- ?
Đôi mắt Hồng Liên Thánh Sứ nheo lại một cái nhìn về phía Vương Khả.
Trong nháy mắt, quanh thân Hồng Liên Thánh Sứ tản ra một cỗ sát khí, bay thẳng đến chỗ Vương Khả và đám Thỏ Yêu, chân Thỏ Vương mềm nhũn, gần như sắp sửa quỳ xuống tại chỗ.
- Bộp!
Vương Khả dùng một tay nâng Thỏ Vương, ngăn không cho Thỏ Vương quỳ xuống. Thỏ Vương mở to hai mắt kinh hãi nhìn về phía Vương Khả, bây giờ là lúc nào rồi, ngươi còn ngăn cản ta làm gì?
Vương Khả vừa cười vừa nói:
- Hồng Liên Thánh Sứ, chẳng lẽ ngươi quên ta rồi sao?
Vương Khả có sóng to gió lớn nào chưa thấy qua, cục diện trước mắt này mặc dù nguy hiểm, nhưng còn chưa đến mức phải quỳ xuống đâu!
- Ngươi... ?
Hồng Liên thánh sứ nhíu mày hỏi lại:
- Ta biết ngươi sao Trần quản gia ở bên cạnh lập tức báo cáo:
- Thưa Thánh Sứ, hắn là Vương Khả, là tù nhân mà Hoàng Thiên Phong đưa tới Ngục Giam Phù Không ngày hôm qua, Vương Khả!
Thánh Sứ sai lão nô đi điều tra hắn, lúc này mới một ngày rưỡi, lão nô còn chưa có thu thập đầy đủ tư liệu!
_A?
Hồng Liên thánh sứ híp mắt nhìn về phía Vương Khả.
- Người do Hoàng Thiên Phong dẫn tới à?
Một người mặc áo bào đen nghỉ ngở nhìn về phía Vương Khả.
Ánh mắt Hồng Liên Thánh Sứ phát lạnh, lập tức hỏi:
- Sao ngươi lại ở đây?
- À, bộ ta ở nơi này có gì không ổn sao? Các vị, các ngươi mở hội, tại sao lại không thông báo cho lão Hoàng chứ? Ta là thay mặt cho lão Hoàng đến đây tham dự!
Vương Khả lập tức mở miệng nói.
Đám người mặc áo bào đen lập tức lâm vào trầm mặc.
Mặt mày của Hồng Liên Thánh Sứ càng là co rũm một trận:
- Tiểu tử, ngươi thay mặt cho Hoàng Thiên Phong à? A ha ha, ngươi biết chúng ta đang làm gì không?
- Ta đương nhiên biết rõ, nếu không sao ta lại tới đây chứ! Lại đây, đây là thuộc hạ của ta, còn thất thần làm gì? Tiến vào đây, không thấy bên ngoài lạnh à! Đêm hôm khuya khoắt, đứng ngoài nói chuyện thật không lễ phép tí nào!
Vương Khả quay sang trách Thỏ Vương ở bên cạnh.
Vương Khả vừa nói vừa đi vòng qua cửa chính bên cạnh, Thỏ Vương bị mắng vẫn còn đang mở to hai mắt ra nhìn, cái tên này, sao hắn lại vội vàng đi tìm chết đến vậy?
Giờ phút này, Thỏ Vương càng không dám nói lời nào, chỉ có thể dẫn theo nhóm Thỏ Yêu bước vào đại điện.
- Vương Khả? Là Hoàng Thiên Phong phái ngươi tới à? Không đúng, sao ngươi lại ra khỏi từ Ngục Giam Phù Không được? Hơn nữa, bên ngoài hành cung của ta có La Quân thủ hộ, làm sao ngươi có thể phá vỡ phòng ngự của bọn họ tiến vào đây được?
Hồng Liên Thánh Sứ lạnh mặt nói.
Vương Khả nhíu mày:
- Lão Hoàng phái ta tới mở hội, chẳng lẽ nhưu vậy còn chưa đủ giải thích hay sao?
Hồng Liên Thánh Sứ lạnh lùng nói:
- Ngươi cứ nói đi?
Trong lòng Vương Khả lầm bẩm, xem ra, đám người này bí mật mưu đồ sự việc hẳn là không muốn để Hoàng Thiên Phong biết rõ. Bản thân hắn muốn kéo Hoàng Thiên Phong ra làm lá chắn chắc chắn là không được rồi. Vương Khả trầm giọng nói:
- Được, vậy ta liền nói thẳng, lão Hoàng cử ta tới, không phải để hội họp, mà là hắn đã phát hiện bí mật của các ngươi, cho nên phái ta đi điều tra!
Một người mặc áo bào đen đột nhiên trầm giọng nói:
- Ồ? Hoàng Thiên Phong phái ngươi tới điều tra?
- Hô!
Trong nháy mắt, bốn người mặc áo bào đen lập tức bộc phát ra một cỗ sát khí bao trùm lấy Vương Khả và nhóm Thỏ Yêu, chân Thỏ Vương lại một lần nữa run rẩy, mẹ nó, Vương Khả, ngươi lại đùa cái gì nữa rồi? Vừa rồi chỉ có mỗi Hồng Liên Thánh Sứ lộ ra sát khí, bây giờ tất cả mọi người ở đây đều lộ ra sát khí.
- Các vị đừng khẩn trương, đừng khẩn trương mà, thật ra các ngươi có lộ sát khí ra doạ ta cũng không có tác dụng gì? Ta chỉ là một cái công cụ mà thôi, việc mà các ngươi làm Hòang Thiên Phong đã biết hết rồi! Các ngươi bày ra vẻ mặt hung thần ác sát đó doa ta thì có ích gì chứ? Cho dù các ngươi có giết ta diệt khẩu, thì cũng không giữ được bí mật!
Vương Khả khuyên nhủ. Hồng Liên Thánh Sứ tái mặt:
- Hoàng Thiên Phong đã biết rồi sao?
- Không có khả năng, dựa theo tính cách của Hoàng Thiên Phong, nếu như hắn đã biết, làm sao có thể bình tĩnh như vậy được?
- Đúng vậy, đến bây giờ cũng không thấy Hoàng Thiên Long có động tĩnh gì, sao hắn ta có thể biết được chứ?
- Nếu như Hoàng Thiên Phong đã biết, nhất định sẽ có động thái, người của chúng ta theo dõi phủ của Hoàng Thiên Phong chặt chẽ như vậy, căn bản không có động tĩnh gì, hắn vừa về đến phủ đã ở luôn đó chữa trị vết thương rồi!
Ba người áo bào đen lập tức phản bác lời của Hồng Liên Thánh Sứ. Sắc mặt của Hồng Liên Thánh Sứ lạnh lẽo, nói.
- Vương Khả, ngươi lừa chúng ta à?
- Ai nói ta lừa các ngươi chứ? Ai bảo lão Hoàng không có phản ứng đây? Chẳng lẽ các ngươi chỉ nhìn thấy được một phần mà đã tự cho mình là đúng rồi sao? Nếu lão Hoàng không có động tĩnh gì, sao lại có thể phái ta đến Ngục Giam Phù Không đây? Sao ta lại có thể xuất hiện ở đây, ở trước mặt các ngươi, các ngươi còn nghi ngờ cái gì nữa?
Vương Khả trợn mắt nói.
Đám người áo bào đen lập tức lâm vào trầm mặc.
Mí mắt Hồng Liên Thánh Sứ liên tục giật giật, đúng vậy, nếu như Hoàng Thiên Phong không biết, thì sao tự nhiên lại đến đảo Hồng Liên Thánh Sứ của hắn ta chứ?
Hồng Liên Thánh Sứ lạnh lùng hỏi:
- Các ngươi đã biết được những gì rồi?
Thỏ Vương ở bên cạnh giương mắt nhìn Vương Khả khoác lác, Vương Khả thì biết cái đếch gì, hắn chẳng qua chỉ là nói bậy nói bạ mà thôi.
Giờ phút này, Vương Khả sao có thể chùn bước được chứ?
Vương Khả trầm giọng nói:
- Ta biết được bao nhiêu, ngươi cứ nhìn hôm nay ta đến đây là biết, lão Hoàng để cho ta truyền lời đến ngươi, Hồng Liên Thánh Sứ và cả các vị ở đây, các ngươi hãy thu tay lại! Bằng không, thì đừng trách lão Hoàng không khách khí!
Ta nào biết được các ngươi mưu đồ chuyện bí mật gì chứ? Mẹ nó, lúc này sao ta có thể rụt rè được. Đương nhiên là phải dùng khí thế tới chống đỡ rồi.
Hồng Liên Thánh Sứ khinh thường nói:
- Thu tay lại à? Ha ha ha, đã đến bước này, ta còn thu tay làm gì nữa?
Một tên áo đen đột nhiên cảnh giác nói: