- À! Ha ha, khách quan nói đùa, tiên trấn chúng ta sao có thể không có người trưởng thành được, chỉ là người trưởng thành đều đi ra ngoài làm việc nên trên trấn mới còn mỗi người già trẻ nhỏ thôi!
Lão đầu cười nói.
- Việc gì? Sao đến nỗi người trưởng thành trong tiên trấn đều đi sạch?
Người đội nón lá kia ngạc nhiên hồi.
- Tất nhiên là đi làm chuyện có ích cho tiên trấn, quan lớn tam phẩm Đại Thiện Vương đại nhân tới tặng cho chúng ta một phen tạo hóa, tất cả mọi người đều đi ra... !
Lão đầu cũng nhiệt tình, lập tức giải thích đầu đuôi sự tình một phen.
- Được rồi, ngươi đi xuống đi!
Người đội nón lá phất phất tay.
Lão đầu rời đi, thuận tay đóng cửa lại.
Lúc này, một người trong đám mới chậm rãi tháo nón lá xuống, người này không phải ai khác, chính là Giải Binh Giáp vừa trốn ra khỏi thiên lao Đại Thiện cách đây không lâu.
Giải Binh Giáp híp mắt nói:
- Ồ, lần này đuổi theo Vương Khả tới đây, không ngờ Vương Khả lại muốn tìm Hoàng Thiên Phong Ma Thần? Hắn đúng là chán sống!
- Hoàng Thiên Phong Ma Thần ở trong Âm Sơn? Chúng ta cũng lần đầu tiên biết chuyện này!
Một tên đội nón lá nói.
- Không cần quản nhiều như vậy, mục đích của ta chỉ có một, bắt lại Vương Khả, bắt lại U Nguyệt công chúa, còn cả Tây Môn Tĩnh kia nữa. Chỉ cần bắt được ba người này, ta liền có thể lập công chuộc tội, về lại Đại Ác hoàng triều lấy công bù tội, còn các ngươi, tất cũng sẽ được trọng thưởng!
Giải Binh Giáp nói.
- Bọn họ đều ở tiên trấn này?
Một tên nam tử đội nón lá nhíu mày nói.
- Chính đang ở trong nhà Hoàng trấn trưởng nào đó, chỉ là một trấn trưởng tiên trấn bình thường thôi, có tính là gì? Đến lúc đó chúng ta động thủ, ai có thể cản được? Nhớ kỹ, U Nguyệt công chúa phải sống! Nhất định phải bắt sống! Còn Vương Khả sống hay chết đều không sao cả, không bắt được thì cứ giết thẳng tay!
Về phần Tây Môn Tĩnh, có thể bắt được là tốt nhất, không bắt được cũng không sao, vạn vạn nhớ kỹ, nhất định phải bắt lấy U Nguyệt công chúa!
Giải Binh Giáp thần tình dữ tợn nói.
- Yên tâm, chúng ta đã tới đây rồi, làm sao có thể xảy ra bất trắc?
Ngoài trấn còn có người của chúng ta tiếp ứng, đến lúc đó... !
Một tên đội nón lá trầm giọng nói.
- Sư tử vồ thỏ cũng dùng dùng hết toàn lực, không thể có chút khinh thường nào. Tây Môn Tĩnh và U Nguyệt công chúa đều là Nguyên Thần Cảnh, U Nguyệt công chúa rất có thể mang theo pháp bảo Thiện Hoàng đưa cho, phải cẩn trọng không được khinh suất, còn nữa, tên Vương Khả kia cũng cực kỳ tà môn!
Chúng ta phải nhất kích tất sát!
Giải Binh Giáp trịnh trọng nói.
Giải Binh Giáp không hổ là binh bộ thượng thư trước đây, ở phương diện chỉ huy tác chiến không hề có chút sơ hở nào, hành sự rất là cẩn thận.
- Được! Chúng ta sử dụng sát trận kia, đừng nói Nguyên Thần Cảnh, dù là Võ Thần Cảnh, một khi tiến vào sát trận, muốn đi ra cũng không dễ dàng!
Một người đội nón lá nói.
- Đúng, phải nên như thế, vĩnh viễn không được coi thường đối thủ, thời khắc sinh tử, khả năng nào cũng có thể xảy ra!
Giải Binh Giáp lạnh lùng nói.
- Vậy chúng ta liền bắt đầu bố trí, tối nay động thủ!
Người đội nón lá kia nói.
Giải Binh Giáp nhíu mày, lắc đầu:
- Chạng vạng tối liền động thủ!
- Tại sao?
Trên mặt Giải Binh Giáp chớp qua một tia phức tạp:
- Ta cũng không biết tại sao, lại luôn có cảm giác bị người giám thị, không thể kéo quá lâu, tốc chiến tốc thắng!
Đám người đội nón lá nhìn Giải Binh Giáp một lúc, cuối cùng đều gật đầu, không ai phản bác!
Âm Bắc tiên trấn, đại trạch nhà Hoàng trấn trưởng, thư phòng.
Hoàng trấn trưởng nhìn tư liệu Vương Khả, thần sắc đầy vẻ cổ quái.
- Ma Thần, đây là tư liệu Vương Khải mới vừa chuyển lời từ gián điệp nằm vùng ở Thiện Thần Đô! Chức quan lễ bộ thị lang của Vương Khả là nhờ khoa cử mà có!
Một tên gia đỉnh thần sắc cổ quái nói.
- Mẹ nó, cái đứa mặt dày như Vương Khả sao lại có tài văn chương vậy được? Văn áp một giới khoa cử? Mẹ nó, thật tà môn, trong tình báo từ phía Thập Vạn Đại Sơn không thấy hắn có tài hoa như thế. Õ Thập Vạn Đại Sơn cũng không hiểu tại sao lại lăn lộn thành Thần Long giáo chủ? Còn cả Long Hoàng kia nữa, Long Hoàng chỉ là bị Vương Khả nhặt tiện nghi? Vận khí người này sao tốt đến nghịch thiên vậy được?
Hoàng trấn trưởng nhíu mày nói.
- Ma Thần, hiện tại Vương Khả đang ở trong đại trạch chúng ta, cứ thường xuyên đón tiếp cả người cả yêu thế này, sợ rằng sớm muộn cũng sẽ dẫn lên các phe chú ý!
- Đúng vậy, bây giờ Vương Khả vì tìm Ma Thần ngài, căn bản hành sự không chút kiêng dè gì sất! Trên Âm Sơn càng lúc càng nhiều cả người lẫn yêu, không bao lâu nữa liền sẽ hấp dẫn đại quân Đại Thiện trú đóng để ý, đến lúc đó tra được nơi này... !
- Chúng ta còn muốn giấu mình ở đây, e là không được... !
Lúc đám gia đinh lo lắng, Hoàng trấn trưởng cũng nhíu mày trầm tư.
- Không sai, mặc dù Vương Khả không nhận ra ta, nhưng sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện, nhất định phải xử lý Vương Khả!
Tiêu trừ đợt phong ba lần này!
Hoàng trấn trưởng híp mắt nói.
- Trưởng trấn? Phải động thủ sao?
Ánh mắt đám gia đỉnh sáng lên.
- Không sai, nhưng không thể động thủ ở trong tay, các ngươi dẫn Vương Khả vào Âm Sơn, sau đó động thủ! Người này là nhờ vận khí hay là đại trí nhược ngu đều không sao cả, trước cứ bắt lại thẩm vấn một phen rồi tính!
Hoàng trấn trưởng trầm giọng nói.
- Ồ? Ma Thần cứ phân phó!
Trong mắt chúng gia đỉnh chớp qua một tia hưng phấn.
- Chẳng phải hắn muốn tìm ta ư? Các ngươi cứ phối hợp hắn, cùng đi Âm Sơn, tìm một nơi bí ẩn, âm thầm thiết lập sẵn mai phục, sau đó, một người trong các ngươi lặng lẽ quay về tìm Vương Khả, nói cho hắn biết đã tìm được Hoàng Thiên Phong như trong chân dung, dẫn dụ Vương Khả đi qua, sau đó... !
Trên mặt Hoàng trấn trưởng hiện lên một mạt sát khí.
- Vâng, thuộc hạ đi làm ngay!
Chúng gia đỉnh trịnh trọng ứng tiếng.
Lập tức, cả đám cấp tốc rời đi.
Đợi bọn gia đinh đi rồi, Hoàng Thiên Phong mới ngước mắt nhìn về phía tiểu viện nơi Vương Khả đang ở.
- Vương Khả? Ta mặc kệ ngươi là chính đạo hay ma đạo, giờ ngươi quấy rây đến kế hoạch của ta, vậy thì đừng trách ta không khách khí!