Đại trạch viện nhà Hoàng trấn trưởng.
Vương Khả đổi một thân quần áo mới, tắm rửa một phen, cuối cùng mới đè xuống được hỏa khí trong lòng.
Ổ bên, U Nguyệt công chúa cười lên đưa tới cho Vương Khả một chén trà, tính là an ủi hắn vất vả một đêm.
Trước mặt hai người là Tây Môn Tĩnh đang ngơ ngác nhìn hoa viên hồ nước nay đã thành một mảnh lang tạ, còn cả mấy đoạn tường viện đổ sụp tan hoang.
- Cái này, cái này.... đã xảy ra chuyện gì? Đám người Hoàng trấn trưởng đánh lén ngươi?
Tây Môn Tĩnh kinh ngạc nói.
- Nói cái gì đấy? Đám nhược phu Hoàng trấn trưởng chỉ có tu vi Kim Đan Cảnh, bọn hắn lấy gì ra đánh lén ta? Tây Môn Tĩnh, có phải ngươi biến ngu rồi không?
Lúc này Vương Khả đang nín một bụng lửa, nghe vậy lập tức như tìm được chỗ xả giận, mắng nói.
- Ngươi... ngươi phát hỏa với ta làm gì?
Tây Môn Tĩnh trừng mắt khó hiểu nói.
- Ta là sư phụ ngươi, ngươi là học trò ta, nói ngươi hai câu còn không được? Có tin ta ghi chép lại hành vi bất kính sư tôn này của ngươi, sau đó quay về để cha ngươi lại cho ngươi thêm một trận đòn?
Vương Khả trừng mắt quát.
- Ngươi!
Tây Môn Tĩnh căm tức nhìn Vương Khả.
Ngươi uống lộn thuốc nổ? Tối hôm qua rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Vương Khả lại không để ý Tây Môn Tĩnh mà quay đầu nhìn về phía tên lộc yêu ở gần đó.
- Vương đại nhân, may mắn không làm nhục mệnh, ta chuyên vì đại nhân chạy tới Thập Vạn Đại Sơn một chuyến, mời tới Thử Vương!
Lộc yêu kia nói.
Đứng ngay sau lưng hắn là Thử Vương và mấy tên đệ tử Vương gia.
- Chuyện ở đây chắc các ngươi cũng nghe qua cả rồi, siêu thị Thần Vương sắp được mở rộng đến Thiện Thần Đô, lâm sản bên này là thương phẩm quan trọng, các ngươi cố gắng xử lý!
Vương Khả phân phó nói.
- Vâng!
Đám đệ tử Vương gia đồng thanh ứng tiếng.
Hiển nhiên, Âm Bắc tiên trấn này biến thành một tiểu cứ điểm.
- Thử Vương? Bất Giới đâu?
Vương Khả nhíu mày hồi.
- Bất Giới hòa thượng bế quan, tạm thời không tới được!
Thử Vương nói.
- Cái tên Bất Giới hòa thượng này, mỗi lần đến thời điểm then chốt là lại kéo chân sau, bên đây ta sắp động thủ đánh nhau với Hoàng Thiên Phong, hắn lại chọn đi bế quan ngay đúng lúc này!
Vương Khả buồn bực nói.
- Bất Giới? Tên La Hán kia? Ngươi còn muốn kêu cả La Hán tới?
Không phải ngươi nói muốn mời trú quân ở phụ cận tới đối phó Hoàng Thiên Phong sao?
Tây Môn Tĩnh ngạc nhiên nói.
- Ngươi thì biết cái gì, nhiều thêm một người bằng với nhiều thêm một phần bảo hiểm! Bất Giới La Hán cũng là Võ Thần Cảnh, nếu hắn tới, chẳng phải chúng ta càng được an toàn, quan hệ tới đại sự cưới hỏi U Nguyệt, nhiều mấy tầng bảo hiểm đều không thừa! Chỉ tiếc... !
Nói đến đây, trên mặt Vương Khả chớp qua một tia phiền muộn.
- Chủ thượng, đám Yêu Vương này... ?
Thử Vương hiếu kỳ nhìn sang Lộc Vương, nhỏ giọng nói.
- Đám yêu thú này? Về sau chúng tạm thời đi theo ngươi, rốt cuộc trước kia ngươi cũng từng quản lý qua yêu thú, ngươi ước thúc bọn chúng chút, có chừng ba mươi tên Yêu Vương, sau này chúng sẽ theo ngươi lăn lộn?
Vương Khả nói.
- Đại nhân, tính đến đêm hôm nay, lại thêm bốn tên Yêu Vương, tổng cộng có ba mươi tám Yêu Vương nguyện ý đi theo đại nhân!
Ổ bên, Lộc Yêu bổ sung một câu.
- Ba mươi tám Yêu Vương? Ba mươi tám thì ba mươi tám, nhớ kỹ, sau này các ngươi nghe lệnh từ Thử Vương! Rất nhanh sẽ có rất nhiều chuyện cần các ngươi làm, đồng thời, đi theo ta khẳng định sẽ có bó lớn chỗ tốt, hơn nữa, không cần lo lắng quan phủ truy sát!
Vương Khả phân phó nói.
- Vâng, bái kiến Thử lão đại!
Lộc yêu lập tức nói.
Thử Vương kinh ngạc nhìn tên lộc yêu trước mắt, trước kia hắn ở Liên Hoa Huyết Quật đúng là từng chỉ huy qua một đám yêu thú, nhưng mà, đám yêu thú khi đó mạnh nhất chỉ là Nội Đan Cảnh, giờ mới qua bao lâu, đã có nguyên một đám Yêu Vương Đan Anh Cảnh nghe ta hiệu lệnh? Đi theo Vương Khả, quả nhiên phát đạt rất nhanh!
- Chủ thượng yên tâm, ta nhất định sẽ quản lý tốt bọn chúng!
Thử Vương kích động nói.
- Xà Vương đâu? Ta còn muốn bố trí hắn làm chút chuyện, chẳng phải ta đã nhắn tin, để nó cùng đến rồi sao? Có thể cầu tiến chút được không, cứ an dật trong Thập Vạn Đại Sơn vậy à?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ách, Xà Vương cũng đang bế quan!
Thử Vương cười khổ nói.
- Hắn? Chẳng phải hắn vừa đề thăng lên Nguyên Thần Cảnh không lâu sao? Bế quan gì nữa?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Ách, lần trước chủ thượng chém giết Long Hoàng, ta được phân chút máu Long Hoàng, chủ thượng lại ban cho Xà Vương một miếng gân rồng? Đấy chính là gân rồng Long Hoàng, là siêu cấp đại bổ đối với Xà Vương, lần này Xà Vương phát đạt to!
Không biết còn sẽ đột phá đến bước nào!
Thử Vương hâm mộ nói.
Thử Vương hâm mộ, lộc yêu ở bên càng là hâm mộ đố ky hận, gần rồng, còn là gân rồng Long Hoàng, tại sao không để ta sớm chút gặp được chủ thượng? Ta cũng muốn!
- Được rồi được rồi, đừng trông đợi bọn hắn nữa, ngươi cứ làm cho thật tốt, rất nhanh quần yêu thú này sẽ có tác dụng cực lớn!
Hiện nay chính ma không đội trời chung, nhưng riêng yêu thú lại có thể qua lại hai đại hoàng triều Thiện Ác, vừa khéo, bọn hắn sẽ giúp ta vận chuyển hàng!
Vương Khả nói.
- Vương Khả, lúc trước ngươi đe dọa cư dân Âm Bắc tiên trấn, không cho bọn họ buôn lậu, giờ chính ngươi lại muốn đi buôn lậu?
Tây Môn Tĩnh trừng mắt nói.
- Ngươi biết cái gì, cái này gọi là hậu cần! Dưới tay ta còn có công ty nghiệp vụ vật lưu Thần Vương, lập tức sắp đi vào vận hành! Vừa khéo, yêu thú có thể bổ sung đến công ty hậu cần này!
Vương Khả không đáng nói.
- Thế thì có khác gì nhau?
Tây Môn Tĩnh khinh thường nói.
- Ngươi biết cái gì!
Vương Khả khinh thường nói.
Tây Môn Tĩnh:
Eua! - Chủ thượng, ngươi muốn làm nghiệp vụ hậu cần, sao không để Trương Thần Hư cũng tới? Chẳng phải hắn vốn quản lý hậu cần sao?
Thử Vương hiếu kỳ nói.
Vương Khả hung hăng trừng mắt nhìn Thử Vương:
- Làm chuyện của ngươi đi, đừng có chỉ huy lung tung!
Trước kia nhìn tên Thử Vương này có vẻ cơ trí, nhưng giờ mới phát hiện, làm việc chẳng có chút ánh mắt nào cả!
- Trương Thần Hư? Chính là đệ đệ của Trương Lý nhi?
Ố bên, U Nguyệt công chúa hiếu kỳ nói.