhân muốn mua cái gì, cứ nói với ta!
Vương Khả nói:
- Tiên Nhân Băng!
Thỏ Vương trừng mắt nhìn Vương Khả:
- Cái, cái gì?
Vương Khả trầm giọng nói:
- Là Tiên Nhân Băng đó, lúc ở Thiện Thần Đô ta đã muốn mua, nhưng đám chiến tướng kia nói, Tiên Nhân Băng đến từ Đại Ác Hoàng Triều không phải sao. Lâu lắm mới có được một chuyến đi tới Đại Ác Hoàng Triều, đương nhiên phải mua nhiều một chút.
Ngươi đi mua cho ta một chút đi, nhớ kỹ phải biết trả giá, nếu mua nhiều thì phải đè giá cả xuống một chút!
Sắc mặt Thỏ Vương cứng đờ:
- Chủ nhân, hình như ngài không biết đúng không?
Vương Khả nghi ngờ hỏi:
- Biết cái gì?
Sắc mặt Thỏ Vương khó coi nói:
- Phần lớn Tiên Nhân Băng đều nằm trong tay của Bạch Liên Thánh Sứt Vừa rồi hình như ngài đã đắc tội Bạch Liên Thánh Sứ, nếu như ngài muốn mua Tiên Nhân Băng, e rằng...
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ:
- Là của Bạch Liên Thánh Sứ à? Hắn vậy mà có thể lũng đoạn cả thị trường Tiên Nhân Băng sao?
Thỏ Vương giải thích:
- Đúng vậy, Tiên Nhân Băng hình thành trong núi Tuyết Ma tại Bạch Liên Hoàng Triều, Bạch Liên Thánh Sứ nắm giữ toàn bộ Tiên Nhân Băng ! Muốn mua, cơ bản là phải tìm hắn!
Sắc mặt Vương Khả khó coi:
- Mẹ nó, muốn mua một chút Tiên Nhân Băng về ăn còn phải tốn sức như vậy sao?
Thỏ Vương trừng mắt nói:
- Chủ nhân, ngài nói cái gì? Ngài muốn mua Tiên Nhân Băng về để ăn sao?
Vương Khả nói:
- Ách, sao hả? Ta cũng đâu có nói là mua cho ta ăn!
Hiển nhiên hắn không muốn bại lộ quá nhiều. Thỏ Vương kinh ngạc nói:
- Mặc dù Tiên Nhân Băng là một loại hàn băng độc dược, nhưng tác dụng thật sự của nó cũng không phải là đầu độc! Độc tính của nó chỉ ở mức trung bình! Nó là loại tài liệu cao cấp nhất dùng trong phong ấn trận pháp! Chủ nhân, không phải là ngài muốn bày trận nên mới mua Tiên Nhân Băng đó chứ?
Vương Khả trầm giọng nói:
- Ngươi đừng có xía vào nhiều như vậy, ngươi cứ việc nghĩ cách mua thật nhiều Tiên Nhân Băng cho ta đi! Mặc dù Bạch Liên Thánh Sứ độc chiếm Tiên Nhân Băng, nhưng trên thị trường chắc chắn cũng có rải rác một chút! Ngươi tương đối quen thuộc với Ác Thần Đô như vậy, ngươi giúp ta đi tìm một chút đi! Nếu như thực sự không tìm thấy thì ngươi cũng có thể mua chuộc mấy người, kêu bọn họ âm thầm đến chỗ Bạch Liên Thánh Sứ thu mua Tiên Nhân Băng! Dù sao ta cũng có tiền, ngươi phải nghĩ cách mua bằng được cho ta!
Thỏ Vương hỏi:
- Chủ nhân muốn mua bao nhiêu?
Vương Khả trầm giọng nói:
- Tạm thời có bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, ngươi đi hỏi đi, thương lượng giá cả sau đó tới tìm ta để lấy tiền!
Thỏ Vương gật đầu:
- Được ạ, tuân lệnh!
Mua đồ, chút chuyện nhỏ này có gì khó đâu? Thỏ Vương đương nhiên đồng ý.
Ba ngày sau, trong một cung điện bí ẩn trên đảo Hồng Liên Thánh Sứ.
Bốn người mặc áo bào đen đang nhìn về phía Hồng Liên Thánh Sứ.
Một tên mặc áo bào đen trầm giọng nói:
- Vết thương đã lành rồi sao?
Hồng Liên Thánh Sứ cười khổ:
- Đúng vậy, đã hoàn toàn khôi phục, khiến cho các ngươi phải lo lắng rồi!
Một tên áo bào đen khác trầm giọng nói:
- Khôi phục là được rồi, ngươi cứ tiếp tục ở đây quan sát theo dõi đi!
Sắc mặt Hồng Liên Thánh Sứ khó coi nói:
- Ta sẽ nhìn chằm chằm vào, tuyệt đối sẽ không để xảy ra vấn đề, chỉ là hình như tình huống có chút không ổn! Hoàng Thiên Phong đột nhiên quay về thì cũng thôi đi, tại sao hắn ta lại còn liên thủ với Hắc Liên Thánh Sứ?