Lập tức, bách quan sợ ném chuột võ bình, không dám bước lên.
Chẳng qua chúng nhân cũng không quá mức lo lắng, bởi vì có Thiện Hoàng ở đây, trước nay Thiện Hoàng chưa từng bị uy hiếp bao giờ.
Thực lực Thiện Hoàng cường đại cỡ nào? Dù cho Tam thái tử bị bắt, cũng có thể nháy mắt đánh chết Giải Binh Giáp.
- Thiện Hoàng, để chúng ta an toàn rời đi, ta liền thả Khương Bính, bằng không, ta lập tức đồng quy vu tận cùng Khương Bính!
Giải Binh Giáp khẩn trương kêu lên.
Lúc này Giải Binh Giáp cũng đang vô cùng kinh hoảng, bởi vì Giải Binh Giáp biết rõ thực lực Thiện Hoàng, một khi Thiện Hoàng động thủ, hắn hẳn tất chết không nghi ngờ! Nhưng giờ hắn đã hết cách, bị bức đến bước này, bắt Tam thái tử làm con tin là cửu tử nhất sinh, không bắt Tam thái tử làm con tin thì chính là thập tử vô sinh!
Trong hoảng loạn, Giải Binh Giáp đảo mắt liếc Thiện Hoàng một cái.
Chỉ là, lúc này Thiện Hoàng không hề có bất kỳ động tác nào, cũng không lộ ra bất kỳ biểu tình nào cả.
Quang mang vạn trượng trên người Thiện Hoàng đột nhiên rung lên, như là đang chậm rãi nội liễm, theo đó kim quang ngoài thân Thiện Hoàng dần dần biến mất.
Hình thể Thiện Hoàng trên long ở cũng biến. Hóa thành một hình thái trong suốt như là pho tượng bằng băng, đứng im ở đó không nhúc nhích.
Đám đông kinh ngạc nhìn Thiện Hoàng.
- Thiện Hoàng hóa băng điêu? Tại sao?
Vương Khả kinh ngạc thốt lên.
- Công chúa, mời lui đến nơi an toàn!
Thừa tướng Tây Môn Thuận Thủy đột nhiên mở miệng nói.
Chỉ thấy, phía sau tượng băng Thiện Hoàng, bất ngờ ẩn giấu một nữ tử mặc cẩm y màu đỏ.
- U Nguyệt?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
~ U Nguyệt công chúa? Sao lại là U Nguyệt công chúa?
Hết thảy quan viên trong điện cũng ồ lên xôn xao.
Ai có thể ngờ, Thiện Hoàng hóa thành tượng băng, sau lưng lại hiện ra Ũ Nguyệt công chúa.
Lúc này U Nguyệt cũng đầy vẻ ngạc nhiên nhìn tượng băng trước mắt:
- Sao lại thế này? Sao lại thành thế này?
- U Nguyệt, thật là ngươi?
Vương Khả ngạc nhiên nhào tới.
- Đừng tới, lại tới, ta giết Khương Bính!
Giải Binh Giáp cả kinh kêu lên.
Chúng nhân sợ ném chuột vỡ bình không dám động, Vương Khả ngươi sao lại vọng động?
Vương Khả không ngừng lại, chỉ là ném cho Giải Binh Giáp một cái nhìn khinh bỉ lúc đi ngang qua. Ngươi giết Khương Bính hay không thì liên quan mẹ gì đến ta.
Cứ thế, Vương Khả chạy đến chỗ U Nguyệt công chúa.
Giải Binh Giáp tròn mắt:
Š gayi Tam thái tử đang bị bắt làm con tin:
— „1 - U Nguyệt! Đúng thật là ngươi, ha ha ha, sao ngươi lại ở chỗ này?
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Vương Khả lập tức kinh hỉ nói.
- Vương Khả, đừng lỗ mãng!
Tây Môn Thuận Thủy lạnh lùng nói.
Long ở nơi hoàng thượng ngồi là chỗ ngươi có thể đi lên?
- Vương Khả, là phụ hoàng để ta giả hắn xử lý triều chính!
U Nguyệt công chúa lập tức đi đến bên cạnh Vương Khả.
- Thiện Hoàng để ngươi giả trang? Cái này, Thiện Hoàng vừa rồi là ngươi? Tại.... tại sao?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Quân vương không phải đều là cô gia quả nhân sao? Quân quyền không thể có chút mảy may khinh nhờn, hoàng thượng nào lại để nhi nữ làm thay? Điều này không phù hợp logic? Chẳng lẽ người cha vợ này của ta không sợ có người giá không hắn?
- Đây là thánh chỉ của phụ hoàng, để ta giả hắn, làm thay xử lý triều chính, lúc nãy là phụ hoàng sử dụng bí pháp, để nguyên thần tượng băng kia dung hợp với ta, biến ta thành bộ dạng phụ hoàng, nhưng mà, vừa rồi Trình Bạch Xuyên mở ra Đại Ác tiêu chú thư, hắc quang soi sáng lên người ta, không biết tại sao, bí pháp đột nhiên mất hiệu lực! Ta liền bại lộ!
Ú Nguyệt công chúa nói.
Nhất thời, cơ mặt bách quan trong đại điện không khỏi run rẩy.
Là thật? Thiện Hoàng để U Nguyệt công chúa làm thay? Cái này không đúng, vị trí quân vương không thể có chút nào khinh nhờn, tại sao lại có thể tùy ý như vậy được?
Chỉ có một ít lão thần nhìn U Nguyệt công chúa, nháy mắt liền thành thói quen. Tựa hồ bọn họ sớm đã có chuẩn bị về sự hoang đường của Thiện Hoàng.
Về phần thánh chỉ Thiện Hoàng đưa cho U Nguyệt công chúa, không cần kiểm tra, nhất định là thật, bởi vì, việc này cũng chỉ có Thiện Hoàng mới làm ra được!
- Tại sao? Tại sao phụ hoàng lại coi trọng ngươi như vậy? Trước nay phụ hoàng chưa từng cho ba huynh đệ chúng ta tới gần long ý, thế mà ngươi lại có thể trực tiếp giả mạo phụ hoàng? Trực tiếp quang minh chính đại ngồi trên long ở? Còn có thể xử lý triều chính? Tại sao!
Tam thái tử đầy mặt đố ky nhìn U Nguyệt công chúa.
- Bởi vì ngươi là con trai, U Nguyệt nhà ta là con gái, sao có thể giống nhau được?
Vương Khả trừng mắt nhìn Tam thái tử.
Lúc, mặc dù hắn cũng cảm thấy cha vợ quá mức hoang đường, thân làm hoàng thượng lại không có chút bộ dạng của hoàng thượng, nhưng mà, ai hận bạn gái ta, ta tự nhiên phải hận ngược lại.
- Vương Khả, chuyện này thì liên quan gì đến ngươi?
Tam thái tử trừng mắt quát.
- Tam thái tử, giờ ngươi nên nghĩ tới tình cảnh của mình thì hơn!
Ngươi đã đạp một chân vào trong quan tài, lại không để ý tới sinh tử bản thân, đi để ý U Nguyệt thụ sủng, ngươi điên rồi?
Vương Khả lập tức hộ chặt U Nguyệt sau lưng.
U Nguyệt đứng sau lưng, cười hì hì nhìn Vương Khả, như thể được Vương Khả che chở là chuyện hết sức vui vẻ.
Tam thái tử trừng mắt nhìn chằm chằm Vương Khả, ngươi mới đạp một chân vào quan tài, ta chỉ là bị bắt làm con tin, bắt làm con tin, ngươi hiểu không?
Giải Binh Giáp nhìn tượng băng Thiện Hoàng ở bên, âm thầm thở phào một hơi.
- A, ha ha ha, ta biết ngay mà, Thiện Hoàng háo sắc thành tính, lại đi ra ngoài chu du tứ phương, liệp diễm thiên hạ! Để hoàng vị cho một nữ nhân ngồi thay? A ha ha ha, dọa ta hết hồn!
Giải Binh Giáp cười lớn.
- Nữ nhân thì sao? Chủ nhân Đại Ác hoàng triều cũng là nữ nhân, ngươi khinh thường nữ nhân cầm quyền?
U Nguyệt trừng mắt nói.
Vương Khả sửng sốt, Ác Hoàng là nữ nhân?
Nơi không xa, nét mặt Giải Binh Giáp cứng lại, hắn lỡ mồm?
- Hừ, ta không nói nhảm với các ngươi nữa, nếu Thiện Hoàng đã không ở đây, vậy ta cần gì phải sợ. Các ngươi mau tránh, thả ra bốn tên thí sinh vừa bắt lúc nãy, để chúng ta đi, đợi ra khỏi Thiện Thần Đô, ta sẽ thả Khương Bính, bằng không, ta giết hắn ngay bây giời _