- Giờ ngươi một năm trừ đi ăn ở tu hành, linh thạch tích trữ được không đến một thành. Nhưng nếu chấp nhận hợp tác với ta, thu nhập tăng lên gấp ba, mỗi năm ngươi sẽ tích trữ được linh thạch gấp hai mươi mốt lần trước đây. Làm một năm, bằng với trước kia làm ròng rã suốt hai mươi mốt năm. Khổ cực năm năm, số tiền tích trữ được sẽ bằng cả trăm năm trước kia, qua mấy năm, các ngươi muốn mua phòng ốc trong thành, còn khó nữa không?
Vương Khả hỏi.
- Không, không khó!
Đám trú dân tiên trấn kích động đến độ cả người không ngừng run rẩy, thất thanh đáp nói.
- Vương Khả ta nói chuyện có đáng tin hay không, các ngươi cứ nhìn quan ấn trong tay ta, cứ nhìn học trò ta Tây Môn Tĩnh, cứ nhìn đám Yêu Vương này. Nói như thế chắc các ngươi cũng hiểu rồi chứ?
Vương Khả cười nói.
- Hiểu, hiểu, chúng ta tin tưởng ngươi, Vương Khả, giờ ta liền đi tìm người, gọi đến tất cả mọi người trong gia tộc, cùng lúc giúp ngươi tìm kiếm Hoàng Thiên Phong!
- Cả ta nữa, không, người toàn trấn chúng ta đều đi tìm, đều đi!
- Chỉ cần tìm được Hoàng Thiên Phong, người toàn trấn chúng ta đều sẽ phát tài, Vương Khả, chúng ta nhất định giúp ngươi tìm ra Hoàng Thiên Phong!
- Chỗ này chúng ta quen thuộc nhất, chúng ta đi tìm!
Nguyên một đám trú dân Âm Bắc tiên trấn như hóa điên, ai nấy đều kích động không thôi.
Quan lớn như Vương Khả, há sẽ gạt chúng ta? Nếu vất vả làm năm năm mà tiền tích trữ được bằng cả trăm năm trước kia cộng lại, ai còn bí quá hoá liều đi buôn lậu, đây là trúng quả, đây mới là trúng quả!
Đám trú dân tiên trấn điên cuồng tản ra đi tìm thân thuộc. Đồng thời vẽ lại bức chân dung thiên hạ đệ nhất mỹ nam. Thần sắc ai nấy đều chất đây vui sướng.
Ngoài cửa lớn, Tây Môn Tĩnh trừng mắt nhìn Vương Khả.
Mẹ nó, thế mà Vương Khả cũng làm được? Người cả một tiên trấn đều giúp ngươi đi tìm? Ngươi chỉ thổi một phen da trâu, không ra một phân tiền, lại tìm được nhiều lao động miễn phí như vậy? Tại sao?
- Hoàng trấn trưởng, đề nghị này cũng hữu dụng với ngươi, miễn là ngươi giúp ta tìm đến Hoàng Thiên Phong, ta liền không kiếm lời một phân tiền từ ngươi!
Vương Khả trịnh trọng nhìn Hoàng trấn trưởng nói.
Hoàng trấn trưởng trừng mắt nhìn lại Vương Khả, chỉ cần ta tìm được chính ta, ngươi liền không kiếm lời một phân tiền từ ta? Mẹ nó, ta còn cần phải cám ơn ngươi nữa?
- Hoàng trấn trưởng, đề nghị này cũng hữu dụng với ngươi, miễn là ngươi giúp ta tìm đến Hoàng Thiên Phong, ta liền không kiếm lời một phân tiền từ ngươi!
Vương Khả trịnh trọng nhìn Hoàng trấn trưởng nói.
Hoàng trấn trưởng trừng mắt nhìn lại Vương Khả, chỉ cần ta tìm được chính ta, ngươi liền không kiếm lời một phân tiền từ ta? Mẹ nó, ta còn cần phải cám ơn ngươi nữa?
- Trưởng trấn, Vương đại nhân chính là người tốt, chúng ta may mắn, trưởng trấn ngươi cũng may mắn, mới gặp được người tốt như vậy!
Một tên gia chủ ở bên tiến lại nói.
- Đúng vậy, trấn trưởng, gia đỉnh Hoàng gia ngươi đều là hảo thủ, trước kia chúng ta từng thấy qua gia đỉnh nhà ngươi đi qua Âm Sơn rất nhiều lần, bọn họ nhất định rất quen thuộc Âm Sơn!
- Trấn trưởng, ngươi để gia đỉnh nhà ngươi dẫn bọn ta đi Âm Sơn một phen, nơi đó Hoàng gia các ngươi quen thuộc nhất, lần này chúng ta có thể phát tài hay không đều nhờ ngươi!
- Đúng vậy, trấn trưởng, Vương đại nhân nói, chỉ cần tìm được Hoàng Thiên Phong, hắn không kiếm lời một phân tiền từ ngươi, mỗi lần đều là nhà ngươi lâm sản dược liệu nhiều nhất, ngươi cũng sẽ phát tài!
- Phải cảm tạ Vương đại nhân!
Đám trú dân tiên trấn mồm năm miệng mười khuyên nhủ, khiến cơ mặt Hoàng Thiên Phong đang uống trà không ngừng co quắp run rầy.
Chẳng mấy chốc, tin tức đã như cơn bão thổi bùng khắp Âm Bắc tiên trấn, nguyên một đám cư dân tiên trấn dồn dập đi đến chiêm ngưỡng phong thái Vương đại nhân, đồng thời không ngừng tán dương Vương Khả và U Nguyệt công chúa là đôi trai tài gái sắc, thổi đến độ trong mắt U Nguyệt công chúa toàn là ý cười.
Đám Yêu Vương quanh bốn phía lại càng không cần phải nói, bọn hắn cũng gia nhập vào đội ngũ tìm kiếm Hoàng Thiên Phong, đây là chuyện đầu tiên bọn hắn làm từ khi nương nhờ Vương Khả, ai nấy đương nhiên đều rất coi trọng.
- Vương đại nhân, ta có hai huynh đệ cũng là Yêu Vương, hôm nay không tới, bọn họ có thể cũng hiệu trung với ngươi không?
Một tên lộc yêu hỏi.
- Có thể, các ngươi phụ trách xét duyệt, nhớ kĩ, không phải thật tâm thành ý đi theo ta thì đừng miễn cưỡng, Vương Khả ta trước nay không ép buộc người khác bao giờ, hết thảy toàn bằng tự nguyện!
Vương Khả nói thẳng.
- Nhất định nhất định, có thể đi theo Vương đại nhân là bọn hắn tích phúc tám đời mới được, làm sao có thể không đáp ứng.
Vương đại nhân, ngươi cứ ngồi đây chở tin tức tốt, chúng ta nhất định giúp ngươi tìm ra tên Hoàng Thiên Phong kia!
Lộc yêu kích động nói.
Nhất thời, đại trạch viện nhà Hoàng trấn trưởng trở nên náo nhiệt dị thường, không náo nhiệt không được, toàn trấn mấy ngàn người đều lũ lượt kéo tới đây, cảnh tượng hoành tráng không bút nào diễn tả nổi.
Hoàng trấn trưởng nét mặt co quắp nhìn trường diện náo nhiệt diễn ra trước mặt.
Mẹ nó, ta chỉ muốn đê điệu tiềm phục ở Âm Bắc tiên trấn, sao tên Vương Khả này vừa đến, chỗ này của ta liền đê điệu hết nổi?
Người toàn trấn đều muốn đạp bằng ngưỡng cửa nhà ta, thế này thì đê điệu cái nỗi gì? Ta muốn thanh tĩnh, đây mà là thanh tĩnh à?
- Trấn, trấn trưởng, giờ phải làm thế nào? Có cần động thủ nữa không?
Một tên gia đỉnh thấp giọng hỏi.
- Hiện tại... ?
Hoàng trấn trưởng khẽ nhíu mày.
- Đúng vậy, chúng ta sợ Vương Khả làm bại lộ hành tung nên mới chuẩn bị hạ sát thủ, nhưng mà, giờ chúng ta căn bản chưa bại lộ!
Còn nữa, Vương Khả cũng không vu oan hãm hại bất cứ người nào, tất cả mọi người đều hết sức nhiệt tình với Vương Khả. Một khi chúng ta động thủ liền không thể ở lại nơi này được nữa! Khi đó nhất định sẽ dẫn lên Đại Thiện hoàng triều cảnh giác! Còn nữa, hai người U Nguyệt công chúa, Tây Môn Tĩnh kia phải làm sao? Bọn họ đều là yếu nhân của Đại Thiện hoàng triều!
Tên gia đỉnh kia ánh mắt phức tạp nói.
Hoàng trấn trưởng nhíu mày nhìn Vương Khả đang chỉ điểm giang sơn nơi không xa, thần sắc chớp qua một tia cổ quái.